Khí Vũ Trụ

Chương 763: Xem ai không chơi nổi. (2)

Sắc mặt Lam Tiểu Bố lạnh lẽo, “Thế nào, không muốn trả lời à?”
Tiên đế cao to này lập tức chỉ vào phía trong, “Tiềm Cung là cung chủ của Hồ Tiên cung, hắn chính là người cướp đoạt địa bàn của Hồ Tiên cung.”
Hồ Tiên cung? ÁNh mắt Lam Tiểu Bố lập tức nhìn về vị trí Hồ Tiên cung, trong lòng thầm nghĩ, tên chó chết này quả nhiên đã cướp được địa bàn tốt nhất.
Địa bàn của Tiềm Cung nằm ở phần gốc rễ của cái lá vàng này, diện tích khoảng hơn 200 mét vuông. Trên Hư Không Thạch này, địa bàn tốt hơn chỗ của Hồ Tiên cung này chỉ có năm sáu chỗ mà thôi.
“Đi, Cung lão ca, ổ của chúng ta đã tìm được rồi.” Lam Tiểu Bố đi trước.
“Mấy vị có ý gì?” KHiến Lam Tiểu Bố không ngờ được là, bên chỗ Hồ Tiên cung, người đi ra là một tu sĩ có tu vi Đại La Kim Tiên.
Chiếm địa bàn lớn như vậy, thế mà chỉ có một Đại La Kim Tiên trông giữ, có thể thấy được Tiềm Cung cường thế đến mức nào. Nơi này nhất định đã từng có người không biết mà cướp đoạt đi, sau đó rõ ràng đã bị Tiềm Cung cướp về một lần nữa mà thôi. Để một Đại La Kim Tiên trông giữ ở đâu, ngược lại cho thấy chủ nhân của nơi này cường đại đến mức nào, đây là không sợ người khác cướp đi.
“Cút đi, chỗ này đã bị Ngũ Vũ Tiên Giới ta trưng dụng.” Lam Tiểu Bố đập một bàn tay ra, chỉ là một tên Đại La Kim Tiên, ngay cả phản kháng cũng chưa kịp đã bị một tay của Lam Tiểu Bố đập chết.
Tất cả mọi người trên Hư Không Thạch đều kinh sợ trước hành động của Lam Tiểu Bố, ở nơi này giết người rất bình thường, không có vấn đề gì cả. Nhưng có thể dùng một bàn tay đập chết người trông giữ của Hồ Tiên cung, cái này phải cường đại và bá đạo đến mức nào?
Mặc kệ lai lịch của Lam Tiểu Bố là gì, mọi người đều biết, một vòng giết chóc mới chẳng mấy chốc nữa sẽ diễn ra.
Trên Hư Không Thạch có một quy tắc ngầm, đó chính là lúc có người đến cướp đoạt địa bàn thì lập tức sẽ có tiên vực khác tham gia vào việc cướp đoạt, đây chính là hỗn chiến. Tiên vực và tông môn có thể đứng sừng sững ở đây quanh năm, nhưng mạnh mẽ đến đâu cũng có giới hạn nhất định.
KHông đợi những thần niệm kia tiếp tục nhìn trộm, Lam Tiểu Bố xòe tay ra ném một lá trận kỳ xuống, một khắc sau chỗ này lập tức được cấm trận bảo vệ, thần niệm cũng không thể nhìn trộm được.
“Cung lão ca , ngươi và Kiều Hưng xây dựng chỗ ở đi, ta phải đi bố trí hộ trận.” Lam Tiểu Bố biết, sau khi hắn đoạt đi địa bàn của Hồ Tiên cung, chẳng mấy chốc nữa Tiềm Cung sẽ đến.
Giết Tiềm Cung, đây là chuyện đầu tiên để hắn lập uy.
“Được, cứ giao cho ta.” Cung Duẫn Kỳ tùy tiện vung tay lên, trực tiếp lấy ra một đống vật liệu, đường đường chính chính xây dựng lên chỗ ở.
Đầu tiên Lam Tiểu Bố bố trí một cái tiên trận Phòng Ngự cấp chín, sau đó lại bố trí một cái Khốn Sát tiên trận cấp chín, sau đó là các loại Giảo Sát tiên trận, huyễn trận, át thần trận cấp chín
Bố trí xong những cái này còn chưa nói, hắn lại bắt đầu bố trí Hư Không Giảo Sát tiên trận, Hư Không Khốn Sát tiên trận và Hư KHông Huyễn Sát tiên trận.
Sau khi bố trí xong hết những thứ này đã là ba ngày sau, khiến Lam Tiểu Bố khó hiểu là Tiềm Cung lại không đến gây chuyện. Chẳng những Tiềm Cung không đến, mà ngay cả cường giả của Thanh Phương Tiên Vực và Tịch Đình thương hội cũng không tìm đến.
Cung Duẫn Kỳ đã sớm xây dựng lên động phủ thật tốt, động phủ chia làm ba tầng, Lam Tiểu Bố ở tầng thứ ba, Cung Duẫn Kỳ ở tầng hai, Kiều Hưng ở tầng cuối cùng.
“Bố gia, chuyện này không thích hợp, theo lý mà nói, ngay ngày đầu tiên tên Tiềm Cung phải tìm đến rồi chứ, bây giờ đã qua ba ngày rồi.” Cung Duẫn Kỳ biết chuyện này không được bình thường.
Vào lúc này, thông tin châu của Lam Tiểu Bố sáng lên một cái.
Tin tức do Mưu Y Trần truyền đến, Lam Tiểu Bố nhìn tin tức xong thì cười ha ha, “Ta đây muốn xem Thẩm Sâm kia cướp địa bàn của ta như thế nào?”
“Tin tức gì thế?” Cung Duẫn Kỳ vội vàng hỏi.
Lam Tiểu Bố nói, “Là tin tức Mưu Y Trần truyền đến, nói ngày thứ hai sau khi chúng ta đi, Thanh Phương Tiên Vực lại triệu tập mọi người đến họp, thảo luận nên phân chia địa bàn trên Hư Không Thạch như thế nào.”
“Đây là biết chúng ta đã trốn khỏi Cấm Uẩn tiên thành, cho nên đào hố cho chúng ta mà.” Cung Duẫn Kỳ cười he he nói, hắn thật sự không lo lắng, nhiều ngày như vậy rồi, sát trận nên bố trí thì Lam Tiểu Bố cũng đã bố trí xong rồi.
“Không sai, gia hỏa này nhất định là muốn dụ chúng ta tự chui đầu vào lưới. Lại không ngờ chúng ta hoàn toàn không quan tâm đến chuyện này. Thực tế thì cho dù có biết, ta cũng chẳng để tâm. Ngươi phân chia là chuyện của ngươi, ta cướp địa bàn là chuyện của ta. Không phục thì cứ đến đây mà cướp địa bàn của ta đi.” Lam Tiểu Bố cũng không thèm quan tâm.
“Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì?” Kiều Hưng vội vàng hỏi.
Lam Tiểu Bố xua tay chặn lại, “Không cần lo lắng, ta tiếp tục bố trí trận pháp. Trước đó ta chỉ bố trí các loại khốn trận và sát trận quanh chỗ chúng ta ở, bây giờ ta muốn bố trí Khốn Sát tiên trận trên cả Hư Không Thạch. Trừ chuyện đó ra, ta còn phải bố trí các loại Khốn Sát tiên trận tại cái quảng trường hư không chưa xây dựng lên kia nữa. Hắn đã muốn chơi, vậy thì ta chơi với hắn, xem ai chơi không nổi.”
Trừ địa bàn của mình ra, đi chỗ khác bố trí trận pháp, Lam Tiểu Bố chủ yếu dùng trận văn hư không để bố trí. Hắn cũng không tin, một tiên trận đế hư không cấp chín, trong tình huống có đầy đủ thời gian mà còn không thể chơi lại được bọn gia hỏa này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận