Khí Vũ Trụ

Chương 906: Thiếu đi một lá trận kỳ.

“Thật xin lỗi, bây giờ ta còn chưa thể quay về Ngũ Vũ Tiên giới được, ngươi biết chuyện lượng kiếp không? Ta muốn ngăn cản lượng kiếp đến Tiên giới.” Lam Tiểu Bố nói ra.
“Ta biết lượng kiếp, ngươi có thể ngăn cản lượng kiếp sao?” Lạc Thải Tư vô cùng kinh ngạc nhìn Lam Tiểu Bố.
Nàng đương nhiên là biết lượng kiếp, bởi vì nàng có một sư phụ là tiên đế, mà địa vị của vị sư phụ tiên đế này ở HUyền Hà Tiên Vực còn không thấp. Nhưng theo lời sư phụ nàng nói, lượng kiếp này chính là tai họa mà thần giới ném đến đây, nếu có thể ngăn lại thì người ta đã sớm ngăn lại rồi.
Lam Tiểu Bố do dự một chút rồi nói, “Nếu như tiên giới còn có một người có thể ngăn cản lượng kiếp thì người đó chính là ta. Ta may mắn gặp được cơ duyên, trận đạo tiến bộ rất nhanh, có thể bố trí một vài đại trận mà người khác không thể bố trí được. Không chỉ như vậy, ta còn có được Thiên Cương trận bàn…”
“Thiên Cương trận bàn? Là thứ bên trong bí cảnh Hỗn Độn đó sao?” Lạc Thải Tư càng chấn động hơn.
KHi bí cảnh Hỗn Độn mở ra, nàng còn đang chạy trốn, đây đều là những gì sư phụ nói cho nàng biết. Cho nên nàng cũng không biết, Thiên Cương trận bàn có 36 lá trận kỳ, đã được phân phát cho các tiên vực.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “ĐÚng vậy, lúc đầu ta định đến Côn Khư Hải tìm một thế lực khác để gây chuyện, sau khi tìm được ngươi rồi, tâm trạng ta vui vẻ, cho nên không đến đó nữa.”
Tên gia hỏa cướp trận kỳ của Nguyệt Linh Tiên Vực kia, bây giờ đang nhanh chóng đến Côn Khư Hải. Theo ý định ban đầu của Lam Tiểu Bố, Côn Khư Hải dám đoạt trận kỳ của tiên giới, hắn nhất định phải tìm đến cửa dạy dỗ một trận. Bây giờ hắn không muốn nhiều chuyện nữa, dù sao thì những trận kỳ kia, hắn có thể lấy lại bất cứ lúc nào.
“Ừm.” Lạc Thải Tư ừ một tiếng rồi nói, “Ta chẳng qua cảm thấy không công bằng mà thôi, Tiên giới nhiều người như thế, bọn hắn lại sống lâu như vậy. Chúng ta vừa đến Tiên giới chưa được bao lâu, dựa vào đâu mà chuyện gì cũng chỉ để ngươi làm?”
Lạc Thải Tư chưa từng chứng kiến Lam Tiểu Bố chiến đấu với một đám tiên đế, trong tiềm thức nàng vẫn cho rằng, cho dù Lam Tiểu Bố mạnh đến đâu, cũng chỉ mới tu luyện được trăm năm mà thôi. Những lão gia hỏa động một tí là tu luyện mấy trăm vạn năm kia, vì sao lại không đứng ra ngăn cản lượng kiếp?
Cho dù nàng không hỏi, nhưng nàng biết chuyện ngăn cản lượng kiếp không hề đơn giản, nói không chừng còn nguy hiểm đến tính mạng.
“Có lẽ là do cơ duyên của ta khá tốt đi.” Lam Tiểu Bố mỉm cười, cũng không để ý lắm. Hắn lấy được Thiên Cương trận bàn, cũng nhận được Vũ Trụ Duy Mô, để hắn ngăn cản lượng kiếp, chuyện này cũng chẳng sao cả. Có được và bỏ ra có liên quan trực tiếp đến nhau, cũng không thể chỉ hưởng thụ tất cả tài nguyên tu luyện mà lại không muốn bỏ ra chút gì được.
“Vậy ta đi cùng ngươi.” Lạc Thải Tư nói.
“Được.” Lam Tiểu Bố không chút do dự đồng ý với yêu cầu của Lạc Thải Tư.
Hắn ở bên ngoài bí cảnh Hỗn Độn và Côn Khư Hải đắc tội với rất nhiều cường giả, lúc hắn còn ở đó, những người này đều khúm núm, không dám có chút tính toán nào. Một khi hắn vẫn lạc, là đạo lữ của hắn, Lạc Thải Tư nhất định sẽ không có kết cục tốt đẹp gì. Ở cùng với hắn, lỡ như có tình huống nào xảy ra, còn có thể trốn vào trong Vũ Trụ Duy Mô.
Lạc Thải Tư vô cùng vui mừng, nàng cho rằng Lam Tiểu Bố định tìm người đưa nàng quay về Ngũ Vũ Tiên giới, dù sao thì tu vi của nàng thật sự quá thấp. Nhưng nàng không ngờ được là, Lam Tiểu Bố lại dứt khoát đồng ý với yêu cầu của nàng như vậy.
“Tu vi của ngươi còn quá thấp, không có nhiều thủ đoạn. Còn cả Cổ Đạo, loại cải trang kia chẳng khác nào không cải trang, hơn nữa còn khiến người khác hoài nghi. Từ hôm nay trở đi, ta dạy các người Thiên Cương Tam Thập Lục Biến…” Lam Tiểu Bố nói.
Lạc Thải Tư nhất định phải mạnh lên, cho dù là đối với hắn hay là Lạc Thải Tư, cường đại mới là điều kiện sinh tồn đầu tiên. Nếu như không phải thực lực của hắn tiến bộ quá nhanh, trận đạo lại càng tiến bộ nhanh hơn, ngay cả xương vụn hắn cũng không còn rồi. Ở nơi này, có lúc muốn nói đạo lý, nhất định phải chứng minh nắm đấm của mình cứng hơn người khác trước đã.
“Bố gia, vậy có Địa Sát Thất Thập Nhị Biến không? Ta nghe nói Thiên Cương Địa Sát ở cùng một chỗ.” Cổ Đạo lập tức nịnh nọt hỏi.
“ĐƯơng nhiên là có.” Lam Tiểu Bố lập tức nói.
“Vậy ta học cái nhiều hơn.” Cổ Đạo hoàn toàn không hiểu ý nghĩa của 36 và 72. Tạm Thập Lục Biến không phải là vì nó có ba mươi sáu phép biến hóa, mà là có 36 loại đại thần thông đỉnh cấp, biến hóa chỉ là một loại trong đó mà thôi. Thất Thập Nhị Biến, là 72 loại thần thông bình thường, biến hóa là một trong số đó.
“Cũng được.” Lam Tiểu Bố không chút do dự khắc Địa Sát Biến ra cho Cổ Đạo. Cổ Đạo muốn chọn thế nào là chuyện của nó, không gặp chuyện thì không khôn ra. Hắn bây giờ không giải thích, chờ tương lai Cổ Đạo hiểu ra rồi sẽ tự động đến tìm hắn.
Cổ Đạo mừng rỡ vô cùng nhận lấy ĐỊa Sát thất Thập Nhị Biến, đi qua một chỗ khác.
Chờ Cổ Đạo vừa đi, Lam Tiểu Bố lập tức nói, “Thải Tư, ta dạy ngươi Thiên Cương Tam Thập Lục Biến, so với Địa Sát Thất Thập Nhị Biến, Thiên Cương Biến mới là đại thần thông…”
Lạc Thải Tư không nói một chữ nào, chỉ nhìn chằm chằm mặt Lam Tiểu Bố. Nhìn Lạc Thải Tư sắp chảy nước mắt, nhịp tim Lam Tiểu Bố đột nhiên tăng nhanh rất nhiều, hắn dùng sức kéo Lạc Thải Tư đến.
Lạc Thải Tư nỉ non một tiếng, cũng mở rộng tay ôm lấy Lam Tiểu Bố.

Sau khi Lam Tiểu Bố rời khỏi Côn Khư Hải, Côn Khư Hải lại quay về dáng vẻ lúc trước. Nhưng mà so với trước kia, tất cả mọi người ở Côn Khư Hải đều cảm thấy nơi này hình như có thêm gì đó, hoặc đã thiếu đi thứ gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận