Khí Vũ Trụ

Chương 1556 - Gây ra chuyện lớn. (2)

Nếu như là tu sĩ tầm thường, lệnh truy nã phát thì cứ phát, nhưng đây là người Kế gia, cho Đạo Chủ 10.000 lá gan, hắn cũng không dám phát lệnh truy nã.
Sắc mặt của Thích Sa lạnh đi, “Đạo Chủ, nói thế thì thiên tài đứng đầu của Trường Sinh Thánh Đạo ta bị hãm hại suýt nữa thì chết, chuyện này xem như xong rồi sao?”
Trong lòng Chủng Hành Đình vô lực thở dài, đành phải nói, “Nếu không thì thế này đi, ngày mai tổ chức đại hội tông môn, tiếp tục nghiên cứu thảo luận biện pháp mới.”
“ĐƯợc, đã như vậy thì chờ đại hội tông môn ngày mai rồi nói.” Thích Sa đứng lên, hắn biết rõ, Chủng Hành Đình không thể làm chủ được chuyện gì cả, mục đích hắn đến nơi này đã đạt được, chính là tiếp tục tổ chức đại hội tông môn.
Thích Sa đi chưa đến một nén hương, Chủng Hành Đình thậm chí còn chưa lấy lại tinh thần từ phiền não này, Kế Cực của Kế gia và điện chủ Tang U của Chấp Pháp điện đã đến đây. Kế Cực chính là điện chủ Tàng Kinh điện, cũng là nhân vật trung tâm của Kế gia.
“Đạo Chủ, có tin tức của Khổ Hạnh chưa?” Kế Cực vừa vào đã hỏi một câu.
“Còn chưa có, sao vậy?” Chủng Hành Đình nghi ngờ hỏi, trên thực tế nếu như có thể, hắn thật sự không muốn làm Đạo Chủ lâm vào khốn cảnh thế này.
Tang U ra hiệu cho Kế Cực ngồi xuống, lúc này mới chậm rãi nói, “:Lúc trước sau khi Khổ Hạnh rời khỏi Trường Sinh Thánh Đạo thì lập tức mất tin tức.”
Chủng Hành Đình nhìn thoáng qua Kế Cực không nói gì, trong lòng thì hắn nói, Khổ Hạnh mà có tin tức thì mới là kỳ quá, hắn khẳng định tám chín phần mười Khổ Hạnh đã bị Kế gia xử lý rồi.
Tang U biết ý của Chủng Hành Đình, hắn nói, “Kế điện chủ nói với ta, Kế gia hắn cũng không động đến Khổ Hạnh. Sau đó ta có tra được một chút, Khổ Hạnh và ba đệ tử khác nhận một cái nhiệm vụ đi Cốt Đình Hà, sau đó lén lút rời khỏi tông môn. Thế nhưng sau khi ta phái người đến Cốt Đình Hà, hỏi thăm nhiều chỗ, phát hiện lúc trước bốn người họ cùng nhau tổ đội đi làm nhiệm vụ, Khổ Hạnh cũng không ở trong đội ngũ, chỉ có ba người tiến vào Cốt Đình Hà, bởi vì ba người này vẫn chưa ra khỏi Cốt Đình Hà, cho nên tình hình cụ thể ta cũng không biết rõ.”
Chủng Hành Đình há hốc mồm, trong lòng thầm mắng, ta chỉ là một Đạo Chủ con rối của Trường Sinh Thánh Đạo mà thôi, các ngươi cũng không biết Khổ Hạnh đi đâu, bây giờ đến hỏi ta, làm sao ta biết được?
Vào giờ phút này, một đồng tử bên cạnh Chủng Hành Đình vội vã đi đến cửa tân khách điện, “Đạo Chủ, vừa rồi Ngoại Sự điện truyền đến tin tức, đệ tử Trường Sinh Thánh Đạo ta giết chết đệ tử chân truyền của Thái Hàn Thánh Sơn, hơn nữa còn là đệ tử chân truyền quan trọng...”
Nghe thấy vậy, Chủng Hành Đình phản xạ có điều kiện đứng lên, sắc mặt cũng tái nhợt. Đệ tử chân truyền, không cần hỏi cũng biết rất quan trọng.
Giữa các thánh môn vẫn bình an vô sự, đó là vì tất cả mọi người đều tuân thủ một quy tắc ngầm, đó chính là không nên tùy tiện động đến lợi ích của đối phương, càng không nên tùy tiện đi giết môn nhân quan trọng của đối phương.
Chẳng những là Chủng Hành Đình, Kế Cực và Tang U đều khiếp sợ đứng lên, Trường Sinh Thánh Đạo hắn vậy mà lại vi phạm quy tắc ngầm này. Bây giờ còn chưa bết rõ là đã giết ai, là ai giết. Nhưng mà cho dù là ai, giết đệ tử chân truyền của Thái Hàn Thánh Sơn, đây không phải là chuyện nhỏ.
“Nhanh, truyền tin cho đệ tử đến đại điện tông môn, đồng thời triệu tập các trưởng lão tông môn và các đại điện chủ đến nghị sự.” Chủng Hành Đình phản ứng lại, vội vàng nói.
Trường Sinh Thánh Đạo đột ngột vang lên tiếng chuông đại hội tông môn, cho dù là ai đều biết, tông môn chắc hẳn đã xảy ra chuyện không nhỏ.
Hầu như chỉ trong thời gian ngắn nhất, các đại điện chủ, trưởng lão trong tông môn đều tụ tập đến đại điện nghị sự của thánh môn. Năm đại gia tộc ở Trường Sinh Thánh Đạo nội đấu rất nghiêm trọng, nhưng khi đối mặt lại vô cùng nhất trí, nếu không thì Trường Sinh Thánh Đạo cũng không thể nào sống sót cho đến ngày hôm nay.
Chủng Hành Đình ngồi ở vị trí Đạo Chủ, trong mắt có chút lo lắng. Trên thực tế, nếu như Trường Sinh Thánh Đạo và Thái Hàn Thánh Sơn đấu với nhau, với hắn mà nói cũng không phải là chuyện tốt. Hắn là một Đạo Chủ, cho dù thất bại hay tổn thất nặng nề, cũng phải trả giá rất lớn. Hắn không phải người của năm gia tộc, nếu Trường Sinh Thánh Đạo thất bại, cuối cùng lấy hắn ra đền tội cũng không phải là chuyện không có khả năng.
Chờ tất cả điện chủ, trưởng lão đã vào chỗ ngồi, Chủng Hành Đình mới lên tiếng, “Gọi đệ tử truyền tin tức đến.”
Một đệ tử có tu vi Thế Giới Thần hậu kỳ đi đến giữa đại điện nghị sự, cúi người hành lễ, “Đệ tử Vạn Xuyên Hồ, là một chấp sự của Ngoại Sự điện.”
“Nói lại tin tức mà ngươi nhận được một lần nữa, nói rõ hơn một chút.” Giọng điệu Chủng Hành Đình chậm rãi.
“Vâng.” Vạn Xuyên Hồ lên tiếng rồi nói, “Tin tức là do đệ tử của Ngoại Sự điện ta từ Chân Sắc phường thị truyền về, một đệ tử của Trường Sinh Thánh Đạo ta ở Chân Sắc tức lâu của Chân Sắc phường thi xảy ra xung đột với một trong mười đại đệ tử chân truyền của Thái Hàn Thánh Sơn Cổ Tự Nghiên, đồng thời đánh một quyền giết chết Cổ Tự Nghiên.”
Nghe nói là giết một trong mười đại đệ tử chân truyền của Thái Hàn Thánh Sơn, tay Chủng Hành Đình siết chặt, nếu để cho hắn biết là đệ tử nào, hắn hận không thể ăn tươi nuốt sống tên gia hỏa này. Nổi lên xung đột rồi giết người? Giết người cũng được, ngươi cũng không thể giết đệ tử của Thái Hàn Thánh Sơn.
“Là ai?” Chủng Hành Đình cố gắng ép bản thân mình tỉnh táo lại rồi hỏi.
“Nghe nói là một quan chấp pháp của Chấp Pháp điện, tên là Khổ Hạnh.” Vạn Xuyên Hồ cẩn thận nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận