Khí Vũ Trụ

Chương 904: Đây mới là kết thúc.

“Chúc mừng Lam đạo hữu tìm được đạo lữ.” Già Quân Không vẫn luôn đứng chờ ở nơi xa, nhìn thấy Cổ Đạo tiến lên nói chuyện, lúc này mới đến chào hỏi.
Lạc Thải Tư nhanh chóng thi lễ, “Đa tạ Già đảo chủ, nếu không có Già đảo chủ, ta và Cổ Đạo cũng không thể đến nơi này được.”
Già Quân Không liên tục nói không dám, trong lòng hắn thì thở phào một hơi, may mà Lạc Thải Tư không xảy ra chuyện gì, nếu không thì cái ân tình này của hắn sẽ tiêu tan hết.
Cổ Đạo nhìn xung quanh, đột nhiên nó tựa như nhìn thấy thứ gì đó, vội vàng kêu lên, “Là tức lâu Vô Lượng Tiên Hải, bọn họ dẫn theo một nhóm người đến, định trả thù chúng ta.”
Lam Tiểu Bố còn hơi khó hiểu, nhưng hắn còn chưa hỏi thăm, Cổ Đạo đã thêm mắm dặm muối nói, “THiếu chủ Vô Lượng Tiên Hải nói cái gì mà tiền phòng của chúng ta đã quá hạn bốn ngày, tiền phòng bốn ngày này chúng ta phải thanh toán hơn 110 vạn tiên tinh thượng phẩm. Chúng ta không lấy ra được, hắn định bắt chủ mẫu đi, nói cái gì mà thiếu chủ bọn họ muốn gặp chủ mẫu. Chủ mẫu và ta không muốn đi, hắn lại giam chúng ta ở tức lâu Vô Lượng Tiên Hải, không cho phép chúng ta ra ngoài nửa bước…”
Già Quân Không nghe thấy vậy, hận không thể tát vào mặt mình mấy cái. Đến đây đã mấy chục năm rồi, hắn đâu chỉ tốn một chút tiền phòng? Lúc hắn đi, vậy mà quên trả tiếp tiền phòng cho Lạc Thải Tư. CHo dù trả thêm 100 năm nữa, cũng là chuyện nên làm.
Chỉ hy vọng Lam Tiểu Bố không vì chuyện này mà giận chó đánh mèo với mình.
Trong lòng thầm than, làm việc gì cũng đừng cân nhắc đến lợi ích nữa. Sau khi biết Lam Tiểu Bố có thể đã xảy ra chuyện, hắn không còn quan tâm nhiều đến Lạc Thải Tư nữa. Từ hôm nay trở đi cái bệnh vì lợi ích này nhất định phải bỏ.
“Cổ Đạo, tức lâu kia đã nói chuyện đó là do tiểu nhị làm, hơn nữa bọn hắn cũng đã chủ động nhận lỗi và cho chúng ta đi rồi.” Lạc Thải Tư nói một câu.
Trước đó nàng vẫn chưa chắc chắn lắm, sau khi ở ngoài phường thị nhìn thấy Lam Tiểu Bố, nàng đã có thể hiểu ra tại sao trước đó tức lâu Vô Lượng Tiên Hải lại thả nàng đi, đó là vì người ta biết Lam Tiểu Bố sắp đến.
Từ hành động trước sau bất nhất của Già Quân Không đến tức lâu Vô Lượng Tiên Hải của Vô Lượng phường thị, nàng đoán rằng thực lực của Lam Tiểu Bố nhất định có thể uy hiếp được mạng nhỏ của những người này.
Nàng không hiểu chính là, bản thân mình có thể tu luyện đế Đại Ất Tiên là may mắn lắm rồi, Lam Tiểu Bố lấy cái gì khiến người ta sợ như vậy?
Lam Tiểu Bố nhìn đám người đang nhanh chóng đến gần, trong lòng biết rõ lời Cổ Đạo nói không đúng hết hoàn toàn.
Với thực lực của tức lâu Vô Lượng Tiên Hải, muốn ngăn cản Cổ Đạo và Lạc Thải Tư, bọn hắn tuyệt đối không thể bước ra khỏi tức lâu nửa bước, chứ đừng nói bây giờ xuất hiện ở bên ngoài phường thị.
Ngoài ra, trong tình hình bình thường, một tiểu nhị của tức lâu cũng không thể cản khách nhân lại.
“Xin hỏi người phía trước chính là Lam Đại Đế?” Đoàn người kia còn chưa đến gần Lam Tiểu Bố, trong đó có một nam tử trung niên đi nhanh hơn mấy bước, ôm quyền cười rạng rỡ ân cần hỏi thăm.
Lam Tiểu Bố không trả lời, hắn nhìn người vừa đến. Không phải một nhóm người như Cổ Đạo vừa nói, đến đây chỉ có ba người. Đạo vận quanh người nam tử đứng đầu đã che đi, hơi thở hùng hậu, thực lực tuyệt đối không kém hơn đại cung chủ Nguyên Bố kia của Đại Côn Tiên Cung. Hai người sau lưng người này, một là tiên đế sơ kỳ, một là tiên vương sơ kỳ.
Người này gọi mình là Lam Đại Đế, có thể thấy được là một gia hỏa thông thạo mánh khóe, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã có thể điều tra ra được lai lịch của hắn, biết hắn là tiên đình vương của Ngũ Vũ Tiên giới, nếu không thì sẽ không gọi hắn là Lam Đại Đế.
Già Quân Không ở bên cạnh Lam Tiểu Bố nhỏ giong nói, “Lam đạo hữu, người vừa mới nói chính là người đứng đầu Vô Lượng phường thị Khâu Thải, cũng là một trong sáu đại cao thủ của Côn Khư Hải.”
“Lam Đại Đế, Khâu Thải đến đây là cố ý muốn nhận tội với Lạc tiên tử. Đây là đứa cháu trai bất tài Khâu Mạch của ta, vậy mà sau khi nghe thấy Lạc tiên tử là người bị Lượng gia truy nã, đã muốn mời Lạc tiên tử đến hỏi nguyên nhân thế nào, tội không thể tha.” Khâu Thải nói xong trực tiếp lấy trường đao ra, lập tức chém xuống.
Khâu Mạch đang cảm thấy thấp thỏm không yên ở sau lưng Khâu Thải, hắn không biết ông nội dẫn hắn đến đây để nhận lỗi như thế nào, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện ông nội sẽ dùng đao chém hắn.
Nhìn Khâu Mạch đã đầu thân hai nơi, Khâu Thương Ngang ngẩn ngơ, hắn không ngờ phụ thân lại tàn nhẫn như vậy, trực tiếp giết chết Khâu Mạch. Chẳng những một đao kia đã giết chết Khâu Mạch, đao thế kia còn trực tiếp khóa Nguyên Thần Khâu Mạch lại không cho phép thoát ra ngoài. Nguyên thần bị áp chế trong cơ thể mà không thể thoát ra ngoài, qua một thời gian dài sẽ bị cưỡng ép niết hóa, thậm chí ngay cả cơ hội luân hồi cũng không có.
Nhưng mà nghĩ đến sự đáng sợ của Lam Tiểu Bố, hắn không dám nói một câu nào.
Lam Tiểu Bố cũng không ngờ được, Khâu Thải lại là người thức thời như vậy, vừa lên đã chủ động thừa nhận động cơ của cháu trai, còn một đao giết chết cháu trai hắn.
Hắn cũng không hề để ý, hắn biết mình mà hiền lành thì chỉ khiến người khác cảm thấy hắn dễ bắt nạt mà thôi. Hôm nay hắn mà tha cho Khâu Mạch, tương lai nếu như hắn không thể chăm sóc được người bên cạnh, thì sẽ có rất nhiều Khâu Mạch khác xuất hiện. Dù sau thì sau đó cứ nói xin lỗi là xong việc.
Đối với Lam Tiểu Bố mà nói, xin lỗi thôi đương nhiên là không được.
Làm xong nhưng chuyện này, Khâu Thải chủ động lấy ra một chiếc nhẫn ra đưa cho Lạc Thải Tư, “Lạc tiên tử, đây là chút tâm ý của Vô Lượng phường thị ta, xin Lạc tiên tử hãy nhận lấy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận