Khí Vũ Trụ

Chương 1613 - TRúc Duẫn.

Côn Vi Thánh Nhân thật sự quá bận rộn, thậm chí Lam Tiểu Bố không cần ra tay giúp đỡ, Huyên Tuệ đã có thể dễ dàng gỡ bỏ Thúc Hồn cấm chế ra ngoài.
Cảm nhận được một loại cảm giác nhẹ nhõm không gì sánh được, thậm chí HUyên Tuệ không nhịn được mà run rẩy. Đã bao nhiêu năm, tu vi của nàng đều bị kẹt ở Hợp Thần cảnh sơ kỳ không có chút dao động nào. Truy cứu nguyên nhân, mỗi lần khi tu luyện, nàng luôn cảm thấy mình bị nhìn trộm. Có một loại suy nghĩ có thể thân tử đạo tiêu bất cứ lúc nào, mà bây giờ cái suy nghĩ này đã không còn nữa.
“Tạ ơn, đa tạ Đạo Quân.” Giọng điệu HUyên Tuệ vô cùng kích động mà run rẩy.
Lam Tiểu Bố chỉ chỉ Thần Tủy Hồ nói, “Đại kiếp của Trường Sinh Giới sắp đến, ngươi nhanh bế quan tăng thực lực lên đi. Hợp Thần cảnh thực sự quá yếu, tương lai thậm chí ngay cả pháo hôi cũng không bằng.”
Lam Tiểu Bố có một cảm giác, khi Trường Sinh Giới càng lúc càng mở rộng, quy tắc thiên địa càng ngày càng rõ ràng, vận may Đại đạo cũng sẽ càng ngày càng dày đặc. Rất nhanh thôi, cảnh giới Thánh Nhân sẽ càng ngày càng rõ ràng. Thậm chí hắn không cần đi tìm đáp án, mọi thứ cũng sẽ rõ ràng.
“Vâng.” Huyên Tuệ lại kính cẩn thi lễ một lần nữa, lúc này mới nhanh chóng rời đi. Không cần Lam Tiểu Bố nói, nàng cũng biết, nếu như không tăng thực lực lên. vậy thì chính là pháo hôi, thậm chí ngay cả pháo hôi cũng không bằng.
Trong lòng Lam Tiểu Bố cảm thán không ngừng, chẳng những là Huyên Tuệ muốn tăng thực lực lên, hắn cũng muốn tăng thực lực. Nhưng mà trước khi tăng thực lực, hắn cần phải bố trí Đại trận ở hòn đảo nhỏ này một chút.
Từng lá trận kỳ được Lam Tiểu Bố luyện chế ra, bởi vì hòn đảo này không lớn, một tháng sau, Lam Tiểu Bố đã bố trí xong Phòng Ngự Khốn Sát Thần Trận cấp bảy. Nhưng mà giờ phút này Lam Tiểu Bố mơ hồ cảm thấy trận đạo của mình sắp tăng thêm một cấp độ, hắn lại bố trí một cái Hư Không Phòng Ngự Thần Trận.
Sau khi bố trí xong hai cái thần trận này, Lam Tiểu Bố thành công tấn cấp lên cảnh giới Thần Trận Tôn cấp tám. Giờ phút này Lam Tiểu Bố dứt khoát tăng hộ trận phòng ngự của hòn đảo này lên thần trận cấp tám.
Lam Tiểu Bố bố trí thần trận cấp tám xong, đang chuẩn bị cắm một ít Thần Linh mạch vào, đột nhiên cảm nhận được Vũ Trụ Duy Mô của mình không thích hợp.
Lam Tiểu Bố lập tức nhảy lên một ngọn núi, dùng cấm trận khóa ngọn núi này lại, sau đó tiến vào Vũ Trụ Duy Mô.
Khiến Lam Tiểu Bố khiếp sợ không thôi chính là, bên trong Vũ Trụ Duy Mô của hắn có nhiều thêm một người. Vũ Trụ Duy Mô là của hắn, bên trong có thêm một người, vậy mà hắn lại không biết người này tiến vào như thế nào.
Người này có dáng người không cao, Đại đạo quanh thân lưu chuyển, tựa như ẩn chứa một loại hơi thở còn cao hơn cả Thiên Đạo. Cũng may đạo vận của đối phương mặc dù rõ ràng, nhưng tu vi có lẽ còn rất thấp. Cho dù là như vậy, Lam Tiểu Bố vẫn mơ hồ cảm thấy mình không phải là đối thủ của người này.
“Ngươi là ai?” Lam Tiểu Bố cảnh giác nhìn chằm chằm người trước mắt, vừa rồi hắn đã không chế Vũ Trụ Duy Mô trói chặt người này lại, vậy mà Vũ Trụ Duy Mô lại không có phản ứng, chuyện này quá đáng sợ.
Từ hai lần gặp phải nguy hiểm, lại không thể nào tiến vào trong Vũ Trụ Duy Mô được, Lam Tiểu Bố đã có thêm cảnh giác đối với Vũ Trụ Duy Mô. Sau đó hắn có Trường Sinh Giới của chính mình, những đồ vật quan trọng rất ít khi bỏ vào trong Vũ Trụ Duy Mô, thậm chí ngay cả Đế Hưu Thụ cũng không đặt trong Vũ Trụ Duy Mô. Còn có Hỗn Độn Độc Giác Thú, cũng vẫn luôn sinh tồn trong Trường Sinh Giới của hắn.
Nhưng mà Vũ Trụ Duy Mô thật sự nghịch thiên, sự giúp đỡ của nó với hắn cũng vô cùng to lớn. Không có Vũ Trụ Duy Mô, hắn không thể nào sáng tạo ra Trường Sinh Quyết thuộc về mình. Đừng nói là Trường Sinh Quyết, các loại thần thông khai thiên hắn cũng không thể nào lấy tới tay. Còn có lần này, cũng đừng hòng có thể ra được khỏi Đại Kính qua bích cốc, chứ đừng nói đến chuyện giúp lão Triệu một tay. Với thực lực của hắn bây giờ, không có Vũ Trụ Duy Mô, hắn làm sao mà đấu với loại cường giả như Côn Vi Thánh Nhân?
Nam tử lùn này cười cười với Lam Tiểu Bố, “Ta muốn cảm tạ ngươi trước một chút, vừa rồi ta đã dùng một viên Hỗn Độn Quy Tắc Tinh, một cái Già Lam Đạo QUả, mấy đầu Thần Linh mạch cực phẩm và mấy đạo quả, mới miễn cưỡng tái tạo được một ít thân thể của ta. Những năm qua ta có thể khôi phục lại, cũng có công lao của ngươi, Hông Mông Sinh Tức đã giúp ta không ít.”
Lời này giốngnhư một tia sét đánh vào trong đầu Lam Tiểu Bố, hắn lập tức hiểu ra, nhìn chằm chằm nam tử lùn trước mặt này nói, “Ngươi là Trúc Duẫn?”
“Không sai, ta chính là Trúc Duẫn, ta muốn cảm tạ ngươi không chỉ có những thứ này, ta còn muốn cảm tạ ngươi đã hoàn thiện Thất âm Mô giúp ta, đồng thời tìm nhièu đồ tốt để vào trong Thất âm Mô như vậy. Lần này vận may Thánh giới tăng vọt, Đại kiếp sẽ đến. Tư chất của ngươi mặc dù không tính là cao cấp, nhưng cơ duyên lại lớn, khiến người ta phải giật mình, sau này cứ đi theo bên cạnh ta, cùng nhau cố gắng vì lý tưởng.” Trúc Duẫn thì gật đầu, chậm rãi nói với Lam Tiểu Bố.
Lời này đương nhiên giống như một vị trưởng bối đang dẫn dắt vãn bối.
Lam Tiểu Bố bị chọc giận quá hóa cười, hắn ha ha một tiếng, “Nhớ kỹ, đây không phải là Thất âm Mô, là Vũ Trụ Duy Mô. Vũ Trụ Duy Mô cũng không phải của ngươi, mà là của chính ta. Đồ trong này cũng đều là của ta, ngươi không được sự cho phép của ta, tự tiện dùng đồ trong Vũ Trụ Duy Mô của ta, đây là hành vi ăn cắp, thế mà bây giờ còn muốn đảo khách thành chủ, mặt ngươi cũng lớn quá nhỉ.”
Trúc Duẫn nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, “Ta có thể dễ dàng nghiền sát ngươi, ngươi có tin không?”
Lam Tiểu Bố xòe tay ra, Thất âm Kích cuốn theo một vùng kích mang, trực tiếp đánh về phía Trúc Duẫn.
Nghiền sát hắn? Nhận một làn sóng Kích Đạo của hắn trước rồi nói. Cho dù không đánh lại gia hỏa này, Lam Tiểu Bố hắn cũng không phải người có thể uy hiếp.
Trúc Duẫn biến sắc, hắn ta chưa bao giờ nghĩ đến Lam Tiểu Bố không thèm nói gì cả đã trực tiếp ra tay, hắn ta chỉ có thể lui về sau một bước rồi đấm ra một quyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận