Khí Vũ Trụ

Chương 1607 - Một cái duy nhất.

“Triệu đại ca, ngươi cũng muốn quay về Tiệt giáo sao?” Lam Tiểu Bố nhìn thấy vẻ mặt Triệu Công Minh có chút kỳ quái, lập tức hỏi một câu.
Triệu Công Minh hít một hơi thật sâu, “Không, ta đã đồng ý đi cùng ngươi khai sáng cục diện mới, để Đại Hoang Đạo Đình sừng sững trong giới này, sinh sôi không ngừng.”
Lam Tiểu Bố đi đến trước mặt Triệu Công Minh, “Triệu đại ca, ngươi khác với những người khác, chúng ta gặp nhau trong hoạn nạn, ngươi có tâm tư gì ta đều có thể nhìn ra được. Nói đi, có phải có chuyện gì ta không biết hay không?”
Triệu Công Minh do dự một chút, cuối cùng thở dài nói, “Ta không quay về Tiệt giáo, vậy thì ta không thể chứng đạo Thánh Nhân. Vận may của ta buộc chặt với vận may của Tiệt giáo, Tiệt giáo lập lại, trừ khi ta chứng đạo Thánh Nhân, nếu không thì ta không thể nào rời khỏi Tiệt giáo mà thành thánh.”
Trong lòng Lam Tiểu Bố thầm than, hắn biết Triệu Công Minh chắc chắn sẽ không lừa hắn. Triệu Công Minh là người vô cùng quan trọng ở Tiệt giáo, có mối liên kết với vận may của Tiệt giáo cũng là chuyện bình thường…
“Triệu đại ca, ngươi quay về Tiệt giáo trước đi. Nhớ kỹ vào thời điểm đại chiến đừng nên giống như trước đó chỉ biết liều mạng, nhất định phải học được cách tự vệ. Tiệt giáo phải hoàn thành giáo nghĩa, không phải dựa vào một mình ngươi liều mạng là được. Trước đó thực lực của ngươi không kém Lục Áp, nhưng mà ngươi quá bất cẩn, lúc đó mới bị Lục Áp liên thủ với người khác hãm hại.”
Nói xong, Lam Tiểu Bố lấy một chiếc nhẫn ra đưa cho Triệu Công Minh, “Trong này có một ít tài nguyên tu luyện, ta đưa cho ngươi.”
“Ta không thể nhận được.” Triệu Công Minh lập tức từ chối, “Vận may của Trường Sinh Giới tăng vọt, giới vực vững chắc. Hơn nữa, ta là đệ tử Tiệt giáo, ở Tiệt giáo ta có đủ nguyên khí thiên địa để tu luyện.”
Lam Tiểu Bố xua tay nói, “Không, vận may Trường Sinh Giới gia tăng, nguyên khí thiên dịa cũng đầy đủ. Nhưng ngươi lại không có quá nhiều thời gian, ngươi nhất định phải chứng đạo Thánh Nhân trong thời gian ngắn nhất, nếu không thì kết cục có thể sẽ chẳng khác nào lúc trước. Thiên địa xảy ra dị biến, một giới này rất có thể không còn là Đại Hoang Thần Giới nữa. Nhưng cho dù có phải hay không, đại chiến hết sức căng thẳng, không có nhiều thời gian cho ngươi bế quan tu luyện đâu.”
Từ khi các đại Thánh Đình lần lượt thành lập, có được sự tán thành của Thiên Đạo. Điều đó cho thấy Trường Sinh Giới không tiếp tục bị Thiên Đạo hạn chế, Lam Tiểu Bố đã biết, ưu thế về tiên cơ của hắn đã hoàn toàn biến mất. Không biết đây là Thiên Đạo tán thành, hay là có người cố ý can thiệp. nếu như là có người can thiệp, vậy pháp lực của người này quả thật là đáng sợ.
Tính cách Triệu Công Minh thẳng thắn, làm việc gon gàng dứt khoát, đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn bị hãm hại. Nếu không thì cuộc chiến Phong Thần không thể nào liên lụy đến hắn.
“Vậy đa tạ.” Triệu Công Minh dứt khoát nhận lấy chiếc nhẫn của Lam Tiểu Bố, hắn và Lam Tiểu Bố đã từng cùng nhau xông xáo ma Huyền Tiên Vực, cũng biết tính cách của Lam Tiểu Bố.
“Tiểu Bố huynh đệ, ta có một câu muốn nói, không biết ngươi có muốn nghe hay không.” Thấy Lam Tiểu Bố có vẻ không vui lắm, Triệu Công Minh chủ động nói.
“Giữa chúng ta còn có cái gì mà khó nói, cứ nói thẳng đi.”Cảm xúc của Lam Tiểu Bố sa sút không phải vì Triệu Công Minh, mà là lo lắng cho Đại Hoang Thần Giới. Một khi đạo tắc Hồng Mông hoàn toàn dung hợp Đại Hoang Thần Giới và Trường Sinh Giới với nhau, vậy với chút thực lực đó của Đại Hoang Thần Giới hắn, thật sự không đủ để mấy Thánh Đình ở Trường Sinh Giới nhìn. Trong cuộc đại chiến Thánh Đình, sinh linh của Đại Hoang Thần Giới bị chém giết không còn cũng là chuyện bình thường.
Triệu Công Minh gật đầu, “Thật ra sư phụ ta và ngươi có đạo niệm không khác nhau lắm, Tiệt giáo ta cũng là hữu giáo vô loại, đối xử như nhau, công bằng công chính…”
Lời Triệu Công Minh còn chưa dứt, Lam Tiểu Bố đã hiểu ý của hắn, xua tay nói, “Triệu đại ca, ngươi muốn bảo ta gia nhập Tiệt giáo sao?”
“Không sai, ta đúng là có suy nghĩ như vậy, ngươi yên tâm, sư phụ ta là Đại Thánh Nhân chân chính, có hắn giúp đỡ, ngươi chứng đạo Thánh Nhân tuyệt đối không gặp bao nhiêu gian nan. Hơn nữa, lý niệm của mọi người đều thống nhất, có gì lại không thể?” Giọng điệu Triệu Công Minh vô cùng chăm chú.
Lam Tiểu Bố cười cười, “Không giống, về sau ngươi sẽ hiểu.”
“Vì sao lại không giống?” Nếu như Triệu Công Minh không phải biết rõ tính cách của Lam Tiểu Bố, biết rõ Lam Tiểu Bố tuyệt đối sẽ không quyến luyến vị trí Đạo Quân, thậm chí hắn đã hoài nghi Lam Tiểu Bố đang tiếc nuối cái vị trí Đạo Quân này.
Lam Tiểu Bố nhìn nơi xa một chút, từ tốn nói, “Tây Phương giáo coi trọng chúng sinh bình đẳng, nhưng ngươi cảm thấy bọn hắn thật sự có thể khiến chúng sinh bình đẳng được sao?”
Triệu Công Minh lắc đầu theo bản năng, rất rõ ràng Tây Phương giáo không chú trọng đến chúng sinh bình đẳng. Đừng nói là chúng sinh bình đẳng, ngay cả Nhân tộc bình đẳng cũng không làm được.
Lam Tiểu Bố bình tĩnh nói, “Ta biết có một vị đại năng, hắn thậm chí chính là nhân vật thời đại Khai Thiên, hắn cũng có một lý tưởng hoàn mỹ. Hắn vì lý tưởng của mình, thậm chí có thể hủy diệt mọi thứ, nhưng trên thực tế lý tưởng của hắn cũng chỉ là ngắm hoa trong màn sương mà thôi. Trong mắt của ta, cho dù là Thánh Đạo mênh mông hay là phàm tục bình thường, vĩnh viễn cũng không có bình đẳng, chỉ có tương đối công bằng.”
Người mà hắn nói chính là Trúc Duẫn, chủ nhân đời trước của Vũ Trụ Duy Mô chính là Trúc DUẫn, kết quả vị đại năng đỉnh cấp này cuối cùng không phải cũng thân tử đạo tiêu sao?
Còn một câu nữa Lam Tiểu Bố không nói ra, không có trói buộc tự do, tuyệt đối không thể tạo ra được bình đẳng. Giống như Trường Sinh Giới bây giờ, chỉ là bắt đầu hỗn loạn trước đại chiến mà thôi. Tiệt giáo cũng là tự do không có trói buộc, vậy làm sao mà bình đẳng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận