Khí Vũ Trụ

Chương 1956 - Lai lịch của Hôi Long và Hắc Long. (2)

Bây giờ kết hợp với lời Huyết Hà Thánh Nhân và Vĩnh Dạ Thánh Nhân nói, hắn mơ hồ đoán được, con Hôi Long này chắc hẳn là một đệ tử của Mông Thất. Còn cái ngọc giản mà trước đó hắn lấy được từ Di Kỷ ở Thiên Nhai, gia hỏa này cũng nói rằng đã từng nhìn thấy một con Hắc Long vô cùng đáng sợ, có lẽ con Hắc Long này cũng là đệ tử của Mông Thất, hai đệ tử này cũng vì đi tìm kiếm Thất Giới Thạch Giới Kỳ, đồng thời trên người họ cũng có Thất Giới Thạch Giới Kỳ.
Nhưng mà rất rõ ràng, Hôi Long đã vẫn lạc, cho nên hắn mới lấy được cái Thất Giới Thạch Giới Kỳ thứ hai. Cái Thất Giới Thạch Giới Kỳ thứ nhất và thứ ba, cũng đã bị hắn lấy được, nói rõ Hắc Long và đệ tử Long tộc thứ ba kia cũng không còn sống sót, nếu không thì làm sao Thất Giới Thạch Giới Kỳ lại xuất hiện ở Thất Giới đại mạc?
Mặc dù đoán được một chút sự thật, Lam Tiểu Bố vẫn vô cùng kiêng kị Vĩnh Sinh Thánh Nhân. Hắn đã từng tạo dựng mô hình quy tắc đại đạo của con Hôi Long kia, kết quả cũng giống như Đại Tinh Cầu Thuật, vẫn không thể nào tạo dựng ra được. Cái này khiến Lam Tiểu Bố cảm thấy, chỉ cần là đồ liên quan đến đạo tắc Vĩnh Sinh, Vũ Trụ Duy Mô đều không thể tạo dựng ra, ít nhấ thì trước khi hắn bước vào Vĩnh Sinh cảnh thì không thể tạo dựng ra được.
Lam Tiểu Bố đứng lên, “Đa tạ hai vị đạo hữu, Lam mỗ cáo từ.”
Hắn muốn đi tìm Thất Giới Thạch Giới Kỳ.
Huyết Hà Thánh Nhân vội vàng nói, “Lam huynh, ta có một yêu cầu quá đáng. Nếu như Lam huynh tìm được Thất Giới Thạch, có thể dẫn theo ta cùng tiến đến Vĩnh Sinh chi địa?”
Lam Tiểu Bố sửng sốt, lập tức hiểu ý của Huyết Hà Thánh Nhân, đây là muốn làm tiểu đệ của hắn mà.
Thấy Lam Tiểu Bố sững người, Huyết Hà Thánh Nhân vội vàng nói, “Thuần Anh Sinh ra lấy đại đạo của chính mình ra phát lời thề, chỉ cần không gây tổn hại đến đại đạo của ta, ta tình nguyện vì lời nói của Lam Tiểu Bố mà liều mạng, nếu làm trái lời thề, thần hồn câu diệt.”
KHi lời Thuần Anh Sinh nói vừa dứt, một luồng đạo tắc trong nháy mắt ngưng luyện ra, dung nhập vào trong dạo vận của Huyết Hà Thánh Nhân.
Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, gia hỏa này cũng hung ác thật đó, vậy mà chủ động ra tay trước phát lời thề đại đạo. Hơn nữa loại lời thề này cũng không có đầu cơ trục lợi, mà là thật tâm muốn đi theo hắn lăn lộn.
Nghe thấy Huyết Hà Thánh Nhân phát lời thề, Vĩnh Dạ Thánh Nhân cũng không chút do dự mà đứng lên, cũng làm theo mà phát lời thề đại đạo. Nếu như trước đó không gặp được Lam Tiểu Bố, bảo hắn ta phát ra loại lời thề này, đó chính là nằm mơ. Nhưng sau khi gặp được Lam Tiểu Bố, hắn ta biết rõ, tương lai Lam Tiểu Bố nhất định là Vĩnh Sinh Thánh Nhân, hơn nữa còn là loại cường giả Vĩnh Sinh có sức chiến đấu cường đại đến đáng sợ. Muốn đến Vĩnh Sinh chi địa, chỉ có đi theo bên cạnh Lam Tiểu Bố, nếu không thì chỉ sợ không có hy vọng.
TRong lòng Luân Hồi Thánh Nhân cười he he, vẫn là hắn ta anh minh quả quyết, nếu không với thực lực của hắn ta, bây giờ thật sự không xứng đi theo Lam Tiểu Bố đến Vĩnh Sinh chi địa.
Nhìn thấy Thanh Mộc Thánh Nhân còn đang định nói chuyện, Lam Tiểu Bố xua tay, Huyết Hà Thánh Nhân và Vĩnh Dạ Thánh Nhân thề thì được. Nhân phẩm Thanh Mộc Thánh Nhân Tiêu Thanh Tự không tệ, chút ấy hắn vẫn có thể tin tưởng được.
“Được, đã như vậy, thế thì mọi người cùng tiến cùng lùi. Ta hẳn là có biết được vị trí một tên đệ tử của Mông thất vẫn lạc, nếu như ta đoán không sai, tên đệ tử kia của Mông Thất kia chắc hẳn là Sáng ĐẠo Thánh Nhân…”
Lam Tiểu Bố nói còn chưa dứt lời, tất cả mọi người đều hít một luồng khí lạnh.
Sáng ĐẠo Thánh Nhân, đó chính là cường giả Vĩnh Sinh. Nếu như tìm được thi hài của tên đệ tử này, có thể cảm ngộ đại đạo Vĩnh Sinh từ đó, cái nhận được tuyệt đối còn tốt hơn bế quan trăm vạn năm.
Tất cả mọi người đều yên tĩnh nghe Lam Tiểu Bố nói, thi cốt của Sáng ĐẠo Thánh Nhân, giá trị không thể nào đánh giá được.
Lam Tiểu Bố tiếp tục nói, “Chờ một chút ta nói vị trí thi cốt con rồng này cho các ngươi biết, các ngươi có thể đi cảm ngộ cảnh giới Vĩnh Sinh Thánh Nhân. Tiêu đạo hữu, ngươi và HUyết Hà, Vĩnh Dạ đạo hữu cùng đi đi.”
“Đa tạ Lam huynh, ta nhất định không phụ kỳ vọng.” Tiêu Thanh Tự kích động vô cùng, hắn ta dự định thề. Nhưng Lam Tiểu Bố rõ ràng đã xem hắn ta là bằng hữu, hoàn toàn không cần hắn ta thề. Đây là đang tin tưởng nhân phẩm người khác, nói rõ địa vị của hắn ta trong lòng của Lam Tiểu Bố, Huyết Hà và Vĩnh Dạ không thể nào so sánh được.
Thấy Tiêu Thanh Tự nhìn mình, Vĩnh Dạ Thánh Nhân vội vàng nói, “Thanh Mộc đạo hữu, mặc dù ngươi bị ta giam trong Vĩnh Dạ Sa Lao, nhưng mà Thanh Mộc Thánh ĐẠo tông của ngươi thật sự không phải do ngươi diệt đi.”
Tiêu Thanh Tự từ tốn nói, “Ta biết Thanh Mộc Thánh ĐẠo tông không phải do ngươi diệt, nhưng Thanh Mộc tinh của ta thì sao?”
Vĩnh Dạ Thánh Nhân vội vàng nói, “Thanh Mộc tinh vẫn còn, ta không hề động đến.”
Hắn ta vốn có ý định luyện chế Thanh Mộc tinh thành một tinh cầu khác của Vĩnh Dạ Lan, nhưng mà bây giờ hắn ta đã sớm không còn ý nghĩ này nữa.
Nghe thấy Thanh Mộc tinh vẫn còn, sát ý trong mắt Tiêu Thanh Tự đối với Vĩnh Dạ Thánh Nhân nhạt đi rất nhiều.
Luân Hồi Thánh Nhân bên cạnh vội vàng nói, “Đạo Quân, ta cũng muốn đến chỗ con rồng kia tìm hiểu một chút, không biết có được hay không?”
“ĐƯợc, các ngươi cùng đi đi, chờ ta tìm được Thất Giới Thạch Giới Kỳ rồi, ta sẽ liên hệ với các vị.” Lam Tiểu Bố nói, thực lực của Luân Hồi Thánh Nhân tăng lên đối với hắn chỉ có chỗ tốt.
Nếu như trước khi chưa hoàn thiện đại đạo Trường Sinh của mình, Lam Tiểu Bố khẳng định mình sẽ đi cảm ngộ đạo vận Vĩnh Sinh của con Hôi Long kia, sau khi hoàn thiện đại đạo Trường Sinh của chính mình, nếu như hắn đi cảm ngộ đại đạo Vĩnh Sinh của Hôi Long, vật thì chẳng có gì tốt cho hắn cả. Hắn nhất định phải tạo ra đại đạo Vĩnh Sinh thuộc về mình, chứng không phải dựa vào đại đạo Vĩnh Sinh mà người khác cảm ngộ ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận