Khí Vũ Trụ

Chương 820: Tiên vực quỷ dị.

“Cốc chủ, bây giờ chỉ sợ là không được. Thần Nguyên sắp mở ra rồi, đây là lần thịnh yến thần triều ngàn năm mới mở một lần ở Tịch Thần cốc. Lúc này chỉ sợ không có người nào muốn rời khỏi Tịch Thần cốc.” Một tên lão giả tóc trắng nhanh chóng đứng lên nói.
Trầm Ấp ngưng lại, lập tức nhớ ra.
Sở dĩ Tịch Thần cốc cường đại hơn với tất cả các tiên vực khác, đây không phải là do công pháp của Tịch Thần cốc tốt thế nào, cũng không phải là người của Tịch Thần cốc có thiên phú tốt đến bao nhiêu, mà là vì vị trí của Tịch Thần cốc.
Tịch Thần cốc nằm ở vị trí tiếp giáp giữa hai giới tiên thần, thường xuyên có hơi thở cao hơn tiên linh nguyên tràn ra, điều này khiến tốc độ tu luyện của người Tịch Thần cốc luôn nhanh hơn so với các tiên vực khác rất nhiều. Hơn nữa quy tắc trong thần nguyên này lại cao hơn tiên linh nguyên, người hấp thu được đương nhiên cũng có năng lực cảm ngộ mạnh hơn rất nhiều, tốc độ tu luyện đương nhiên sẽ nhanh hơn.
Nhưng chuyện này cũng không phải là bí mật lớn nhất của Tịch Thần cốc, bí mật lớn nhất của Tịch Thần cốc đó chính là cứ qua một ngàn năm, sẽ có thần nguyên vô cùng nồng đậm tràn ra, loại thần nguyên này thậm chí có thể giúp tu sĩ dễ dàng đột phá đại cảnh giới, cho dù là đột phá lên tiên đế, thậm chí là Bán Thần cảnh cũng vô cùng dễ dàng, đơn giản, lúc này tu luyện một ngày tương đương với mấy năm.
Đăc biệt đối với những tu sĩ có tu vi cao mà nói, khoảng thời gian này là hy vọng lớn nhất của bọn hắn, đó mới là tiến một bước được trăm thước thật sự.
Bây giờ Tịch Thần cốc đã sắp đến đại thịnh yến tu luyện ngàn năm một lần, cũng chính là lúc thần nguyên sắp tràn ra, lúc này mọi người đương nhiên sẽ không muốn rời khỏi Tịch Thần cốc.
Trầm Ấp gật đầu, “Đã thế thì chờ sau thần triều lần này rồi nói tiếp. Nếu Ngọc Khuynh tạm thời không ra ngoài làm việc, vậy tất cả mọi người đều bình đẳng như nhau, chuyện đi lấy Thiên Cương trận kỳ cũng như thế đi, sau khi thần triều kết thúc rồi đi lấy Thiên Cương trận kỳ về. Ta tin rằng, không có người nào muốn bỏ lỡ thịnh yến làn này.”
Một nữ tử đứng dậy, kính cẩn thi lễ một cái, “Đa tạ cốc chủ, xin cốc chủ yên tâm, sau khi thần triều kết thúc, Ngọc Khuynh nhất định sẽ luyện hóa Ngũ Vũ Tiên giới, đồng thời bắt tên Lam Tiểu Bố kia đến Tịch Thần cốc, chờ cốc chủ xử lý.”
Trầm Ấp cười ha ha một tiếng, “Tốt, cứ như vậy đi.”
Trong đại điện vô số tiên đế đều thở phào một hơi, Thiên Cương trận bàn đúng là tốt, nhưng lấy được Thiên Cương trận bàn về, được lợi là Tịch Thần cốc chứ cũng không phải là bọn hắn. Bởi vì đi lấy Thiên Cương trận kỳ mà lại bỏ qua cơ hội dựa vào thần triều để tu luyện này, không có ai muốn cả.

“Bố gia, ta tìm được chiếc nhẫn của Bái Huân rồi. Trong này thật sự có một món pháp bảo phi hành đỉnh cấp, ta đoán có lẽ còn vượt trội hơn tiên khí cực phẩm.” Cung Duẫn Kỳ hưng phấn cầm chiếc nhẫn của Bái Huân đưa cho Lam Tiểu Bố, cấm chế trong chiếc nhẫn đã bị hắn loại bỏ.
“Xem ra lai lịch của tên gia hỏa bị ngươi giết chết kia so với tên đại hán râu quai nón kia còn lớn hơn một chút, nếu không thì chiếc nhẫn của Bái Huân cũng sẽ không nằm trên người hắn. Nếu ngươi lấy được, vậy thì ngươi cứ lấy đi, ta đã có Phong Loan rồi, không cần thêm một món pháp bảo phi hành nữa.” Lam Tiểu Bố không nhận lấy chiếc nhẫn của Cung Duẫn Kỳ.
Cung Duẫn Kỳ theo hắn lăn lộn khắp nơi, cũng không phải là thủ hạ của hắn. Cho nên người mà Cung Duẫn Kỳ giết, đồ hắn cũng sẽ không lấy đi. Mà Nhiếp Tương Vũ cũng như vậy, nàng giết chết tiên đế nào, đồ cũng thuộc quyền sở hữu của Nhiếp Tương Vũ.
Mặc dù hắn giúp Cung Duẫn Kỳ rất nhiều, nhưng những năm gần đây, Cung Duẫn Kỳ cũng giúp hắn rất nhiều.
Một năm sau, Phong Loan bình yên vô sự về đến Ngũ Vũ Tiên giới, tất cả mọi người ở Ngũ Vũ Tiên giới sau khi biết bọn họ lấy được một lá Thiên Cương trận kỳ đều vô cùng hưng phấn. Điều này có nghĩa là Ngũ Vũ Tiên giới có thể sống sót trong lượng kiếp.
Lam Tiểu Bố bố trí đầu Tiên Linh mạch cực phẩm thuộc tính Kim kia xong, lại lấy trận cơ Thiên Cương trận bàn và một lá Thiên Cương trận kỳ, dựa vào Hư Không tiên trận và thần trận cấp thấp bố trí lại Ngũ Vũ Tiên giới.
Hắn lo lắng lỡ như khi lượng kiếp đến, hắn không ở Ngũ Vũ Tiên giới, vật kia để ở trên người hắn ngược lại là chuyện xấu.
Không ở Ngũ Vũ Tiên giới là chuyện rất có khả năng, bởi vì Lam Tiểu Bố dự đỉnh bế quan tu luyện đột phá lên Tiên Tôn, sau đó đến Tịch Thần cốc.
Tịch Thần cốc là một cây gai, không diệt thì trong lòng hắn không được thoải mái. Với thực lực của Tịch Thần cốc, muốn điều tra ra chuyện Phủ Ngấn đã bị hắn bắt đi là chuyện vô cùng dễ dàng.
Mặc dù hắn ở trong Ngũ Vũ Tiên giới dựa vào đại trận hộ giới cũng có thể ngăn cản Tịch Thần cốc, nhưng mà loại cố thủ thế này không phải là phong cách của Lam Tiểu Bố hắn. Nếu như có thù, vậy thì giết đến tận cửa. Chờ kẻ thù tìm đến cửa, như vậy thì bị động đến mức nào.
Đây là chuyện thứ nhất, thứ hai là Lam Tiểu Bố muốn nhìn vị trí tiếp giáp Tiên Thần của Tịch Thần cốc kia. Nếu như nơi đó quả thật có thần linh khí, vậy thì hắn có thể dựa vào loại linh nguyên này nhanh chóng bước vào cảnh giới tiên đế. Chỉ có bước vào cảnh giới tiên đế rồi, hắn mới có thể quang minh chính đại tìm người ở toàn bộ tiên giới này.
Lạc Thải Tư cho dù trốn xa đến đâu, cũng không thể rời khỏi tiên giới.

Hơn mười đầu Tiên Linh mạch thượng phẩm, còn có một đầu Tiên Tủy mạch, cộng thêm thỉnh thoảng dùng một chút tiên linh nguyên từ Tiên Linh mạch cực phẩm, tu vi của Lam Tiểu Bố từ từ tăng lên.
Chỉ bảy năm ngắn ngủi, tu vi của hắn đã từ tiên vương tầng bảy lên đến tiên vương tầng chín. Năm thứ chín, tu vi của Lam Tiểu Bố đã đến tiên vương tầng chín viên mãn.
Bởi vì Lam Tiểu Bố đã bố trí đại trận hộ giới cho Ngũ Vũ Tiên giới, khi thời gian từ từ trôi qua, quy tắc cũng dần dần tự hoàn thiện, nhưng mà đây là một quá trình lâu dài. Lúc này, Lam Tiểu Bố còn chưa có biện pháp dựa vào Ngũ Vũ Tiên giới để bước vào cảnh giới tiên tôn, hắn chỉ có thể rời khỏi Ngũ Vũ Tiên giới, tìm nơi bước vào tiên tôn cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận