Khí Vũ Trụ

Chương 500: Bách Đoan gia luống cuồng. (1)

Lam Tiểu Bố nói Cúc Tú Nhược may mắn, là vì Cảnh Vương đã vào trong bí cảnh, trong khoảng thời gian này không thể nào ra ngoài xuống tay với Cúc Tú Nhược được. Nếu là con riêng, vậy thì những người khác ở Cảnh Vương tiên phủ có thể cũng không biết.
Cúc Tú Nhược vội vàng nói, “Ta đến đây chủ yếu là muốn truyền cho ngươi bức thư, ngươi tuyệt đối không nên đến phường thị Ô Mỗ. Bây giờ ai đi vào phường thị Ô Mỗ cũng bị mất tích, đã có mười mấy tiên tào và ngàn tu sĩ mất tích rồi.”
Nghe như vậy Lam Tiểu Bố lại có chút lúng túng. Hắn không ngờ Cúc Tú Nhược lại dám mạo hiểm như vậy chỉ để đến đây truyền cho hắn tin tức này, nữ nhân này thật sự đáng cứu.
“Đa tạ.” Lam Tiểu Bố chỉ có thể nói một câu cảm ơn.
Cúc Tú Nhược lại nói tiếp, “Lam tiên tào, ý của ta là không bằng ngươi đi cùng ta đi, ta có một lá độn phù đỉnh cấp, chúng ta rời khỏi Thăng Tinh Tiên Đình này đi, đến nơi khác của Ma Huyền Tiên vực sinh sống. Mặc dù ta hoài nghi sớm muộn gì Cấm Tiên Ti cũng sẽ tìm đến ngươi. Chủ yếu là ta đi quá vội, ta phải chờ một khoảng thời gian nữa rồi đi mới đúng.”
Bởi vì rời khỏi địa lao, sau khi Cúc Tú Nhược khôi phục lại tu vi cùng tỉnh táo hơn một chút, cảm thấy Lam Tiểu Bố thả nàng đi là một chuyện vô cùng nguy hiểm.
Trên người nàng có trận bài còn không nói đến, vậy mà còn có lá độn phù đỉnh cấp? Hơn nữa lá Ẩn Nặc Phù vừa rồi cũng không hề đơn giản. Rốt cuộc trên người nữ nhân này còn giấu bao nhiêu đồ? Ánh mắt của Lam Tiểu Bố vô thức nhìn về phía ngực của Cúc Tú Nhược.
Cúc Tú Nhược cảm nhận được ánh mắt của Lam Tiểu Bố, mặt lại đỏ lên một lần nữa, rõ ràng Lam Tiểu Bố không dùng thần niệm chạm đến, nàng vẫn cảm thấy cả người không được tự nhiên.
Lam Tiểu Bố cũng biết rằng mình vô lễ, nhanh chóng đổi chủ đề nói, “Ta đây cũng không có bản lĩnh gì khác, vất vả lắm mới tìm được một nơi tốt ăn no chờ chết, tạm thời không muốn chạy đi đâu cả, ngược lại là ngươi…”
Cúc Tú Nhược do dự một chút, tựa như đã hạ quyết tâm gì đó, “Lam tiên tào, ta cảm thấy ngươi là một người có thể tin được, ta thì đã quen cố gắng một mình, ta có thể tu luyện đến HUyền Tiên cũng là dựa vào năng lực của chính mình. Hai chúng ta ở cùng nhau cũng có thể chăm sóc cho nhau, có một số việc ta từ từ dạy ngươi, cuối cùng cũng sẽ vững bước chân thôi.”
Cúc Tú Nhược rõ ràng rất hiền lành, nàng không muốn sau khi mình đi rồi, Lam Tiểu Bố sẽ gặp nạn. Nếu không thì nàng cũng sẽ không bận tâm đến nguy hiểm như vậy mà đến đây nhắc nhở Lam Tiểu Bố. Nàng có thể tìm được nơi ở của Lam Tiểu Bố cũng không phải dễ dàng gì.
Lam Tiểu Bố thành khẩn thi lễ với Cúc Tú Nhược một cái, sau đó nói, “Cúc sư muội, thành thật xin lỗi. Ta muốn nói lời xin lỗi với ngươi trước, trước đó ta vì thoát thân, cho nên đã nói cho Đại Tiên Ti rằng ngươi là người của Cảnh Vương tiên phủ, làm việc cho Cảnh Vương. Hơn nữa ta còn bày một cái bẫy cho Cảnh Vương, bây giờ đã hoàn thành được một nửa. CHo nên ngươi nhất định phải rời khỏi nơi này, nếu tiếp tục ở lại đây sẽ không phải là chuyện gì tốt.”
“A…” Cúc Tú Nhược giật mình sau đó lập tức nói, “Vậy ta đi ngay đây, ngươi bảo trọng nhé.”
Lam Tiểu Bố nói nàng đang làm việc cho Cảnh Vương, nàng cũng không để ý. CHo dù như thế nào, mạng của nàng là do Lam Tiểu Bố cứu. Nhưng bây giờ để Lam Tiểu Bố được an toàn, nàng nhất định phải đi càng nhanh càng tốt.
“Chờ một chút…” Lam Tiểu Bố gọi Cúc Tú Nhược lại, sau đó lấy một miếng ngọc giản đưa cho Cúc Tú Nhược, “Ngươi học môn thần thông này đi, sau đó rồi đi.”
Cúc Tú Nhược nghi ngờ nhận lấy ngọc giản, sau đó ngạc nhiên nói, “Đây là thuật Giả Hình trong 72 thuật Địa Sát Biến?”
“ĐÚng vậy, bây giờ ngươi học đi, nếu không hiểu ta sẽ dạy cho ngươi, ta đoán nhiều nhất là ba ngày sẽ xong.” Lam Tiểu Bố nghiêm mặt nói.
Lam Tiểu Bố có Thai Dịch Hóa Hình của Thiên Cương Biến, nhưng mà hắn vẫn chọn đưa thần thông Giả HÌnh của Địa Sát Biến cho Cúc Tú Nhược học. Thứ nhất là vì học Thai Dịch Hóa Hình khó hơn, Cúc Tú Nhược phải ở lại đây hơn mười ngày. Thứ hai là thần thông Giả HÌnh đã đủ để giúp Cúc Tú Nhược trốn thoát.
“Đa tạ Tiểu Bố sư huynh.” Cúc Tú Nhược kích động khẽ khom người.
Thật ra khi nàng đề nghị Lam Tiểu Bố đi cùng mình, trong lòng đã sớm quyết định, nếu như Lam Tiểu Bố không chê nàng, nàng cũng nguyện ý song tu cùng Lam Tiểu Bố. Theo nàng thấy, Lam Tiểu Bố cũng giống như nàng là nhân vật ở tầng chót xã hội. Hai người cùng nhau trốn đi, mỗi ngày ở cùng nhau, hai bên cùng chăm sóc nhau, sớm muộn cũng sẽ có một ngày song tu. Cúc Tú Nhược đã sớm nhìn thấu điểm này, dứt khoát không nhăn nhăn nhó nhó. Tìm đạo lữ tu hành, kết đạo lữ với một người thuận mắt, ngày ngày sống chung cũng không phải không thể chấp nhận được.
Bây giờ Lam Tiểu Bố đã sắp xếp xong, hơn nữa nghe giọng điệu Lam Tiểu Bố nói, Lam Tiểu Bố rõ ràng đã có được lợi ích từ chuyện này. Đã như vậy, Lam Tiểu Bố chắc chắn sẽ không đi cùng nàng trải qua cuộc sống trốn chạy này, cho nên nàng mới vội vã rời đi. KHiến nàng không ngờ được là, Lam Tiểu Bố lại lấy thần thông đỉnh cấp Giả Hình cho nàng.
Đối với loại tán tu như Cúc Tú Nhược mà nói, thần thông Giả HÌnh này nàng chỉ nghe trong truyền thuyết mà thôi. Còn nhìn thấy rồi học được, chuyện đó hoàn toàn không có khả năng.
“Không cần khách sao, con người ngươi không tệ, môn thần thông này cho ngươi là tốt nhất.” Lam Tiểu Bố vừa cười vừa nói.
“Ta đảm bảo sẽ không nói môn thần thông này cho người khác biết.” Cúc Tú Nhược khẳng định.
Lam Tiểu Bố không để ý đến lời Cúc Tú Nhược nói, Cúc Tú Nhược có dạy cho người khác hay không hắn không để ý đến. Loại vật như thần thông này, hữu duyên là có thể học được. còn có một ít thần thông chỉ có đệ tử môn hạ mới học được, Lam Tiểu Bố cho rằng điều đó rất vô nghĩa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận