Khí Vũ Trụ

Chương 863: Trước nói lí lẽ, sau ra tay. (2)

Lam Tiểu Bố kịp thời ôm quyền nói, “Già đảo chủ, ta cũng có chút việc gấp, hy vọng có thể nhanh chóng đi qua đại trận Vẫn Thạch này, cần bao nhiêu tài nguyên, xin Già đảo chủ cứ nói.”
TRên người Lam Tiểu Bố bây giờ có rất nhiều tài nguyên tu luyện, Tiên Linh mạch và tiên tinh, có thể dùng dãy núi để hình dung, chứ không phải là từng đầu.
Già đảo chủ nhìn Lam Tiểu Bố nhíu mày nói, “Thật có lỗi, chỉ có thể phá lệ cho một người thôi, Trường Tư huynh đến trước, cho nên đành phải để Trường Tư huynh đi qua. Đạo hữu cũng không cần gấp, nhiều nhất là bảy năm nữa thôi, đại trận Vẫn Thạch sẽ đóng lại. Đạo hữu có thể ở lại Côn Tiền đảo của ta mấy năm, nơi này tiên linh khí nồng đậm, thứ gì cũng có, không cần phải lo lắng.”
“Ta mới là người đến trước.” Lam Tiểu Bố từ tốn nói.
“Đây là địa bàn của ta, ngươi đúng là đến trước, nhưng Trường Tư huynh là người nói trước.” Giọng điệu của Già đảo chủ lạnh nhạt. Nếu như không phải vì hỏi thăm lai lịch của Lam Tiểu Bố trước, bây giờ hắn đã ra tay bắt Lam Tiểu Bố lại rồi.
Thật sự là do ở đây có quá nhiều cường giả, không cẩn thận thì có thể sẽ chọc phải một người có thể lật tung cái Côn Tiền đảo này lên. CHính vì vậy, hắn mới kiên nhẫn đến bây giờ.
Lam Tiểu Bố không để ý đến Già đảo chủ, hắn luôn luôn nói đạo lý trước, sau khi nói không được mới ra tay.
“VỊ bằng hữu này, ta muốn lên tiên thuyền hư không của ngươi đi qua đại trận Vẫn Thạch một chút. ĐƯơng nhiên ta sẽ trả thù lao.” Lam Tiểu Bố ôm quyền nói với Lượng Trường Tư.
KHông đợi Lượng Trường Tư nói chuyện, Già đảo chủ đã cười lạnh nói, “Ngươi là ai, xứng ngồi tiên thuyền của Trường Tư huynh sao?”
Hắn sao có thể để Lam Tiểu Bố rời đi được. Lam Tiểu Bố mà đi, hắn tìm pháp bảo phi hành thần khí của ai?
TRong lòng Lam Tiểu Bố cười lạnh, hắn sao có thể không biết trong lòng tên Già đảo chủ này đang nghĩ cái gì? Nhưng mà bây giờ hắn đang muốn nhanh chóng đến Côn Khư Hải, lười so đo với tên gia hỏa này. Chờ sau khi hắn quay về, sẽ từ từ tính sổ sau.
Lượng Trường Tư nghe Già đảo chủ nói, sao khôn biết là Già Quân Không không muốn Lam Tiểu Bố rời khỏi Côn Tiền đảo ngay lúc này. CHo dù Già Quân Không có ý gì, hắn cũng không quan tâm mà giúp một chút. Hơn nữa, nếu như Già Quân Không không nói lời vừa rồi thì Côn Bằng Hào cũng không phải là chỗ người nào muốn lên là lên.
“Người trẻ tuổi, muốn lên Côn Bằng Hào của ta cũng không đơn giản đâu. Nhìn thấy ba người bị treo trên Côn Bằng Hào của ta không? Bọn hắn cũng là nửa đường mới lên Côn Bằng Hào ta, bởi vì trong bọn hắn có người tên là Lạc Thải Tư không tuân thủ theo quy định của Côn Bằng Hào ta, cho nên đã liên lụy đến mấy người bọn hắn…”
KHông đợi Lượng Trường Tư nói xong, sắc mặt Lam Tiểu Bố lập tức thay đổi, hắn đâu còn ở lại đây nói nhảm với Lượng Trường Tư nữa, thân hình lóe lên, lập tức xông đến Côn Bằng Hào.
Một khắc sau, tất cả cấm chế trên Côn Bằng Hào đều bị thần niệm của Lam Tiểu Bố xé rách, trước từng đạo Thần Hồn Thứ, cộng thêm trình độ trận đạo của Lam Tiểu Bố, không có bất cứ cấm chế nào có thể ngăn cản được thủ đoạn này của Lam Tiểu Bố.
KHông nhìn thấy Lạc Thải Tư, Lạc Thải Tư gặp chuyện rồi?
Lam Tiểu Bố vung tay lên, ba người đang bị treo ngược kia lập tức rơi xuống boong thuyền.
Lúc Lam Tiểu Bố nhét ba viên đan dược vào miệng ba người này, Lượng Trường Tư đã vọt đến chỗ Lam Tiểu Bố, sắc mặt hắn lạnh lẽo, “To gan, dám đột nhập lên tiên thuyền Côn Bằng Hào của ta, không chỉ như vậy, còn dám thả người…”
Lời Lượng Trường Tư đang nói đột nhiên dừng lại, hắn cảm thấy cấm chế từ tầng một đến tầng năm đều đã bị người ta dùng thần niệm xé toang. Ngay cả động phủ tư nhân của hắn cũng không ngoại lệ, đó là cấm chế cấp tám đấy?
Rõ ràng là do người trẻ tuổi trước mắt này làm, thủ đoạn này…
Lượng Trường Tư giật cả mình, hắn cũng không thể nào làm được đến thế, đây là thực lực gì?
Cùng lúc đó, Già đảo chủ cũng xông lên tiên thuyền, đừng bên cạnh Lượng Trường Tư đối diện với Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố vứa bố trí các loại Khốn Sát tiên trận, đối phó với hai người này, hắn hoàn toàn không cần bố trí trận văn cao cấp hơn tiên trận, chỉ cần bố trí trận văn hư không cấp chín là được. Với cường độ thần niệm và trình độ trận đạo bây giờ của hắn, bố trí trận văn hư không cấp chín, thật sự không cần tốn bao nhiêu thời gian.
“Đột nhập lên thuyền ư? Nếu như Lạc Thải Tư thiếu một cọng tóc nào, Côn Bằng Hào của ngươi cũng đừng mong còn tồn tại nữa.” Lam Tiểu Bố mỉa mai nói.
Mặc dù tiên trân hư không của hắn còn chưa kích phát, nhưng Lượng Trường Tư có thể cảm nhận được có chút lạnh lẽo.
“Bản đảo chủ đã từng gặp qua người phách lối, nhưng người trẻ tuổi phách lối như ngươi là lần đầu tiên nhìn thấy đó. Đây là địa bàn Côn Tiền đảo ta, dám vô lễ với khách quý của Côn Tiền đảo ta, để ta xem ngươi có bản lĩnh gì.” Sau khi Già đảo chủ lên thuyền, cười ha ha một tiếng, bước lên trước vươn tay bắt Lam Tiểu Bố lại.
Hắn nhất định phải bắt Lam Tiểu Bố đi, nếu không thì Lam Tiểu Bố sẽ rơi vào tay Lượng Trường Tư mất.
Nhưng mà sau khi hắn ra tay rồi, phát hiện trong mắt Lượng Trường Tư hiện lên vẻ sợ hãi, cũng không ra tay cùng mình, trong lòng trầm xuống, chuyện gì đã xảy ra?
Hắn không biết trong lòng Lượng Trường Tư đang chấn động, nói thật, nếu như không phải Lượng Cô Tài mất tích, thậm chí hắn còn không biết đến cái tên Lạc Thải Tư này. Vừa rồi nhắc đến, chỉ là đang nói giúp Già Quân Không một câu mà thôi. Nhưng sao hắn lại có cảm giác, mình vừa chọc phải một người không nên chọc rồi?
Lượng Trường Tư cố gắng vứt cái cảm giác buồn cười này đi, nhưng nghĩ đến cấm chế trên tiên thuyền đều bị phá bỏ hết, hắn không thể nào vứt cái suy nghĩ này đi được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận