Khí Vũ Trụ

Chương 917: Chưa quen sưu hồn lắm. (2)

Còn về tin tức của Thiên Cương trận kỳ, thế mà hắn lại không tìm được.
Lam Tiểu Bố ném một viên đan dược và trong miệng Cổ Tư, chờ Cổ Tư khôi phục được một chút thì hắn mới hỏi, “Rốt cuộc Thiên Cương trận kỳ đang ở đâu? Cho ngươi thêm một cơ hội nữa. Còn cả cách đi ra khỏi hẻm núi Ma Huyền Hư Không nữa, nói luôn một lần đi.”
“Thiên Cương trận kỳ gì? Hẻm núi Ma Huyền Hư Không nào?” Cổ Tư sửng sốt hỏi.
Lam Tiểu Bố giận dữ, nhưng mà sau đó hắn lập tức tỉnh táo lại, Cổ Tư không đến mức ngớ ngẩn như vậy chứ? Cổ Tư đến từ hẻm núi Ma Huyền Hư Không, hắn biết vô cùng rõ ràng. Cho dù Cổ Tư giả ngu về Thiên Cương trận kỳ, cũng không thể ra vẻ không biết hẻm núi Ma Huyền Hư Không được. Là do vừa rồi khi hắn sưu hồn đã phá hỏng dầu óc của Cổ Tư rồi sao?
Trị Chân A ở bên cạnh nói, vừa rồi khi ngươi sưu hồn, hắn đã nói mấy chữ Thiên Cương trận kỳ là do Dự… Sau đó thì tinh thần hoảng hốt, không nói được gì nữa.”
Lam Tiểu Bố nhíu mày, rõ ràng sau khi Cổ Tư nói đến đó, hình như đã bị ngoại lực quấy nhiều ý thức, sau đó cưỡng ép xóa đi đoạn ký ức về Thiên Cương trận kỳ. Chăng những kí ức về Thiên Cương trận kỳ bị xóa, mà ngay cả cách ra vào hẻm núi Ma Huyền Hư Không thế nào cũng bị xóa đi.
Xem ra không phải là do hắn sưu hồn mà ra, nếu như vấn đề do hắn sưu hồn, không thể nào xóa đi một vài tin tức chính xác như vậy.
Ý thức bị ý niệm của người khác cưỡng ép can thiệp, Lam Tiểu Bố tin có chuyện này. Lúc trước khi hắn ở dưới hẻm núi Ma Huyền Hư Không, tư duy đã bị gia hỏa trong Trận Bàn May Mắn kia quấy nhiễu. Cuối cùng hắn còn phải vứt cái Trận Bàn May Mắn kia ra ngoài, sau đó luyện hóa Vũ Trụ Duy Mô một lần, lúc này mới may mắn lấy lại được một mạng.
Cảng lẽ là gia hỏa sau lưng Cổ Tư kia, vì giữ bí mật, đã hạ ấn ký thần niệm ở trong ý niệm Cổ Tư, một khi Cổ Tư tiết lộ đến Thiên Cương trận kỳ hoặc là những chuyện quan trọng khác, những ấn ký thần niệm này sẽ bộc phát, xóa hết ký ức và tư duy của Cổ Tư đi?
Có thể là như vậy thật, Lam Tiểu Bố nghĩ đến đây thì nói với Trị Chân A, “Mang theo ngươi đến nơi này, chuyện thứ nhất là đối chất về Thiên Cương trận kỳ với Cổ Tư, bây giờ Thiên Cương trận kỳ ta sẽ tự tìm, còn chuyện thứ hai nữa.”
Trị Chân A nhanh chóng kính cẩn nói, “Ngũ Vũ Vương xin cứ sai bảo, chỉ cần Trị Chân A ta biết, ta nhất định không giấu diếm nửa lời.”
Lam Tiểu Bố nói, “Năm đó khi ta vượt qua hẻm núi Ma Huyền Hư Không, ở trạm hư không Tà Giác có nhìn thấy một gốc Hư Không Hồn Cô, cũng chính là Tà Giác Hư KHông Cô, trong Hư KHông Hồn Cô có hơi thở của thành chủ Ma Huyền Hành Đạo tiên thành Liễu Minh, ta có quen biết người này, đây cũng tính là người tốt. Nói đi, Trị gia ngươi có vai trò gì trong quá trình hại Liễu Minh.”
Ngoài chuyện của Liễu Minh, còn có Đằng Cập Lâu và Tập Thịnh Doãn. Lam Tiểu Bố cố ý không nhắc đến tên của hai người kia, là đang muốn biết Trị Chân A có thành thật hay không. Chuyện Liễu Minh chết nhất định có liên quan đến Trị gia, hắn đã xác định được chuyện này từ chỗ Trị Hồ.
Quả nhiên sau khi Trị Chân A nghe thấy cái tên Liễu Minh này thì lặng người đi.
Nhưng mà sau đó nàng nhanh chóng tỉnh táo lại, nói với Lam Tiểu Bố, “Chuyện Liễu Minh vẫn lạc thật sự có liên quan gián tiếp đến Trị gia ta, Trị gia ta có một vị tiên tổ tên là Trị Thụ. Hắn cũng bị người ta tách sinh hồn ra ở Hư Không Tà Giác, nhưng hắn khác với người khác, người tước đoạt sinh hồn hắn cảm thấy hắn vẫn còn có chút tác dụng, cho nên vắt kiệt luôn chút khả năng này, đồng thời hứa hẹn sẽ đưa cho Trị gia ta một ít Tà Giác Hư KHông Cô.”
Lam Tiểu Bố khó hiểu hỏi, “Đã như vậy, tại sao Trị gia ngươi lại không có mấy tiên đế vậy?”
Hư Không Hồn Cô là thứ có thể tạo ra tiên đế, Trị gia có Hư Không Hồn Cô, sao lại không có tiên đế?
Trị Chân A thở dài, “Mọi chuyện mà đơn giản như vậy thì tốt rồi, tất cả Tà Giác Hư Không Cô đều là do người ta bồi dưỡng lên. Có thể nói mỗi một gốc Tà Giác Hư Không Cô đều chứa sinh hồn của một tiên đế. Cho dù người nào dựa vào Tà Giác Hư Không Cô để tấn cấp lên tiên đế, cuối cùng đều sẽ bị người trồng ra Tà Giác Hư Không Cô khống chế.
Trị gia ta có một TRị Thụ, hắn biết rõ Tà Giác Hư Không Cô đáng sợ như thế nào. Mặc dù hắn bị người khác khống chế, nhưng vẫn có thể truyền tin tức về, nhắc nhở người TRị gia chúng ta không được dựa vào Tà Giác Hư Không Cô tấn cấp tiên đế. Cho dù cả đời không thể nào tấn cấp lên tiên đế được, cũng không được dùng Tà Giác Hư Không Cô.”
“Nói thế thì Liễu Minh là do Trị gia ngươi làm hại ư?” Lam Tiểu Bố nhàn nhạt hỏi.
Trị Chân A không chút giấu diếm nói, “Liễu Minh, Đằng Cập Lâu và Tập Thịnh DOãn quả thật là do Trị gia ta dẫn đi cho người ta tách sinh hồn, trồng ra Tà Giác Hư Không Cô. Bởi vì bây giờ bồi dưỡng Tà Giác Hư Không Cô càng lúc càng khó, nhất định phải là tiên đế hậu kỳ mới được. Mà Ma Huyền Tiên Vực không có mấy tiên đế hậu kỳ, Trị gia ta vì bảo vệ Trị Thụ, chỉ có thể bắt mấy người Liễu Minh kia để tách sinh hồn. Nhưng mà theo ta được biết chỉ có Liễu Minh bị hóa sinh hồn, còn Đằng Cập Lâu, Tập Thịnh Doãn đều chạy trốn rồi.”
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Cách hóa sinh hồn thành Tà Giác Hư Không Cô và nơi đó ở đâu, nói cho ta biết.”
Chờ sau khi xong chuyện Thiên Cương trận kỳ, hắn sẽ tự mình đến đó, nhìn xem ai có thể hóa sinh hồn của Lam Tiểu Bố hắn, biến Lam Tiểu Bố hắn thành Hư Không Hồn Cô.
“Vâng.” Trị Chân A nhanh chóng lấy một mảnh ngọc giản ra, sau đó khắc địa điểm và cách thức ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận