Khí Vũ Trụ

Chương 1116 - tông môn tên điên.

Cho dù giữa Vọng Sương thần trấn và Vọng Sương Mạc Hải có trận pháp ngăn cách, nhưng mà Lam Tiểu Bố vừa tiến vào Vọng Sương thần trấn đã có thể nhìn thấy Vọng Sương Mạc Hải ở đằng xa.
Tất cả sa mạc đều như một vùng biển màu vàng, nhưng nhìn Vọng Sương Mạc Hải, lại giống như bao phủ một tầng sương trắng. Dù cho người không đi vào, cũng có cảm giác tuyệt vọng.
“Hai vị lạ mặt, là mới tới sao?” Nhìn thấy Lam Tiểu Bố và Niệm bước đến, một tên nam tử áo xám bước đến.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Không sai, là mới đến.”
Hai mắt nam tử áo xám sáng lên, lập tức nói. “Nếu như hai vị mới đến đây, ta đề nghị hai vị nên để cho ra dẫn đường, nếu không thì nhất định sẽ phải tiêu phí thần tinh oan mà không cần thiết.”
“Vì sao?” Lam Tiểu Bố có chút kinh ngạc, không phải nói ai cũng có thể đi vào Vọng Sương Mạc Hải hay sao? Tại sao còn phải tiêu tốn thần tinh?
Nam tử áo xám cười he he, “Trước khi tiến vào Vọng Sương Mạc Hải, nhất định phải ở lại đây ba ngày, để cho bản thân mình tự điều chỉnh sao cho thích ứng được với Vọng Sương Mạc Hải, nếu không thì sẽ bị Vọng Sương Mạc Hải đóng băng thành sương mù. Cho dù ngươi không bị đông thành sương mù, thần niệm của ngươi cũng sẽ bị áp chế đến mức gần như không có. Mà thời gian ở trong Vọng Sương thần trấn càng dài, thần niệm thích ứng với Vọng Sương Mạc Hải càng tốt, sau khi tiến vào đó, cơ hội sinh tồn sẽ tăng lên. Thứ hai là khi vào Vọng Sương Mạc Hải cần phải nộp phí, ta có thông đạo đặc biệt, có thể giảm bớt chi phí cho hai vị.”
Niệm từ tốn nói, “Không cần, chúng ta có cách.”
Nhìn thấy Niệm và Lam Tiểu Bố không để ý đến mình mà trực tiếp tiến về Vọng Sương Mạc Hải, khóe miệng nam tử áo xám lộ ra tia cười lạnh.
“Tiểu Bố, ngươi cho rằng ta đang tiết kiệm chút thần tinh kia sao?” Sau khi đi xa, Niệm đột nhiên nói, “Ngươi đừng nghĩ tên kia thật sự là người tốt. Rất nhiều người tiến vào Vọng Sương Mạc Hải, hoàn toàn còn chưa vào bên trong, đã trực tiếp bị giết, nguyên nhân chính là do những người này,”
“Bọn hắn là muốn cướp đoạt đồ trên thân người mới?” Lam Tiểu Bố lập tức hiểu ra.
NIệm gật đầu, “Đúng, những người này nhân lúc dẫn ngươi đi tìm nơi ở, điều ra xem ngươi là dê béo hay quỷ nghèo. Nếu như là dê béo, vậy thì sẽ lập tức hạ ấn ký. Bọn hắn có người chuyên tránh ở trong Vọng Sương Mạc Hải, đợi để đánh lén những người mới này. Ở chỗ này có rất nhiều người giàu có, cũng không phải dựa vào đồ bên trong Vọng Sương Mạc Hải, mà là tiền tài do vô số tu sĩ bên ngoài mang đến.
Vọng Sương Mạc Hải quả thật có rất nhiều đồ tốt, nhưng mà phần lớn người tiến vào Vọng Sương Mạc Hải, cũng sẽ không tùy tiện lấy những thứ này ra, phần lớn bọn hắn đều tăng thực lực của mình lên ở bên trong Vọng Sương Mạc Hải. Mà thứ có thể mang ra được, nhiều nhất chính là Vọng Sương Mạc Tinh, đây là một trong những vật liệu luyện khí tốt nhất. Vọng Sương Mạc Tinh có chất lượng tương đối cao, thậm chí có thể luyện chế ra được thần khí cực phẩm... Ngươi nhìn kìa, phía trước chính là nơi thu mua Vọng Sương Mạc Tinh.”
Lam Tiểu Bố đã nhìn thấy, dưới một trận pháp bình phong to lớn có vài chữ cái to, thu mua Vọng Sương Mạc Tinh giá cao.
Niệm tựa như nghĩ đến chuyện gì đó, lại nói tiếp, “Bây giờ chắc hẳn phù mà ngươi luyện chế ra mới ở giai đoạn sơ kỳ, tương lai ngươi khi ngươi có thể luyện chế được thần phù cấp bảy trở lên, sẽ biết Vọng Sương Mạc Tinh quan trọng đến mức nào, Vọng Sương Mạc Tinh chính là một trong những vật liệu luyện phù tốt nhất, mà khi luyện chế Phá Giới Phù nhất định phải dùng đến Vọng Sương Mạc Tinh.”
Lam Tiểu Bố nghe đến Phá Giới Phù thì giật mình. Nếu như có được Phá Giới Phù, thế thì hắn có thể trực tiếp quay về tiên giới, chứ không cần phải đi đến tông môn khác nghe ngóng xem quay về tiên giới như thế nào.
“Chờ một chút, ngươi mới vừa đi ra từ Vọng Sương Mạc Hải, trên người có Vọng Sương Mạc Tinh không?” Một giọng nói đột ngột vang lên, Lam Tiểu Bố và Niệm nhìn thấy một nam một nữ đang ngăn cản một tên nam tử râu quai nón có vẻ vô cùng phong sương.
“Tiểu Bố, người của tông môn này đều là tên điên, chúng ta không nên có bất cứ liên quan gì đến bọn hắn.” Niệm dừng bước, ra hiệu cho Lam Tiểu Bố chờ một chút.
Nơi này cũng đúng là cửa ra vào Vọng Sương Mạc Hải, nam tử râu quai nón kia quả thật là vừa mới đi ra từ Vọng Sương Mạc Hải.
“Là người của Thần Vân Tiên Trì ư?” Lam Tiểu Bố lập tức nhìn ra, đạo phục trên người một nam một nữ này chính là Thần Vân Tiên Trì.
“Đúng, Thần Vân Tiên Trì chính là một đám điên rồ, không nên chọc đến bọn hắn.” Niệm lập tức nói.
Trong lòng Lam Tiểu Bố lóe lên tia sát ý rồi nhanh chóng biến mất, sau đó vỗ vỗ đầu của mình, ấn tượng lúc trước của hắn giữ vai trò chủ đạo. Lúc nghe Xư Lý Duẫn nói đến Nghê Quang Thần Bàn, hắn còn suy nghĩ đến sự an nguy của Liễu Ly và Ngu Xúc, trong lúc nhất thời vậy mà không phản ứng kịp. Nghê Quang Thần Bàn cũng chẳng phải của Đại Uyên Thần Môn, mà là của Thần Vân Tiên Trì.
Xư Lý Duẫn nói đến Nghê Quang Thần Bàn, rõ ràng là Đại Uyên Thần Môn và Thần Vân Tiên Trì liên thủ với nhau. Hai đại tông môn đỉnh cấp, liên thủ với nhau truy sát hai tu sĩ còn chưa đến dục thần cảnh, đúng là quá không biết xấu hổ.
Sở dĩ ấn tượng ban đầu của hắn luôn giữ vai trò chủ đạo, luôn nhìm chằm chằm vào Đại Uyên Thần Môn, là trước kia vừa hay gặp phải người của Đại Uyên Thần Môn đang đuổi giết Lãnh Y Thường, cho nên theo bản năng cho rằng khi Ngu Xúc và Liễu Ly đến thần giới, cũng sẽ bị Đại Uyên Thần Môn truy sát, dù sao thì các nàng cũng đều xuất thân từ Hoán Nữ Cung của Đại Uyên Thần Môn.
Bây giờ nhìn thấy người của Thần Vân Tiên Trì, Lam Tiểu Bố mới cảm thấy mình có chút hồ đồ rồi. Đại Uyên Thần Môn truy sát Lãnh Y Thường, đó là do sau khi Lãnh Y Thường sống lại đã chui vào Đại Uyên Thần Môn một lần nữa để tìm kiếm Lân Hồi Bàn, cuối cùng mới bị Đại Uyên Thần Môn truy sát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận