Khí Vũ Trụ

Chương 371: Dưới đáy lồng giam. (1)

Lam Tiểu Bố thật sự muốn tát cho hắn một cái, ngươi có thể nói chuyện dứt khoát một chút được không hả? Hắn cũng biết người ta đang giúp mình, nên chỉ có thể kiên nhẫn mà tiếp tục lắng nghe.
“Chuyện này đến hai tháng trước thì có thay đổi, ở một thôn nhỏ xa xôi ở Hải Thần Tinh trong tinh hệ Bách Ma đã tìm được tin tức của Lạc Thải Tư.”
Lam Tiểu Bố đã hiểu, xem ra trước đó hắn không nhìn lầm, Mộc Trạch Cực quả thật không tìm được tin tức của Lạc Thải Tư, chỉ là trong khoảng thời gian hắn bế quan lĩnh ngộ thần thông Vô giới, lúc này mới có tin tức của Lạc Thải Tư.
Mộc Tử Kiều tiếp tục nói, “Sau khi Lạc Thải Tư đến sơn thôn nhỏ kia, mua một căn phòng bỏ hoang, đồng thời đổi tên căn phòng mà nàng mua thành Tần Lĩnh cư…”
Nghe đến đó, Lam Tiểu Bố khẳng định tin tức này không sai, Lạc Thải Tư quả thật đã đến tinh hệ Bách Ma, cũng giống như hắn lúc trước, lựa chọn một tinh cầu trú ngụ một khoảng thời gian.
“Lạc Thải Tư ở Hải Thần tinh cũng không lâu, sau đó rời khỏi Hải Thần tinh, trạm tiếp theo của nàng đi đến đâu, bây giờ chúng ta vẫn chưa điều tra ra. Nhưng mà tiền bối yên tâm, chúng ta sẽ nhanh chóng tìm ra được tin tức của nàng.” Mộc Tử Kiều vô cùng tự tin nói
Chỉ cần người còn ở tinh hệ Bách Ma, bay giờ đã có manh mối thì nhất định có thể tìm được.
“Đưa vị trí cụ thể nói mà Lạc Thải Tư đã ở Hải Thần tinh cho ta.” Lam Tiểu Bố lập tức nói.
Mộc Tử Kiều lấy ra một lá trận kỳ vô cùng thô sơ và một quả cầu phương vị cho Lam Tiểu Bố, nói, “Tiên sư đại nhân, chỗ đó không để lại bất cứ thứ gì, chúng ta đã tìm kiếm rất nhiều lần, chỉ tìm được thứ này, giống như một lá trận kỳ. Quả cầu phương vị này là nơi Lạc Thải Tư đã ở.”
Lam Tiểu Bố nắm lấy trận kỳ này, cảm thấy đầu óc mình ông lên một chút. Trận kỳ này với số trận kỳ hắn tìm được ở đây rõ ràng là do cùng một người làm ra, hơn nữa trận kỳ này còn thô sơ hơn trước, có thể thấy được trận kỳ này được luyện chế trước.
Tay Lam Tiểu Bố có chút run rẩy, Lạc Thải Tư có thể đã độ kiếp ở nơi này, rất có thể đã bước vào Hư Thần cảnh. Bởi vậy có thể thấy được tư chất của Lạc Thải Tư vô cùng nghịch thiên, trong khoảng thời gian ngắn đã có thể tu luyện đến Hư Thần cảnh, còn chưa đến Nguyên Châu. Tư chất của hắn đã được xem là rất tốt rồi, nhưng tu luyện trong hoàn cảnh linh mạch đầy đủ và vô số thiên tài địa bảo, bây giờ cũng chỉ mới là Chân Thần cảnh đỉnh phong mà thôi.
Nhưng tư chất cho dù tốt như thế nào, bị cuốn vào vết nứt kia cũng là cửu tử nhất sinh. Nghĩ đến bọn gia hỏa Loan Già, Phó Cảnh, đều là Chân Tiên cảnh, cho dù từ trong vết nứt ấy đi ra, đều bị trọng thương. Còn không biết đã có bao nhiêu người sau khi tiến vào trong vết nứt không gian này, không còn cơ hội đi ra nữa.
Lam Tiểu Bố thở ra một hơi, trong lòng hắn dần bình tĩnh trở lại. Cho dù như thế nào, hắn cũng muốn vào xem. Hắn là tu sĩ luyện thế, còn có Vũ Trụ Duy Mô. Vết nứt không gian này rất đáng sợ, nhưng cũng không thể lấy được mạng hắn.
Lỡ như Lạc Thải Tư bị giam cầm trong vết nứt không gian kia, mà hắn lại không đi tìm kiếm, vậy thì sẽ không có người nào có thể cứu nàng. Hắn phải nhanh chóng lên, nhanh được giây phút nào thì thêm được một chút cơ hội.
Nghĩ đến đây, Lam Tiểu Bố lấy lá trận kỳ đi, sau đó nói với Mộc Tử Kiều, “Cám ơn ngươi, các ngươi đi trước đi, ta muốn ở lại đây bế quan một thời gian.”
Nói xong, Lam Tiểu Bố lấy ra một cái túi trữ vật đưa cho Mộc Tử Kiều. “Trong này có một bộ công pháp và một ít đan dược, ngươi lấy đi tu luyện đi.”
Lam Tiểu Bố đã giết chết quá nhiều Nhân Tiên, tùy tiện lấy ra một bộ công pháp tu luyện Nhân Tiên cũng đều là đồ tốt mà đông đảo tu sĩ Nguyên Châu mơ ước có được.
“Đa tạ tiên sư đại nhân.” Mộc Tử Kiều kích động quỳ trên mặt đất, hai tay hắn có chút run rẩy. Đừng nhìn tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật luôn chèn ép tu tiên, trên thực tế ai cũng muốn tu tiên, chỉ là không có công pháp tu tiên mà thôi.
Lam Tiểu Bố xua tay, không nói gì.
Mộc Tử Kiều biết mình không thể ở lại đây quấy rầy tiên sư thêm nữa, nhanh chóng cúi người hành lễ, sau đó lùi về sau, hắn kích động đến mức bước đi cũng thấy lâng lâng như đang bay. Sau khi quay về doanh địa, Mộc Tử Kiều lập tức điều khiển chiến điệp rời khỏi Phế Tinh Dị Thập Nhất Hào.
NHìn Phế Tinh Dị Thập Nhất Hào, lúc đầu Lam Tiểu Bố định che hết toàn bộ ngôi sao này đi, nhưng mà nghĩ lại nếu hắn làm vậy thì quá ích kỷ rồi. Nơi này hắn có thể tu luyện, người khác cũng có thể đến tu luyện. Không có viên phế tinh này, cho dù vết nứt không gian có ở đây, cũng không thể ở lại đây tu luyện.
Từ bỏ ý nghĩ này, Lam Tiểu Bố quay về vị trí Lạc Thải Tư đã tu luyện, nhìn vết nứt không gian ở bên ngoài phế tinh, hắn gom hết mọi thứ bỏ vào trong Vũ Trụ Duy Mô, hít một hơi, sau đó không chút do dự tiến vào trong vết nứt không gian.
Sau khi tiến vào trong rồi, Lam Tiểu Bố đã chuẩn bị đối mặt với việc dòng khí lưu trong vết nứt không gian sẽ xé rách thân thể mình. Nhưng hắn không ngờ là, vết nứt này lại tựa như vực sâu vô hạn, hắn cũng không cảm nhận được bất cứ ảnh hưởng gì từ dòng khí lưu cường đại kia.
Lam Tiểu Bố nhẹ nhàng thở phào một hơi, thần niệm mở rộng ra.
Đối khi chính là như vậy, lúc ngươi cho rằng nguy hiểm, mọi thứ đều gió êm sóng lặng. Nhưng khi ngươi cho rằng mình đã an toàn rồi, mọi thứ lại lập tức thay đổi.
Từng luồng khí lưu cuồng bạo bao trùm đến, thần niệm của Lam Tiểu Bố trong nháy mắt bị luồng khí lưu này cắt nát hết, biến mất không còn chút dấu vết nào, thân thể Lam Tiểu Bố tựa như bị vô số sợi dây thép cực nhỏ quấn chặt, sau đó kéo ra.
Hoàn toàn không để Lam Tiểu Bố có thời gian phản ứng, lực hút càng mạnh hơn xoắn đến, cho dù Lam Tiểu Bố có là Chân Thần cảnh đỉnh phong, trong lực hút cực mạnh này, hắn cũng chẳng thể nào phản kháng lại được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận