Khí Vũ Trụ

Chương 1633 - Chương 1633; Bị phát hiện

Nữ tu nói không sai, theo hướng mà nàng đã nói, Lam Tiểu Bố chỉ cần tốn nửa ngày đã nhìn thấy một cái phường thị vô cùng lớn. Phường thị đã có quy mô nhất định, thậm chí đã có hình thức ban đầu của thần thành.
Lam Tiểu Bố không phải muốn đi dạo phường thị, bây giờ hắn đang thiếu hụt là tài nguyên tu luyện đỉnh cấp, những đồ trong phường thị này hắn đều không cần. Vận may ở Trường Sinh Giới tăng vọt, quy tắc hoàn thiện, thứ nhiều nhất chính là đủ loại thần linh thảo đỉnh cấp. Những thần linh thảo này càng nhiều, thần đan lại càng nổi tiếng. Còn đạo đan, đó là một đan khó cầu.
Cho nên ở trong phường thị, đáng giá nhất trừ pháp bảo ra, chính là thần đan và đạo đan. Đương nhiên, thần khí phi hành đỉnh cấp cũng nổi tiếng.
Thời gian hình thành phường thị không dài, thậm chí còn không có tên cụ thể. Nhưng trong thời gian ngắn như vậy mà có thể phát triển được đến quy mô này, cũng có liên quan đến chuyện giáo chủ Khoa Trần Thánh Nhân của Bất Chu giáo tại Bất Chu sơn luận đạo, chiêu mộ mấy triệu đệ tử, nhiều người như vậy tụ tập ở một chỗ, đương nhiên sẽ tạo thành phường thị như vậy.
Lam Tiểu Bố tiến vào phường thị, người quả thật không ít. Có lẽ bởi vì đại chiến giữa Bất Chu giáo với đông đảo thánh môn vũ trụ Đại Hoang, người ở đây mặc dù không ít, nhưng những người này chỉ đi dạo trên đường phố, hiếm khi rời khỏi phường thị.
Lam Tiểu Bố tìm đến một nhà tức lâu có vẻ lớn nhất, hắn đến đây vì hỏi thăm chuyện của Bất Chu sơn, đồng thời nghe ngóng xem rốt cuộc ở Bất Chu sơn đã xuất hiện bảo vật nào.
Người trong tức lâu không tính là nhiều, trong đại sảnh của tức lâu có sức chứa mấy ngàn người, bây giờ ngồi đây uống trà nghỉ ngơi nhiều nhất không quá 300 người.
Lam Tiểu Bố cố ý tìm đến một chỗ có khá nhiều người ngồi xuống, nhưng mà nghe một hồi lâu, bọn gia hỏa này chỉ đang trò chuyện xem nơi nào có đồ tốt, nơi nào nguyên khí thiên địa nồng đậm. Nếu không thì là thánh môn nào đang chiêu mộ đệ tử, Thánh Nhân nào lại đột phá.
Nhưng không có tin tức về Bất Chu giáo mà hắn muốn biết, còn về bảo vật ở Bất Chu sơn, lại càng không có người nào nhắc đến.
Lam Tiểu Bố quyết định không chờ nữa, hắn định tìm một người nào đó hỏi thăm một chút. Chỉ là Lam Tiểu Bố vừa mới đứng lên, đã nhìn thấy một nữ tử tóc tai bù xù vọt vào.
Trên người nữ tử này chằng chịt vết thương, khí thế trên người cực kỳ bất ổn. Khiến Lam Tiểu Bố kinh ngạc chính là, nữ tử này chính là người đã nói cho hắn biết cái phường thị này lúc trước, đồng thời nhắc nhở hắn không nên nhắc đến chuyện gia nhập Bất Chu giáo ở đây.
Phía sau nữ tử này, có một nam một nữ đuổi theo. Nam tử là Thế Giới Thần sơ kỳ, nữ tử là Thần Quân sơ kỳ. Nam tử cực kỳ anh tuấn, nữ nhân cũng có dung mạo xinh đẹp không gì sánh được.
Nữ tử tán tu này có thể chạy thoát khỏi tay một nam một nữ này đến được nơi này, cũng xem như có chút bản lĩnh.
Sắc mặt nữ tử tán tu này thấp thỏm lo lắng, sau khi nàng tiến vào đại sảnh tức lâu thì nhìn xung quanh một chút, tựa như muốn tìm một người quen giúp đỡ. Chỉ là từ ánh mắt nàng là có thể biết được, nơi này không có người quen của nàng. Ánh mắt nàng cuối cùng bất lực nhìn về phía Lam Tiểu Bố, cũng chỉ có Lam Tiểu Bố đã từng nói với nàng vài câu.
“Đồ đê tiện kia, cướp đồ của chúng ta rồi thì muốn chạy sao?” Nữ tử Thần Quân sơ kỳ xinh đẹp kia vọt vào mắng một câu, trực tiếp vươn tay ra định bắt lấy nữ nhân bị thương này.
Mặc dù nàng ta ra tay, nhưng nam tử Thế Giới Thần sơ kỳ đi bên cạnh nàng lại mở rộng lĩnh vực của mình ra, lĩnh vực không chút kiêng kị khóa chặt nữ tử tán tu bị thương kia.
TRong mắt nữ nhân bị thương này đều là tuyệt vọng, “Các ngươi không biết xấu hổ, ngang nhiên cướp đồ của ta, dựa vào cái gì chứ?”
Mặc dù đang nói chuyện, nàng vẫn đánh một quyền đánh về phía nữ nhân xinh đẹp kia.
Sau đó nữ tử bị thương ngây ngẩn cản người, vừa rồi nàng rõ ràng đã bị lĩnh vực của đối phương trói chặt, vì sao một quyền này vẫn đánh ra đơn giản như vậy?
Nữ tử xinh đẹp kia biết rõ khi mình ra tay, đồng bọn nhất định sẽ dùng lĩnh vực ngăn chặn đối phương, cho nên khi ra tay cũng vô cùng tùy tiện. Nhưng nàng ta không ngờ được rằng, đối phương lại có thể ra tay, không những có thể ra tay, một quyền này còn vừa hay đánh vào trên tay của nàng ta.
Răng rắc! Tiếng xương tay bị đánh gãy truyền đến, nữ tử xinh đẹp này bị nữ tử bị thương kia đánh bay ra ngoài, ngã ngồi ngay cạnh cửa.
Nam tu Thế Giới Thần sơ kỳ kia nhìn về phía Lam Tiểu Bố, vừa rồi lĩnh vực của Lam Tiểu Bố đã khóa lĩnh vực của hắn ta lại, hắn ta đương nhiên nhận ra. Nếu không thì đồng bạn của hắn ta cũng không thể bị thương như vậy.
“Đạo hữu có ý gì vậy? Ta là đệ tử của Uẩn Thần đạo. CHuyện này không liên quan gì đến đạo hữu, vì sao đạo hữu lại muốn nhúng tay vào?” Nam tu nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, hắn ta cảm thấy tu vi của Lam Tiểu Bố hình như còn cao hơn hắn ta, nếu không thì không thể nào trói buộc lĩnh vực của hắn ta.
Lam Tiểu Bố đứng lên, “Có ý gì à? Ngươi ra tay với bằng hữu của ta, ngươi còn hỏi ta là có ý gì à?”
Nữ tử bị thương kia mừng rỡ vô cùng, nàng không ngờ Lam Tiểu Bố lại nghĩa khí như vậy. Trước đó nàng chỉ thuận miệng gợi ý một câu mà thôi, trên thưc tế nàng và Lam Tiểu Bố chỉ là người qua đường mà thôi. Chỉ một người qua đường, lại không quan tâm đến chuyện đắc tội với đệ tử Uẩn Thần đạo để giúp nàng, đây chính là ân tình cực lớn.
Nghĩ đến đây, nàng nhanh chóng truyền âm cho Lam Tiểu Bố, “Tán tu Thôi Hạnh Lan, đa tạ ơn cứu mạng của tiền bối.”
“Nàng là bằng hữu của ngươi?” Nam tử khẽ nhíu mày, hắn ta mơ hồ cảm thấy Lam Tiểu Bố đang nói láo.
Không chờ hắn ta nói chuyện, nữ tử xinh đẹp bị gãy xương tay kia đã kêu lên. “Đệ tử Uẩn Thần đạo ta dễ ức hiếp lắm sao? Trước đó rõ ràng là nàng ta cướp đồ của chúng ta. Ngươi cố tình ra mặt, là muốn đối nghịch với Uẩn Thần đạo chúng ta sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận