Khí Vũ Trụ

Chương 1409 - Đồng minh cường đại Lâu Thiêm Hồ. (2)

Lam Tiểu Bố đành phải ôm quyền nói, “Lâu tiền bối, gần đây có người muốn đối phó với ta, ta muốn giết chết hắn, nhưng mà thực lực quá yếu, gọi thêm mấy bằng hữu giúp đỡ, nhưng thực lực còn chưa đủ. Cho nên ta hy vọng tiền bối có thể ở bên cạnh ta một khoảng thời gian, giúp ta dạy dỗ gia hỏa này một chút. Không đúng, là giết gia hỏa này.”
Lâu Thiêm Hồ vừa ra đã hỏi hắn cần giúp chuyện gì, chứ không phải là hỏi thăm lai lịch của Khổ Bàn Đạo Quả và Hồng Mông Sinh Tức, điều này khiến cái nhìn của Lam Tiểu Bố về hắn càng tốt hơn. Người này coi trọng cam kết, không hề giúp sai người.
“Vấn đề nhỏ, tu vi của gia hỏa này là gì?” Lâu Thiêm Hồ xua tay, tùy tiện nói.
Lam Tiểu Bố chần chừ một chút rồi nói. “Hắn là Hợp Thần cảnh viên mãn, nhưng mà thực lực của người này tuyệt đối không phải Hợp Thần, hẳn là có thể đối phó với cường giả Chuẩn Thánh, đại đạo của hắn vô cùng đáng sợ.”
Lâu Thiêm Hồ cười he he, “Ai lúc Hợp Thần mà chẳng thể đối phó cường giả Chuẩn Thánh? Không có gì ghê gớm.”
Lam Tiểu Bố vội vàng nói, “Tiền bối là Thánh Nhân sao? Bây giờ đã khôi phục tu vi chưa?”
Ánh mắt Lâu Thiêm Hồ tối sầm lại, một lúc lâu mới lên tiếng, “Ta cũng vì muốn Đan Đạo thành thánh, cho nên mới biến thành bộ dạng như thế này. Tu vi của ta còn chưa khôi phục, chỉ mới là Chuẩn Thánh sơ kỳ mà thôi. Nhưng tu vi của ta đang từ từ tăng lên, ngươi không cần lo lắng. Đúng rồi, nếu như ngươi có đủ Thần Linh mạch, cho ta nửa tháng, ta có thể khôi phục lại Chuẩn Thánh hậu kỳ.”
“Không có vấn đề gì, những cái khác ta không dám nói, nhưng muốn Thần Linh mạch khôi phục tu vi, ta đây không thiếu.” Lam Tiểu Bố chẳng có chút do dự nào.
Thần Linh mạch hắn còn nhiều, thiếu là cường giả giúp đỡ.
Lâu Thiêm Hồ nhìn về phía Sắc Nhân Nhi, “Nơi này khắp nơi đều là chướng khí đại đạo, Lam tiền bối là người có bản lĩnh, không sợ cũng là bình thường. Nhưng người chỉ mới là Thần Quân sơ kỳ, sao lại không sợ chướng khí đại đạo?”
Trước đó Lam Tiểu Bố cũng cảm thấy khó hiểu, nhưng mà sau đó Lam Tiểu Bố nghĩ rằng đây là thiên phú của Sắc Nhân Nhi, cho nên không hỏi nhiều.
Nghe Lâu Thiêm Hồ hỏi, Sắc Nhân Nhi sửng sốt, sau đó nói, “Ta không biết, ta không hề cảm nhận được độc chướng.”
“Còn có chuyện này sao?” Lâu Thiêm Hồ đột nhiên bước đến, cầm cổ tay Sắc Nhân Nhi lên xem, chỉ mấy giây sau, ánh mắt của hắn lập tức sáng lên, “Thiên phú thật là lợi hại, không đúng, đây là Đan Đạo chi thể trời sinh. Tiểu cô nương, có muốn làm đệ tử của ta hay không?”
Sắc Nhân Nhi sửng sốt, lập tức nhìn về phía Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố biết, Sắc Nhân Nhi này tính tình đơn thuần, vận may cho dù có tốt, nhưng lúc nào cũng có thể bị người khác ăn đến xương vụn cũng không còn.
Bây giờ Lâu Thiêm Hồ muốn thu nàng làm đệ tử, đây là cơ duyên lớn của nàng, nếu như từ chối, nữ nhân này chỉ có thể chờ đợi cái chết thôi. Hắn không chút do dự nói, “Sắc Nhân Nhi đạo hữu, đây có lẽ là cơ duyên lớn nhất trong cuộc đời ngươi, nếu như bỏ qua, có lẽ sẽ chết đi trong đau khổ.”
Bên cạnh không còn người nào, Sắc Nhân Nhi bị giết là chuyện chắc chắn, còn về chuyện chết như thế nào, vậy cũng không biết.
Nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, Sắc Nhân Nhi không chút do dự nói, “Đa tạ tiền bối, vãn bối Sắc Nhân Nhi đồng ý làm đệ tử của tiền bối.”
Nàng cuối cùng cũng thông minh một lần, sau khi nói xong thì nhanh chóng quỳ xuống đất dập đầu mấy cái thật vang.
Lâu Thiêm Hồ cười ha ha một tiếng, càng hài lòng đập lên đỉnh đầu và mi tâm Sắc Nhân Nhi mười mấy cái.
Nguyên nhân thì hắn chưa hề nói, nhưng Lam Tiểu Bố đã nhìn ra được một chút. Không đợi Lam Tiểu Bố chứng thực suy đoán của mình có đúng hay không, giọng nói của Lâu Thiêm Hồ đã truyền đến bên tai. “Sắc Nhân Nhi bị một gia hỏa không có ý tốt cường bạo, trong cơ thể nàng vẫn còn để lại đạo tắc đại đạo, nếu như không gặp được ta, người cường bạo nàng mặc dù đã chết rồi, nhưng cũng biết mượn cơ thể Sắc Nhân Nhi để sống lại. Sắc Nhân Nhi sẽ trở thành đại đạo chi cơ của hắn, loại người buồn nôn này nếu như bị ta gặp được, ta nhất định sẽ lột da hắn. Vừa rồi ta đã phế bỏ đạo tắc này, để đạo tắc này chìm vào trầm luân.”
Lam Tiểu Bố nghe thấy lời Lâu Thiêm Hồ nói, trong lòng cảm thán, bản thân mình còn tưởng rằng sâu trong lòng tên Huyết Đồ Cuồng Sa kia còn có một chỗ thịt mềm, hóa ra cũng chỉ là biểu diễn cho người ta xem. Tên Huyết Đồ Cuồng Sa kia toàn thân trên dưới đều mục nát rồi.
“Lam tiền bối, Nhân nhi, chúng ta đi thôi. Chướng khí đại đạo ở nơi này quá nặng, không thích hợp để ta tiếp tục khôi phục thực lực, chúng ta tìm nơi khác, thực lực vừa khôi phục ta sẽ giúp ngươi đi thu thập tên kia. Sau đó làm chuyện ta cần làm.” Lâu Thiêm Hồ làm việc vô cùng dứt khoát, cho dù là nói chuyện hay thu đệ tử.
Ba người nhanh chóng rời khỏi Táng Thần quật, tìm một nơi trống trải, Lam Tiểu Bố bố trí một cái Tụ Linh Thần Trận, cắm mấy đầu Thần Linh mạch thượng phẩm, giúp Lâu Thiêm Hồ khôi phục thực lực.
Trong lòng hắn đang nghĩ, vì sao Lâu Thiêm Hồ cứ nhất định phải gọi hắn là tiền bối? Lâu Thiêm Hồ nhìn thì tùy tiện, cũng không phải là người thích chiếm lợi nhỏ, nhưng mà Lam Tiểu Bố không cho rằng Lâu Thiêm Hồ là một tên toàn cơ bắp không có đầu óc.
Suy nghĩ kỹ một lát, Lam Tiểu Bố vẫn không thể nghĩ ra nguyên nhân, hắn dứt khoát lấy Thông Tin Châu ra phát một đạo tin tức cho Tích Niệm Mạt. Hắn bảo Tích Niệm Mạt không cần tìm kiếm trợ thủ nữa, có Lâu Thiêm Hồ, xử lý Khúc Bồng là chuyện nắm chắc rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận