Khí Vũ Trụ

Chương 1734 - Hai vị đảo chủ thông minh. (2)

Không chỉ có đầu đà xông ra ngoài, Luân Hồi Thánh Nhân và một tên tam chuyển Thánh Nhân cũng xông ra ngoài. Thần niệm Lam Tiểu Bố quét qua, ngay cả Khổ Thái cũng rời khỏi động phủ bế quan, tụ tập đạo vận Thánh Nhân cuồng bạo đánh về cùng một phía.
Lam Tiểu Bố đã hiểu ra chuyện gì, khó trách Cuồng Thánh Nhân và Thụ Thánh Nhân lại tổ chức hội đấu giá lần này, hoá ra gia hỏa này muốn dựa vào cơ hội đấu giá tụ tập Thánh Nhân lại, thuận tiện tập trung đạo vận Thánh Nhân xông mở tấm chắn thiên nhiên bên ngoài Vũ Trụ Chi Tâm, muốn cướp đi Vũ Trụ Chi Tâm.
Cái óc heo này phải bao nhiêu lớn mới có thể nghĩ ra được biện pháp này? Ngươi xem cho dù nghĩ ra biện pháp này, cũng phải loại trừ tam chuyển Thánh Nhân trở lên tham gia lần đấu giá này mới đùng. Trên thực tế cho dù là bỏ qua tam chuyển Thánh Nhân trở lên tham gia hội đấu giá, mọi người cũng sẽ biết.
Công khai cướp đoạt Vũ Trụ Chi Tâm như vậy, nếu như cường giả đảo Thánh Nhân không ngăn cản, đó mới là chuyện lạ. Cái gì gọi là hám lợi đen lòng, cái này chính là vậy đó. Cái này thật ra cũng chẳng khác gì bịt tai trộm chuông, còn Cuồng Thánh Nhân và Thụ Thánh Nhân, hai cái đầu heo mà.
Sau khi mấy tên cường giả lao ra ngoài, càng nhiều Thánh Nhân cũng xông ra ngoài theo. Nguyên nhân duy nhất khiến mọi người ở lại đảo Thánh Nhân tu luyện chính là vì chỗ này có Vũ Trụ Chi Tâm, Cuồng Thánh Nhân và Thụ Thánh Nhân muốn cướp Vũ Trụ Chi Tâm đi, vậy thì không có ai đồng ý cả.
Lam Tiểu Bố không xông ra ngoài ngay, hắn đi đến bàn đấu giá.
Nữ tu kia đã sững người ngây ngốc, hoàn toàn không biết có chuyện gì xảy ra. Rõ ràng kế hoạch của hai vị Thánh Nhân đảo chủ không nói cho nàng, tác dụng của nàng ở chỗ này chỉ là dựa vào chuyện đấu giá tụ tập đông đảo Thánh Nhân ở đây mà thôi.
“Ta đưa ra giá cao nhất, ngươi có thể lấy đồ ra giao dịch với ta.” Lam Tiểu Bố lấy ra một chiếc nhẫn đưa cho nữ tu rồi từ tốn nói.
Dưới trận bàn Thánh Đạo như thế này, nếu như đối phương không giao dịch, vậy hoàn toàn không thể cướp được.
“À, được được.” Nữ tu hoang mang luống cuống, quả thật là Lam Tiểu Bố báo giá cao nhất, bây giờ cả phòng bán đấu giá đều đã bị hủy.
Thấy nữ tu bị động cất chiếc nhẫn đi, muốn lấy đồ trên trận bàn xuống đưa cho mình, Lam Tiểu Bố dứt khoát nói, “Ta cho ngươi một đề nghị, Cuồng Thánh Nhân và Thụ Thánh Nhân cướp đoạt Vũ Trụ Chi Tâm ở nơi này, rõ ràng đã lâm vào tình trạng bị vây công, rất nhanh bọn hắn sẽ phải ợ ra rắm. Nếu như ta là ngươi, bây giờ sẽ nhanh chóng trốn đi. Trên người ngươi có rất nhiều vật phẩm bán đấu giá, còn có hơn mười đầu Thần Linh Mạch, cho dù ngươi trốn ở nơi nào, đều tốt hơn ở lại đây nhiều. Hơn nữa thời gian chạy trốn của ngươi có hạn, càng nhanh càng tốt.”
Lúc Lam Tiểu Bố nói ra lời này, đã cảm nhận được hơn trăm đạo thần niệm rơi vào người hắn. Hắn biết, mặc dù bây giờ không có người đến đoạt, chỉ cần hắn không rời khỏi đảo Thánh Nhân, đợi lát nữa sẽ có người tìm hắn tính sổ.
Lúc này nữ tu hoàn toàn tỉnh táo lại, nàng đã hiểu lời Lam Tiểu Bố nói chính là thật. Nàng là người Cuồng Thánh Nhân và Thụ Thánh Nhân gọi đến chủ trì hội bán đấu giá, những thứ này đều không phải của nàng. Bây giờ Cuồng Thánh Nhân và Thụ Thánh Nhân đã khó có thể đảm bảo được bản thân, nàng ở lại nơi này trừ chờ chết thì có thể làm gì? Trên người nàng có nhiều đồ tốt như vậy, nếu như không thể bán ra, sẽ có người luôn nhòm ngó đến.
Nghĩ đến đây, nữ tu nhanh chóng lấy một lá trận kỳ ra đưa cho Lam Tiểu Bố. “Đây là đồ để lấy trận bàn và Thất Giới Thạch Giới Kỳ, đa tạ đại ca, ta đi.”
Nói xong, nữ tu này cũng xông ra ngoài, Lam Tiểu Bố lại không chút do dự cất trận bàn và Thất Giới Thạch Giới Kỳ đi. Đợt giao dịch này hắn vô cùng hài lòng, chẳng những lấy được Thất Giới Thạch Giới Kỳ, mà còn lấy được trận bàn Thánh Đạo.
Mặc kệ đầu đà kia có phải đang câu cá hay không, đồ đã vào trong tay hắn, muốn hắn bỏ ra, vậy thì nằm mơ đi.
Vật đã tới tay, bây giờ có thể đi xem hai vị đảo chủ thông minh kia một chút.
Lam Tiểu Bố bước ra khỏi phòng bán đấu giá, thần niệm lập tức nhìn thấy có một tên nhất chuyển Thánh Nhân đã ngăn cản đường đi của nữ tu chủ trì hội đấu giá kia. Trừ tên nhất chuyển Thánh Nhân này, còn có hơn mười người ở đằng xa dùng thần niệm quan sát, rõ ràng là đều muốn kiếm một chén canh. Sở dĩ không ra tay, là muốn nhìn kỹ rồi nói.
Lam Tiểu Bố không chút do dự xuất hiện trước mặt hai người này, đánh một bàn tay ra. Lĩnh vực của tên nhất chuyển Thánh Nhân trực tiếp vỡ vụn trước một cái tát này của Lam Tiểu Bố, cả người cũng bị khí thế đạo vận của Lam Tiểu Bố bao lấy, lộn vòng trong hư không đến mấy dặm, sau đó rơi xuống mặt đất.
“Ngươi đi trước đi, càng nhanh càng tốt.” Lam Tiểu Bố nhìn nữ tu sắc mặt tái nhợt kia nói.
Nói xong câu đó, Lam Tiểu Bố lại cao giọng nói, “Nàng là bằng hữu của ta, ai dám đuổi theo giết nàng, ta trực tiếp ra tay giết.”
Nữ tu này tỉnh ngộ lại, nhanh chóng khom người với Lam Tiểu Bố, “Đa tạ ân cứu mạng của đại ca.”
Sau khi nói xong câu đó, nàng lấy một lá độn phù ra, trong nháy mắt đã biến mất. Thần niệm Lam Tiểu Bố quét thấy nàng xông ra khỏi đảo Thánh Nhân, cũng xác định không có người nào đuổi theo, lúc này mới thu hồi thần niệm. Cũng đúng, hắn chỉ cần dùng một bàn tay đã có thể đánh bay một tên nhất chuyển Thánh Nhân, trừ khi không muốn sống, mới đi truy sát nữ tu kia.
“Tiền bối…” Tên nhất chuyển Thánh Nhân kia hoảng sợ nhìn Lam Tiểu Bố, một cái tát kia đã nói cho hắn ta biết thực lực của Lam Tiểu Bố, đây ít nhất là một tam chuyển Thánh Nhân trở lên.
“Cút đi.” Lam Tiểu Bố không giết tên nhất chuyển Thánh Nhân này, khi hắn giao dịch với nữ tu kia, có hơn trăm đạo thần niệm đều nhìn thấy rõ. Thậm chí khi hắn dạy dỗ tên nhất chuyển Thánh Nhân này, thả nữ tu kia đi, cũng có rất nhiều người thấy.
Cho nên giết tên nhất chuyển Thánh Nhân này, cũng không thể diệt khẩu, đợi lát nữa tên đầu đà và tam chuyển Thánh Nhân kia cũng sẽ tìm đến chỗ hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận