Khí Vũ Trụ

Chương 654: Linh Thực vũ trụ.

Sương độc kéo dài cả một ngày, Lam Tiểu Bố lấy được sáu cây Tà Giác Hư Không Cô, cộng thêm một viên Tử Mạch Tiên Quả. Trừ cái đó ra, hắn còn lấy được hai viên âm châu mà Luyện Hồn âm Oa ngưng tụ thành.
Đồ trong nhẫn của Phục Nguyên Đại Đế hắn còn chưa xem xét, cho dù trong nhẫn của Phục Nguyên Đại Đế không có gì, đối với Lam Tiểu Bố mà nói hôm nay cũng đã thu hoạch lớn.
Chuyên Dịch mừng rỡ quay về Tà Giác Hư Không điện, vận may của hắn không tệ, vậy mà lấy được một gốc Tà Giác Hư Không Cô.
Nhưng mà Chuyên Dịch nhanh chóng phát hiện ra, có rất nhiều người đều vui mừng hớn hở, rõ ràng lần này người lấy được Tà Giác Hư Không Cô không phải chỉ có một mình hắn.
Một tu sĩ Tiên Vương trung kỳ nói, “Mọi người có phát hiện ra không, lần này ra ngoài, trừ thời gian đầu ra, sau đó thần niệm có thể mở rộng ra xa hơn? Hơn nữa có đôi khi còn có thể khóa chặt Tà Giác Hư Không Cô lại nữa.”
Sau khi tên tiên vương này nhắc nhở, rất nhiều người đã kịp phản ứng lại. Không phải mọi người đều may mắn, là lần lần này Tà Giác Hư Không Cô khá dễ lấy. Bởi vì trở ngại thần niệm trong làn sương độc kia đột nhiên giảm đi rất nhiều.
Chuyên Dịch âm thầm cảm thấy may mắn, hắn cũng không biết trong làn sương độc có thứ ngăn cản thần niệm mở rộng. lần này đột nhiên trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, chỉ có thể nói vận may của hắn tương đối tốt.
Đúng rồi, Lam Tiểu Bố kia chắc hẳn không trở về được nữa nhỉ?
Chuyên Dịch vừa mới nghĩ đến Lam Tiểu Bố, đã nhìn thấy Lam Tiểu Bố trở về.
So với lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lam Tiểu Bố trở về, mà tên Đại La Kim Tiên kia không trở về, Chuyên Dịch lại càng kinh hãi hơn. Chẳng lẽ tên tiên đế kia không ra tay với Lam Tiểu Bố? Chuyện này là không thể.
Chuyên Dịch lập tức xác định, đây nhất định là chuyện không thể. Theo kinh nghiệm của hắn, tên Tiên Đế kia nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này. Nếu tiên Đế kia không bỏ qua, mà Lam Tiểu Bố lại trở về, vậy thì chỉ có một khả năng, Tiên Đế kia quả thật đã đi, nhưng kết quả đã bị Lam Tiểu Bố giết chết.
Hắn biết Lam Tiểu Bố không đơn giản, nhưng có thể giết chết Tiên Đế, đây quả thật là…
Tên chấp sự tiên vương của Tà Giác Đại Tiên tức lâu cũng nghe được tin lần này tu sĩ ra ngoài tìm kiếm Tà Giác Hư Không Cô có thu hoạch không tệ. Hắn vội vàng xông ra khỏi tức lâu, định tự mình tọa trấn thu mua Tà Giác Hư Không Cô.
Nhưng hắn vừa mới đi ra đến cửa đã nhìn thấy Lam Tiểu Bố thản nhiên bước đến.
“Ngươi…” Tiên vương này giật mình, theo như hắn đoán, Lam Tiểu Bố không về nữa mới đúng.
Đắc tội với Phục Nguyên Đại Đế còn đi ra khỏi Tà Giác Đại Tiên tức lâu của hắn, còn có cơ hội trở về sao? Đừng có nằm mơ. Trước đó Lam Tiểu Bố nói chuyện với hắn chẳng khách sáo chút nào, cũng đừng nghĩ rằng tính tình hắn tốt. Đó là bởi vì hắn biết Lam Tiểu Bố là một người chết, cho dù Lam Tiểu Bố có ở lại tiên tức lâu không ra ngoài thì sớm muộn gì cũng sẽ chết.
Giá cả ở Tà Giác Đại Tiên tức lâu cao như vậy, Lam Tiểu Bố có giàu có đến mấy cũng không thể luôn ở lại đây. Chỉ cần Lam Tiểu Bố ra ngoài, hoặc là Lam Tiểu Bố lên thuyền, đều sẽ chết.
Cộng thêm chuyện hắn là người của Hạnh Đế, chơi ác với người của Thích Đế một chút cũng chẳng sao cả.
Nhưng bây giờ hắn lại nhìn thấy Lam Tiểu Bố chậm rãi trở về, tựa như không hề bị chút tổn thương nào.
“Ngươi ra ngoài tìm kiếm Tà Giác Hư Không Cô sao?” Tên chấp sự tiên vương này tỉnh táo lại, vội vàng hỏi.
Lam Tiểu Bố nhìn thoáng qua tên tiên vương này, cũng đoán được con người của tên quản sự Tà Giác Đại Tiên tức lâu là như thế nào, hắn từ tốn nói, “Đây là chuyện của ta.”
Nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, chấp sự tiên vương này khẳng định Lam Tiểu Bố thật sự đã ra ngoài tìm kiếm Tà Giác Hư Không Cô. Nếu như Lam Tiểu Bố đi tìm Tà Giác Hư Không Cô, Phục Nguyên Đại Đế không đuổi theo giết Lam Tiểu Bố, chính bản thân tên chấp sự này cũng không tin được.
Bây giờ Lam Tiểu Bố bình yên vô sự trở về, hắn cảm thấy mình phải thay đổi cách nhìn về Lam Tiểu Bố rồi, hắn lập tức ôm quyền nói, “Ta là chấp sự Vu Bất Thành của Tà Giác Đại Tiên tức lâu, lúc trước Phục Nguyên Đại Đế có đến tìm ngươi, ta còn truyền âm cho ngươi.”
“Ta nhớ.” Lam Tiểu Bố gật đầu, “Vu chấp sự, ta cảm thấy đây chính là chỗ không đúng của tức lâu các ngươi. Khách làm chuyện gì, hoàn toàn không liên quan gì đến tức lâu. Lỡ như lúc đó đang là thời khắc mấu chốt ta bế quan đột phá lên Thần Nhân, ngươi lại cứ rống như vậy, chẳng lẽ muốn ta bị tẩu hỏa nhập ma à. Cho nên, không được có lần sau, lần sau mà còn nhưa vậy ra sẽ tức giận đấy.”
Nói xong, Lam Tiểu Bố còn vỗ vỗ bả vai Vu Bất Thành, lúc này mới đi vào tức lâu.
Lời nói ngạo mạn như vậy, Vu Bất Thành chẳng những không hề khó chịu, mà càng khẳng định Phục Nguyên Đại Đế đã đuổi theo giết Lam Tiểu Bố, kết quả hoàn toàn không bắt được Lam Tiểu Bố, còn chẳng gây được chút thương tích nào cho đối phương, để hắn bình an quay lại Tà Giác Hư Không điện. Đây là một nhân tài, có thể tiến cử cho Hạnh Đế.
Vu Bất Thành cười tủm tỉm ôm quyền đứng phía sau Lam Tiểu Bố, “Lam đạo hữu, tên Phục Nguyên Đại Đế kia cũng không phải người tốt lành gì, nếu như trở mặt với người này, vậy thì người này sẽ như giòi trong xương vậy, không chết không thôi. Nếu như ngươi không để ý, vậy có thể gia nhập tiên tức lâu chúng ta, ta sẽ nói cho Hạnh Đế, chỉ cần Hạnh Đế đồng ý, tên Phục Nguyên Đại Đế kia cũng chẳng đám động đến ngươi.”
Lam Tiểu Bố dừng bước, quay đầu từ tốn nói, “Không có hứng thú, Phục Nguyên Đại Đế là ai ta cũng không muốn biết.”
Nói xong thì trực tiếp bỏ lại Vu Bất Thành, tiến vào trong tức lâu.
Thật là ngạo mạn, Vu Bất Thành thầm nghĩ. Hắn không cảm thấy Lam Tiểu Bố không biết tình cảnh của bản thân, nếu như Lam Tiểu Bố không biết tình cảnh của bản thân như thế nào, sợ là đã không thể quay về nơi này được rồi.

Sau khi Lam Tiểu Bố trở về động phủ của mình, việc đầu tiên là tiến vào trong Vũ Trụ Duy Mô, mở nhẫn trữ vật của Phục Nguyên Đại Đế ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận