Khí Vũ Trụ

Chương 311: Lạc Kích Cốc (1)

Thượng Quan Tiểu Y cảm thấy đầu mình choáng váng, tại sao những lời Lam thành chủ nói nàng nghe không hiểu gì cả vậy? Chẳng lẽ vì mình đã bị nhốt nhiều năm, Nguyên Châu thay đổi quá nhiều, nàng đã không theo kịp rồi? Cửu Châu Sơn đã sa sút đến mức độ này rồi sao? Một vị thành chủ đã có thể dạy dỗ Cửu Châu Sơn một trận?
Nhưng mà Thượng Quan Tiểu Y nhanh chóng gạt hết những ý nghĩ đó qua một bên, nàng thi lễ với Lam Tiểu Bố một cái, sau đó nói “Đa tạ lam thành chủ đã cứu ta ra khỏi Cổ Tinh Sơn, bởi vì ta đã bị giam giữ quá lâu, có rất nhiều chuyện không rõ lắm. Mong răng Lam thành chủ có thể nói cho ta biết, ngươi quen biết tổ thúc Thượng Quan Bất Minh của ta như thế nào?”
Cho dù Thượng Quan Bất Minh có tu luyện đến Nhân Tiên cảnh, sợ rằng tuổi thọ cũng đã hết, huống chi nàng biết Thượng Quan Bất Minh không thể bước và Nhân Tiên cảnh được.
Lam Tiểu Bố giải thích, “Ta từng đi ngang qua Tiểu Vạn Thọ sơn, có được một đầu linh mạch, còn có một khối ngọc giản, ngươi nhìn chút là biết được.”
Nói xong, Lam Tiểu Bố lấy thứ Thượng Quan Bất Minh để lại cho Thượng Quan Tiểu Y xem.
Thần niệm của Thượng Quan Tiểu Y tập trung vào ngọc giản, trong mắt nhanh chóng phủ đầy bi thương. Thượng Quan gia không còn, Uẩn Thần Quả ở Tiểu Vạn Thọ sơn cũng không còn.
Thật lâu sau nàng mới cất ngọc giản đi, cúi người hành lễ với Lam Tiểu Bố, “Đa tạ Lam thành chủ đã tuân thủ lời hứa hẹn, cứu ta ra khỏi Cổ Tinh Sơn.”
Nàng khẳng định thực lực của Lam Tiểu Bố vô cùng mạnh, nếu không thì Cổ Tinh Sơn cũng sẽ không chịu thả nàng ra. Giờ phút này, nàng cũng đoán được những lời Lam Tiểu Bố nói trước đó là thật, không chỉ dạy dỗ Cửu Châu Sơn, mà còn lấy được phi thuyền linh khí của Cửu Châu Sơn.
Lam Tiểu Bố lấy ra một cái hộp ngọc đưa cho Thượng Quan Tiểu Y. “Cầm lấy đầu linh mạch thượng phẩm của Thượng Quan gia ngươi đi, ta cũng không có gì tốt để đưa cho ngươi, đây là thứ ta ngẫu nhiên lấy được, bây giờ tặng lại cho ngươi.”
Thượng Quan Tiểu Y vội vã từ chối, “Lam thành chủ đã cứu ta ra khỏi Cổ Tinh Sơn, đã là ân huệ cực lớn. Huống chi linh mạch ở Tiểu Vạn Thọ sơn, cho dù Lam thành chủ không lấy đi, trong tương lai cũng chỉ sợ sẽ thuộc về người khác.”
Lam Tiểu Bố nhét hộp ngọc vào tay Thượng Quan Tiểu Y, “Thượng Quan đạo hữu, cái này đưa cho ngươi, bởi vì trước đó ta lấy được một lưỡi búa của ngươi, lưỡi búa này đã cứu mạng ta mấy lần, đáng tiếc bây giờ đã bị vỡ mất rồi.”
Lúc đang nói chuyện, Lam Tiểu Bố lại lấy ra một túi trữ vật cho Thượng Quan Tiểu Y.
Thượng Quan Tiểu Y nhận lấy túi trữ vật, thần niệm quét thấy những mảnh vỡ từ lưỡi búa bên trong đó, hai mắt đỏ lên. Nàng không ngờ, lúc còn sống mình còn có thể nhìn thấy được lưỡi búa này.
“Thật xin lỗi, cái búa này đã bị ta làm hỏng ròi.” Lam Tiểu Bố cảm thấy khá áy náy.
“Không, không, là ta phải cảm ơn ngươi mới đúng, Thượng Quan Tiểu Y nhanh chóng thi lễ, đây là lần đầu tiên nàng và Lam Tiểu Bố gặp nhau, nhưng lại cảm thấy Lam Tiểu Bố là người quang minh lỗi lạc.
Lam Tiểu Bố nói, “Ta định quay về Mưu Bắc tiên thành một chuyến, nếu Thượng Quan đạo hữu không có nơi nào để đi, không bằng đến Mưu Bắc tiên thành ta định cư đi.”
Thượng Quan Tiểu Y nói, “Đa tạ Lam thành chủ, ta đã gây nhiều phiền phức cho Lam thành chủ rồi, ta định quay về Tiểu Vạn Thọ sơn nhìn một chút, tương lai nếu như không có nơi nào để đi, ta sẽ đến tìm Lam thành chủ.”
Lam Tiểu Bố dừng phi thuyền lại, “Mưu Bắc tiên thành ta luôn luôn chào đón Thượng Quan đạo hữu.”
Nói xong, hắn còn trao đổi Thông Tấn châu với Thượng Quan Tiểu Y, Thượng Quan Tiểu Y không chủ động nhắc đến chuyện hỏa diễm, Lam Tiểu Bố cũng không tiện hỏi thăm.
Nhìn phi thuyền Lam Tiểu Bố đi xa, lúc này Thượng Quan Tiểu Y mới tự lẩm bẩm, “Đa tạ, không ngờ Thượng Quan Tiểu Y ta còn có thể sống mà rời khỏi Cổ Tinh Sơn.”
Thật lâu sau, Thượng Quan Tiểu Y mở hộp ngọc trong tay ra, nhưng nàng lập tức đóng hộp ngọc lại, cả người kích động.
Ngũ Thải Tiên Chi, Lam Tiểu Bố cho nàng một gốc Ngũ Thải Tiên Chi. Đây là người nào thế, một gốc Ngũ Thải Tiên Chi mà cũng có thể tùy tiện cho người khác.
Vành mắt nàng lập tức đỏ lên, nếu như năm đó nàng có Ngũ Thải Tiên Chi, Thượng Quan gia của nàng còn sợ gì Cổ Tinh Sơn? Có Ngũ Thải Tiên Chi này, nàng hoàn toàn chắc chắn mình sẽ đột phá lên Nhân Tiên cảnh, chỉ cần đến Nhân Tiên cảnh, Cổ Tinh Sơn cũng không dám có hành động gì. Thượng Quan gia xảy ra chuyện, là do không có cường giả Nhân Tiên, mà Uẩn Thần Quả lại khiến người ta hết sức đỏ mắt.
Thượng Quan Tiểu Y lại khom người về phía Lam Tiểu Bố đã rời đi, sau đó quay người bỏ đi. Việc nàng cần làm còn rất nhiều.
Mưu Bắc tiên thành lại trở lại dáng vẻ phồn hoa như trước, nói chính xác hơn thì so với Mưu Bắc tiên thành ngày trước, Mưu Bắc tiên thành bây giờ đã không thể dùng từ phồn hoa để hình dung nữa. Có thể nói trên toàn bộ Nguyên Châu không có nơi nào đông đúc hơn Mưu Bắc tiên thành, nơi này có thể xem là thiên đường của tu sĩ.
Trước kia mặc dù chế độ ở Mưu Bắc tiên thành rất tốt, hơn nữa lại không cho phép có hành vi bắt nạt kẻ yếu, lũng đoạn thị trường, theo lý mà nói phải hấp dẫn rất nhiều thương gia lớn và tu sĩ cao cấp. Nhưng trên thực tế, vì Lam Tiểu Bố không hiểu quy củ, có một vài thương gia lớn hoàn toàn không dám đến Mưu Bắc tiên thành. Không có thương gia lớn, người đến Mưu Bắc tiên thành cũng chỉ có một vài tán tu, ngay cả tu sĩ có tu vi cao một chút cũng sẽ không đến đây.
Lam Tiểu Bố không hiểu quy củ, những thương gia này lại càng lo lắng. Bọn họ hiểu rõ, Mưu Bắc tiên thành mà càng náo nhiệt, ảnh hưởng của Mưu Bắc tiên học viện càng lớn, vậy thì chết càng nhanh. Cửu Châu Sơn và những tông môn cấp năm kia, bọn hắn biết rất rõ. Tuyệt đối sẽ không cho phép có một thế lực mới phát triển nhanh chóng như vậy, càng không cho phép một nơi như Mưu Bắc tiên thành trở nên đông đúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận