Khí Vũ Trụ

Chương 1597 - Gia nhập liên minh Đạo Đình.

Lam Tiểu Bố nghe thấy vậy, lại càng bức thiết muốn chứng đạo Chuẩn Thánh. Phương Chi Phàn là ai hắn không biết, nhưng mà Trớ Chú Thánh Nhân là đại lão Viễn Cổ, một khi trở về, vậy chuyện đầu tiên hắn ta làm chính là tìm kiếm ĐẠi Trớ Chú Thuật. Chỉ cần tìm kiếm Đại Trớ CHú Thuật, vậy hắn ta sẽ tìm đến Minh Thường Tiêu. Minh Thường Tiêu bây giờ không thể bỏ ra được ĐẠi Trớ Chú Thuật, Phương Chi Phàn chỉ cần hỏi môt chút là sẽ có khả năng biết được là do hắn làm, nói không chừng có thể nghĩ đến Vũ Trụ Duy Mô.
Vũ Trụ Duy Mô chính là bảo vật thời Khai Thiên, có thể không phải tất cả mọi người đều biết đó là Vũ Trụ Duy Mô. Nếu như biết trên người hắn có Vũ Trụ Duy Mô, đừng nói là Phương Chi Phàn, chỉ sợ tất cả đại lão đều cùng nhau xông lên, xé hắn thành bã vụn.
Thấy Lam Tiểu Bố im lặng không nói, bên ngoài đột nhiên truyền đến giọng nói cởi mở, “Ha ha, Tiểu Bố, ta biết ngay là ngươi sẽ đến giúp ta mà...”
Lão Triệu về rồi.
Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng, lập tức bước ra khỏi tức lâu. Vừa ra khỏi tức lâu, quả nhiên đã nhìn thấy gương mặt tươi cười quen thuộc của Triệu Công Minh. Từ tro bụi trên người hắn là có thể thấy đươc, đây là một đường gấp gáp quay về, thậm chí ngay cả nghỉ ngơi, gột rửa bản thân cũng không làm.
“Ha ha, Triệu đại ca.” Lam Tiểu Bố nhìn thấy Triệu Công Minh trở về, cũng vô cùng mừng rỡ. Hắn đến đây chính là vì tìm kiếm Triệu Công Minh, sự tình vô cùng thuận lợi. Nếu như có thể ở nơi này tìm được một đám người giúp đỡ hắn, xử lý mấy thánh môn phản đối hắn hình như cũng không phải là không có cơ hội.
“Tốt, không ngờ được ngươi có thể làm ra được thành tựu lớn như vậy, vấn đề này làm rất tốt, ta dã sớm khó chịu với những thánh môn tự cho mình là đúng kia. Nếu như ngươi không thành lập Đạo Đình, ta nghi ngờ sẽ nhanh chóng có người thành lập Đạo Đình, nói không chừng bọn hắn sẽ tạo ra một cái Phong Thánh Bảng khác, ha ha...” Triệu Công Minh ha ha một tiếng, rõ ràng đã nhìn mọi chuyện vô cùng thông suốt.
Một khi có người lập ra một cái Phong Thánh Bảng, vậy thì có nghĩa là rất nhiều Chuẩn Thánh, NGụy Thánh lần lượt vẫn lạc.
Đối với lời Triệu Công Minh nói, Lam Tiểu Bố vô cùng tán thành. Tính tình của phần lớn cường giả như thế nào, hắn biết rõ. Trước đại đạo bất cứ thứ gì cũng có thể hủy đi. Trong mắt bọn họ, đại đạo của bọn họ là tất cả, bất cứ thứ gì ngăn cản đại đạo, đều sẽ bị phá bỏ.
Còn về tu sĩ tầm thường, đó chính là sâu kiến. Tâm tình không tệ, có thể cho phép đám sâu kiến này sinh tồn một chút, tâm tình không tốt, đám sâu kiến này có thể hóa thành bột mịn bất cứ lúc nào. Nhìn Thạch Đao Thần Tông bị Tiểu Vẫn Mệnh Thuật hủy diệt, nhìn Vũ Khôn Thần Giới bị Đại Hủy Diệt Thuật diệt đi...
“Ta vốn còn đang định ở lại nơi này thêm mấy ngày, chủ yếu là vì tìm ngươi. Nếu Triệu đại ca đã trở về, ta quyết định bây giờ lập tức rời khỏi nơi này, sau đó trở về tăng thực lực của mình lên.” Lam Tiểu Bố lập tức nói.
Nói chuyện với Đồ Võng một lúc, khiến trong lòng hắn có một loại cảm giác nguy cơ. Không chỉ có Trớ Chú Thánh Nhân Phương Chi Phàn, còn có Hủy Diệt Thánh Nhân Vọng Luân, Vẫn Mệnh Thánh Nhân, chủ nhân Đại Thiết Cát Thuật. Lam Tiểu Bố không biết có phải cũng có một vị Thiết Cát Thánh Nhân hay không, nhưng những người này đều đang treo trên đầu hắn từng thanh lợi kiếm.
Huống chi, lúc trước khi lấy được Thiên Cương trận bàn, hắn cũng cảm nhận được Thiên Cương Thánh Nhân sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn.
Còn về Tam Oa Thánh Nhân, Đại Mộng Thánh Nhân, còn có cả chủ nhân của Sinh Tử Bộ, những kẻ địch tiềm ẩn này, thậm chí hắn còn không tính vào. Hắn chỉ là một Hợp Thần cảnh nho nhỏ, thậm chí còn không đủ cho những người này phân chia nhau. Nếu như không thành lập Đạo Đình, hắn cũng có thể ẩn nấp. Bây giờ hắn đã thành lập Đại Hoang Đạo Đình, tương đương với việc đẩy bản thân mình hoàn toàn bại lộ trước những người này.
“Đúng rồi, ngươi làm sao mà vào đây đưuọc?” Triệu Công Minh nhớ đến chuyện Lam Tiểu Bố làm thế nào để tiến vào Đại Kính qua bích cốc. Hắn vừa mới trở về, nghe thấy Lam Tiểu Bố thì lập tức đến đây, có rất nhiều chuyện vẫn còn chưa hỏi rõ.
“Ta phá đi liên hoàn thần trận phong ấn của Côn Vi ở bên ngoài, thuận tiện lấy thứ này trong trận tâm thần trận của hắn, trả lại cho ngươi này...”
Thấy Lam Tiểu Bố định ném đồ đến, Triệu Công Minh vội vàng nói, “Ta không cần đâu, lúc trước cái Chiếu Thiên Ấn kia ngươi đã đưa cho ta rồi, bây giờ ta...”
Lời nói của Triệu Công Minh đột ngột dừng lại, hắn khiếp sợ vô cùng nhìn mười hai viên kim châu ngũ sắc được Lam Tiểu Bố nâng trong lòng bàn tay, qua mấy giây sau hắn mới tỉnh ngộ lại, kích động vô cùng nói, “Tiểu Bố, đây là Định Hải Châu của ta sao?”
Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, “Đúng, là Định Hải Châu của ngươi, đáng tiếc chỉ có mười hai viên, mười hai viên còn lại không biết giờ đang ở đâu.”
Triệu Công Minh cười to, nắm lấy mười hai viên Định Hải Châu, hăng hái nói, “Tên Ha Khô Thánh Nhân kia có đến đây một lần nữa, Triệu Công Minh ta cũng không cần phải sợ nữa.”
Giờ phút này tâm tình của Triệu Công Minh vô cùng vui sướng, đã qua bao nhiêu năm, Định Hải Châu của hắn lại về tay một lần nữa. Cho dù chỉ là mười hai viên, nhưng cũng là bảo vật hợp tâm ý của hắn. Có Định Hải Châu. Thực lực chiến đấu của hắn sẽ tăng lên gấp đôi. Điều đáng tiếc duy nhất chính là, còn mười hai viên Định Hải Châu khác còn chưa tìm được.
Lam Tiểu Bố thấy rõ, thực lực bây giờ của Triệu Công Minh là Chuẩn Thánh hậu kỳ. Hơn nữa sức chiến đấu của Triệu Công Minh vô cùng cường đại, có Định Hải Châu, cho dù Định Hải Châu này không được đầy đủ, cũng thật sự không phải sợ tên Ha Khô Thánh Nhân kia.
Giọng nói của Ha Khô Thánh Nhân đột nhiên truyền đến, “Triệu minh chủ, ta đã quyết định gia nhập Đại Hoang Đạo Đình, mọi người là cộng sự với nhau, sao lại nói chuyện chuyện ai không sợ ai chứ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận