Khí Vũ Trụ

Chương 1539 - Kế hoạch xấu xa.

Không biết là vì Thích gia có địa vị rất cao, hay là Thích Mục Dư có địa vị rất cao, Lam Tiểu Bố đi theo Thích Mục Dư và Thích Nguyên Bằng đến Chấp Pháp điện, bên trong Chấp Pháp điện đã ngồi đầy người.
Lam Tiểu Bố không mở rộng thần niệm, loại khí thế đạo vận cường hãn tung hoành trong Chấp Pháp điện, khiến Lam Tiểu Bố không dám tùy tiện nhìn loạn.
Hắn có Khí Vận Chi Thụ che giấu tu vi, chắc hẳn sẽ không bị nhìn ra. Nhưng mà cường giả ở nơi này thật sự quá nhiều, sơ ý một chút thì sẽ bại lộ. Không đúng, đạo vận cường hãn này không phải là do cường giả ở nơi này quá nhiều, mà là bởi vì thần trận ở nơi này quá cường hãn, đạo vận thần trận tung hoành khiến hắn cảm thấy áp lực.
“Các vị điện chủ, Đạo Chủ. Ta nghĩ tư chất của Thích Mục Dư ở Trường Sinh Thánh Đạo ta, thậm chí là toàn bộ Đại Hoang Thần Giới chính là hạng nhất. Nhưng nàng lại bị người ta hãm hại, suýt chút nữa bỏ mạng… Đây là đang ức hiếp Thích gia ta, hay là đang khinh thường Trường Sinh Thánh Đạo ta?” Thích Nguyên Bằng vừa lên tiếng đã có giọng điệu vô cùng bất mãn, tựa như không có được câu trả lời hợp lý thì sẽ không bỏ qua.
Lam Tiểu Bố nghe thấy rất rõ, Đạo Chủ cũng ở nơi này. Nếu là Đạo Chủ, vậy nhất định chính là Đạo Chủ của Trường Sinh Thánh Đạo, Nhưng khi Thích Nguyên Bằng nói ra, vậy mà đặt điện chủ trước, Đạo Chủ sau, quả nhiên không phải là người của năm gia tộc thì không có địa vị.
Một giọng nói hơi khàn khàn vang lên, “Hành Đình Đạo Chủ, chuyện này ngươi giải quyết đi.”
Nghe thấy vậy, Lam Tiểu Bố mới nghe được giọng nói tràn đầy tức giận từ phía chủ vị, “Ai dám to gan như vậy? Mục Dư ta đương nhiên có biết, là đệ nhất thiên tài ở Trường Sinh Thánh Đạo ta, cũng là lực lượng trung kiên của Trường Sinh Thánh Đạo ta trong tương lai. Mục Dư, ngươi nói tình hình cụ thể xem.”
“Vâng.” Thích Mục Dư đáp lời, sau đó đứng dậy nói, “Đạo Chủ, các vị điện chủ tại thượng. Ta là Thích Mục Dư của Thích gia, sáu ngày trước, ta ở bên ngoài bí cảnh Cuồng Khuyết gặp được Kế Tán. Lúc đó Kế Tán muốn tổ đội với ta tiến vào bí cảnh, ta đã từ chối ngay lúc đó. Ta là một nữ tử, hắn là một nam tử, tổ đội không thích hợp lắm. Khiến ta không thể ngờ được là, Kế Tán lúc đó lại đột nhiên hãm hại ta. Hắn chắc hẳn muốn đánh ta trọng thương rồi bắt ta đi. Nhưng không ngờ được ta có một món bảo vật hộ thân, mặc dù bảo vật bị đánh nát, nhưng Kế Tán không thể nào thành công, ta lại dựa vào một lá độn phù bỏ chạy…”
Lam Tiểu Bố biết, bảo vật mà Thích Mục Dư nói thật ra chính là cái nội giáp Thần Khí bán cực phẩm kia. Trên thực tế Lam Tiểu Bố biết rất rõ nội giáp Thần khí bán cực phẩm không bị đánh nát, Thích Mục Dư cũng đang bày mưu kế nhỏ.
“Nếu như không phải Khổ Hạnh đạo hữu đi ngang qua cứu giúp, ta nghĩ ta đã bị Kế Tán giết chết rồi. Còn mong Đạo Chủ và các bị điện chủ làm chủ cho ta.” Sau khi Thích Mục Dư nói xong thì cúi người hành lễ.
Lam Tiểu Bố lại càng có ấn tượng tốt với Thích Mục Dư, so với Thích Nguyên Bằng thì gọn gàng dứt khoát đặt mấy vị điện chủ ở trước, Thích Mục Dư thì càng tôn trọng Đạo Chủ hơn. Mặc dù biết Đạo Chủ không phải người của năm gia tộc, nhưng nàng vẫn đặt Đạo Chủ ở phía trước.
Nghe thấy lời Thích Mục Dư nói, tất cả mọi người trong đại điện đều im lặng. Nếu như là người khác, vậy thì có thể áp giải đến, nhưng dính đến Kế Tán Kế gia, đây là người trong năm gia tộc, cũng là một tu sĩ thiên tài, chuyện này làm sao đây?
Một hồi lâu sau, một giọng nói chói tai vang lên, “Mục Du hiền chất, nếu như quả thật là Kế Tán đánh lén ngươi, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn. Chỉ là bây giờ Kế Tán hoàn toàn không có ở trong đạo môn, chuyện này phải đợi Kế Tán quay về mới có thể xem xét được.”
“Kế điện chủ, chuyện này đã cực kỳ rõ ràng rồi, còn phải đợi Kế Tán trở về sao? Nếu như Kế Tán không quay về, chẳng lẽ cứ chờ đợi mãi như vậy sao?” Lại có một giọng nói khác vang lên.
Lam Tiểu Bố nghe được giọng nói này không phải là từ Thích Nguyên Bằng, nhưng mà hắn nghĩ nếu đã nói chuyện giúp Thích Mục Dư, vậy thì chắc hắn là người của Thích gia.
“Thích điện chủ, dù sao thì đây cũng là lời nói một bên, chẳng lẽ bây giờ cứ nghe một bên như vậy, rồi định tội Kế Tán hay sao?” Giọng nói chói tai từ tốn nói.
Lam Tiểu Bố nghe đến đây thì trong lòng khẽ động, người năm gia tộc tạo thành Trường Sinh Thánh Đạo quả thật là mạnh, nhưng chưa chắc đã là chuyện tốt. Pháo đài có mạnh đến đâu một khi nội bộ bắt đầu tan rã cũng sẽ sụp đổ, năm gia tộc này rõ ràng đang nội đấu vô cùng nghiêm trọng, nếu như hắn nắm lấy cơ hội này, để nội bộ Trường Sinh Thánh Đạo nội đấu một trận…
Không được, không được, bố cục này quá nhỏ.
Lam Tiểu Bố phát hiện bố cục này quá nhỏ rồi, cái gì mà khiến Trường Sinh Thánh Đạo nội đấu chứ, dứt khoát khiến cho cả Trường Sinh Giới nội đấu hết đi. KHiến cho mấy thánh môn này sống chết với nhau, cuối cùng hắn lấy danh Đạo Quân Đại Hoang Thần Giới ra mặt, ổn định Đại Hoang Thần Giới, tất cả không phải sẽ nằm trong tầm kiểm soát rồi sao?
Lam Tiểu Bố nghĩ đến đây, không khỏi cảm thán mình cũng đã thành một hạng người xấu bụng rồi. Lúc trước hắn rất khinh thường sự xuất hiện của Phong Thần Bảng, vì sự xuất hiện của Phong Thần Bảng, các đạo môn ở vũ trụ Đại Hoang mới bắt đầu nội đấu, mấy đại Thánh Nhân bắt đầu tính toán với nhau.
Bây giờ không phải hắn cũng giống như vậy sao? Nếu như gây ra nội đấu cho toàn bộ Trường Sinh Giới, thế thì có khác gì mấy đạo môn ở vũ trụ Đại Hoang nội đấu đâu chứ?
Lão Triệu chính là vì xuất thân từ Tiệt giáo, kết quả đã trở thành vật hi sinh trong tính toán của Thánh Nhân. Nếu như không có hắn cứu lão Triệu từ Thông Thiên Trụ ra, bây giờ lão Triệu chỉ còn là một cái tên mà thôi.
Nhưng mà cho dù có xấu bụng, Lam Tiểu Bố cũng quyết định làm như vậy. Thánh Nhân làm được, sao Lam Tiểu Bố hắn lại không làm được? KHông thể khiến cho những Thánh Nhân này nội đấu, Lam Tiểu Bố hắn lấy cái gì mà khống chế toàn bộ Đại Hoang Thần Giới? Bây giờ thủ hạ của hắn chỉ có mấy Thần Vương và một đám quân tu sĩ tu vi thấp mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận