Khí Vũ Trụ

Chương 1622 - TRọng thương. (2)

Cách tốt nhất chính là bản thân mình tiến vào Vũ Trụ Duy Mô, sau đó giao Luân Hồi Oa cho Hỗn Độn Độc Giác Thú khống chế. Nhưng chính bản thân Hỗn Độn Độc Giác Thú chính là một cái bóng đèn lớn, đi đến chỗ nào cũng sẽ có người chú ý đến.
Chứ đừng nói đến chuyện trí lực của Hỗn Độn Độc Giác Thú không cao, tu vi cũng thấp. Loại tu vi này, khống chế Luân Hồi Oa, tốc độ cũng chưa chắc đã nhanh.
Quay lại hòn đảo nhỏ thì nhất định không được, đây là mang tai họa về, mà bây giờ cũng không thể trở về được.
Thương thế trên người càng lúc càng nặng, cảm giác nguy cơ cũng càng ngày càng cao, Lam Tiểu Bố cảm thấy mình không thể do dự nữa, hắn nhất định phải quyết định thật nhanh.
Phác Hành Thánh Nhân tìm người hỗ trợ, sau đó tìm đến chỗ ở của hắn, chỉ sợ không mất quá lâu. Luân Hồi Oa của hắn quả thật rất nhanh, nhưng những Thánh Nhân kia có ai không có thủ đoạn của chính mình? TRong thời gian ngắn tìm được hắn là chuyện có khả năng.
Có lẽ chưa đến hai ngày, nhưng mà Lam Tiểu Bố cảm thấy, hắn nhiều nhất chỉ có một ngày để chạy trốn mà thôi.
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố lập tức tiến vào Vũ Trụ Duy Mô, đồng thời dùng thần niệm khống chế Luân Hồi Oa đổi phương hướng khác, tiếp tục độn gấp.
Người không ở trên Luân Hồi Oa, tốc độ Luân Hồi Oa lập tức chậm lại. Tuy nói vẫn nhanh hơn thần khí phi hành đỉnh cấp bình thường, nhưng một khi bị Thánh Nhân để mắt đến, rất có thể sẽ cướp đi Luân Hồi Oa.
Nếu như là ở Đại Hoang Thần Giới, cũng không cần lo lắng. Muốn tìm một Thánh Nhân ở Đại Hoang Thần Giới, so với tìm một đầu đạo tắc Hồng Môn còn khó hơn. Nhưng đây không phải Đại Hoang Thần Giới, đây là Trường Sinh Giới, là nơi Chuẩn Thánh nhiều như chó, Ngụy Thánh có ở khắp nơi.

Theo ý nghĩ của Lam Tiểu Bố, Phác Hành Thánh Nhân muốn tìm đồng bọn, sau đó đuổi giết hắn, ít nhất phải qua hai ngày, nhưng trên thực tế, chỉ chưa đến nửa nén hương, vùng không gian xung quanh Phác Hành Thánh Nhân đã xuất hiện từng vòng xoáy, sau đó sáu tên Ngụy Thánh cường đại giống như Phác Hành Thánh Nhân xuất hiện tại nơi hắn ta chiến đấu với Lam Tiểu Bố lúc trước.
“Phác Hành Thánh Nhân, sao ngươi lại thê thảm như vậy? Ngươi nói phát hiện ra Lam Tiểu Bố, thế Lam Tiểu Bố đâu?” Nói chuyện chính là cung chủ Kim Hồ cung, Thuần Hồ Thánh Nhân râu bạc tóc trắng.
Người còn lại cũng vô cùng kinh ngạc nhìn Phác Hành Thánh Nhân, mặc dù Phác Hành Thánh Nhân không tính là có thực lực mạnh nhất, nhưng cũng không phải người yếu nhất trong đám người bọn họ. Thế mà lại bị người ta đánh thành như vậy? Máu trên mặt đất hầu như đã có thể chảy thành một dòng suối nhỏ.
“Là Lam Tiểu Bố đánh bị thương, hắn vừa mới chạy trốn, ta cũng khiến hắn bị thương nặng, trên vết thương có để lại đạo vận của ta. lần này chúng ta cùng nhau ra tay, hắn tuyệt đối không thể trốn thoát.” Phác Hành Thánh Nhân cắn răng nói.
“Ngươi có âm Dương Kính, Lam Tiểu Bố có thể chạy thoát khỏi tay ngươi sao?” Trần Giác Thánh Nhân có chút khó hiểu nhìn Phác Hành Thánh Nhân, âm Dương Kính có thể khóa chặt quy tắc âm Dương trong không gian, cộng thêm lĩnh vực Ngụy Thánh của Phác Hành Thánh Nhân, Lam Tiểu Bố có mạnh đến đâu cũng không thể chạy thoát khỏi tay Thánh Nhân như Phác Hành mới đúng.
Phác Hành Thánh Nhân hừ một tiếng, “Hắn có Đại Thiết Cát Thuật, trong lúc ta sơ ý, đã chặt đứt liên hệ giữa ta và âm Dương Kính, sau đó bỏ chạy.”
Không cần Phác Hành Thánh Nhân giải thích thêm nữa, những người còn lại đều hiểu ra. Nhất định là Phác Hành Thánh Nhân nhìn thấy Lam Tiểu Bố, muốn ăn mảnh một mình, kết quả bị Đại Thiết Cát Thuật của Lam Tiểu Bố đánh ngược.
Thuần Hồ Thánh Nhân lập tức nói, “Người này cực kỳ gian trá, nếu không thì làm sao có thể chạy trốn khỏi bàn tay Côn Vi nhiều lần được chứ? Phác Hành đạo hữu, ngươi lập tức dẫn đường, lần này cho dù như thế nào chúng ta cũng không thể để hắn chạy thoát.”
Lam Tiểu Bố dẫn người từ Đại Kính qua bích cốc do Côn Vi phong ấn ra ngoài, giờ phút này có rất nhiều người biết chuyện. Bọn người Thuần Hồ Thánh Nhân vẫn luôn tìm kiếm Lam Tiểu Bố, đương nhiên cũng biết rõ.
“Hắn không thể đi nổi, hắn bị thương rất nặng, là ta đánh hắn bị thương, ta có thể cảm nhận đưuọc vị trí của hắn.” Lúc này Phác Hành Thánh Nhân mới hoàn toàn bình tĩnh lại.
“Phác Hành đạo hữu, không phải là âm Dương Kính của ngươi cũng bị Lam Tiểu Bố cướp đi rồi chứ?” Trần Giác Thánh Nhân không nhịn được hỏi một câu.
Phác Hành gật gật đầu, “Quả thật là đã bị hắn cướp đi, trên người hắn nhất định có một cái thế giới đỉnh cấp, thậm chí còn cao cấp hơn cả quy tắc đại đạo mà chúng ta cảm ngộ, nếu không thì ta không có khả năng không cảm ứng được.”
Thuần Hồ Thánh Nhân không chần chừ nói, “Vậy còn chờ gì nữa, nhanh dẫn đường đi.”

Nửa ngày sau, vết thương của Lam Tiểu Bố càng ngày càng nặng, thần niệm của hắn cũng cảm thấy có chút quá sức. Tốc độ Luân Hồi Oa lại chậm lại một lần nữa, Lam Tiểu Bố biết, mình không thể tiếp tục như vậy nữa. Cứ tiếp tục như vậy, một người tu sĩ bình thường cũng có thể nhìn thấy Luân Hồi Oa, đồng thời chiếm Luân Hồi Oa thành của riêng.
TRong phạm vi thần niệm chính là một vùng biển rộng, vùng biển cả này không biết là vốn đã có, hay là hình thành sau khi Trường Sinh Giới hoàn thiện quy tắc. Lam Tiểu Bố trực tiếp khống chế Luân Hồi Oa xông vào trong biển, đồng thời kéo Luân Hồi Oa vào trong Vũ Trụ Duy Mô.
Vũ Trụ Duy Mô chìm vào đáy biển, cảm nhận được dao động quy tắc dưới đáy biển, Lam Tiểu Bố biết, vùng biển này chắc hẳn mới hình thành trước đây không lâu. Cho dù chỉ vừa mới hình thành, Lam Tiểu Bố vẫn trốn thật sâu dưới đáy biển này. Tốc độ Vũ Trụ Duy Mô chìm xuống không tính là chậm, cho dù là vậy, Lam Tiểu Bố cũng phải tốn mấy ngày, mới chạm đến đáy biển.
Lam Tiểu Bố cũng cảm thấy suy yếu, hắn nuốt mấy viên đạo đan, sau đó tiếp tục để Vũ Trụ Duy Mô chìm sâu vào trong đất. Nửa ngày sau, Lam Tiểu Bố miễn cưỡng khắc họa ra mấy đạo cấm chế hư không khóa chặt đạo vận của Vũ Trụ Duy Mô lại, cả người cũng không thể nào kiên trì được nữa, nhanh chóng xông vào Trường Sinh Giới của mình, ngã ngồi dưới Đế Hưu Thụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận