Khí Vũ Trụ

Chương 1207 - Tuyến đường trận pháp. (2)

La Y vẫn bình tĩnh nói, “Dịch Đế hiểu rõ ý của ta, ta tin Dịch Đế sẽ không nói gì.”
Thích Khai Thương hiểu lời La Y nói là có ý gì, đó chính là nếu như La Y thật sự thành Đạo Quân, Dịch Đế trở về, chỉ sợ cũng sẽ không nhường vị trí này ra. Cứ như vậy, cũng muốn bảo hắn làm thống soái.
Thấy Thích Khai Thương im lặng không nói, La Y nói thêm lần nữa, “Những năm qua, có được hai đầu thần linh mạch kia, ta đã nửa bước vào Thần Vương rồi, chỉ còn thiếu một chút nữa là có thể bước vào cảnh giới Thần Vương. Nếu như ngươi có thể trở về làm thống soái, giúp đỡ cho ta một chút, tương lai ta nhất định sẽ không bạc đãi ngươi.”
“Ha ha, có chuyện tốt hiếm có vậy sao?” Thích Khai Thương nói xong xoay người rời đi.
Thân hình La Y lóe lên, cản trước mặt Thích Khai Thương, “Thích thống soái, dựa vào thực lực của ta muốn giữ ngươi lại là chuyện rất đơn giản. Nếu như ngươi thật sự không muốn ở lại Quy Hành Thần Đình, ta cũng không cưỡng ép, nhưng mà trận kỳ của Ngọc Hành Thần đạo thành, ngươi phải để lại.”
“Cút.” Thích Khai Thương hừ lạnh một tiếng, đồng thời lĩnh vực Thần Vương cường đại lập tức lan ra ngoài.
La Y nghe được chữ cút thì sầm mặt lại, chỉ là còn chưa chờ hắn lộ ra sát cơ, đã cảm nhận được không gian xung quanh đã thay đổi, bị một loại lực lượng cường hãn bao phủ lại, giờ phút này hắn không còn nằm trong không gian của mình nữa. Loại cảm giác sinh tử của mình không nằm trong tay mình ập đến, khiến La Y tê cả da dầu, sau lưng thấm đầy mồ hôi lạnh.
“Ngươi, ngươi đã vào cảnh giới Thần Vương…” Sắc măt La Y tái nhợt, giọng điệu run rẩy, trong lòng hắn vạn phần không tin. Chính mình dùng ba đầu thần linh mạch bế quan trong thời gian dài như vậy còn chưa bước vào Thần Vương cảnh, mà Thích Khai Thương ngay đến Thế Giới Thần hậu kỳ còn chưa đến, sao có thể nhanh chân bước vào Thần Vương cảnh như vậy?
Lĩnh vực Thần Vương cường hãn nghiền ép đến, Thích Khai Thương lạnh lùng nói, “Ngươi nói thử xem? La Y đình trụ, nếu như ta muốn giết ngươi, chỉ cần dùng một bàn tay là được rồi. Ta không giết ngươi không phải là do mặt mũi ngươi lớn, mà là nể mặt Thúc huynh. Cút đi, đừng khiến ta phải làm ra chuyện buồn nôn. Còn nữa ngươi bế quan đến choáng váng đầu óc rồi sao? Nếu như tương lai Bất Thanh Thần giới vẫn còn tồn tại thì Quy Hành Thần Đình sẽ không còn nữa, toàn bộ đều giao cho Lam Tiểu Bố khống chế. Cho dù Dịch Đế có quay về hay không, đời này ngươi cũng không thể trở thành đạo quân, ngươi tự lo cho bản thân mình đi.”
Sau khi nói xong câu đó, Thích Khai Thương quay người sải bước đi, sau một khắc đã biến mất tăm.
La Y theo bản năng rùng mình một cái, Thần giới xảy ra chuyện gì hắn không biết sao? Lúc trước hắn lấy được ba đầu thần linh mạch thì lập tức bế quan, khi bế quan, hắn biết Thích Khai Thương vì ba đầu thần linh mạch này mà rời khỏi Quy Hành Thần Đình, nhưng mà hắn vẫn không thèm để ý.
Trên người Thích Khai Thương có xảy ra chuyện gì hắn đều có thể chấp nhận, nhưng chuyện Thích Khai Thương bước vào Thần Vương cảnh thì hắn không thể nào chấp nhận được. Nếu như Thần Vương dễ dàng đạt được như vậy, thế thì hắn cũng chẳng thể nào bế quan đã lâu mà đến bây giờ cũng không thể đạt được như vậy.
Giờ khắc này, lòng tin của La Y bắt đầu sụp đổ, hắn thật sự có thể bước vào Thần Vương sao? CHo dù có bước vào Thần Vương, hắn thật sự có thể tiếp nhận Quy Hành Thần Đình, trở thành Đạo Quân không?

Đây đã là năm thứ ba Lam Tiểu Bố biến mất, Đại Hoang Thần Đạo thành không ngừng mở rộng ra ngoài. Cũng may có bốn thần vương đây, Đại Hoang Thần Đạo thành cho dù có mở rộng thêm nữa, cũng vô cùng trật tự rành mạch, không có chút lộn xộn nào.
Trong ba năm này, Lam Tiểu Bố không hề tu luyện, chỉ nhìn chằm chằm Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra mô hình kết cấu của đạo quang, vừa thử nghiệm trận đạo. Lam Tiểu Bố thấy rằng, tu vi của mình mặc dù không tăng lên, nhưng bây giờ có lẽ đã có thể bố trí được thần trận cấp hai rồi.
Trận bàn Thời Gian dùng Tiên Linh mạch cực phẩm, chênh lệch thời gian so với bên ngoài hầu như chính là 100:1, nói cách khác bên ngoài đã qua ba năm, nhưng thật ra Vũ Trụ Duy Mô đã vận chuyển suốt 300 năm rồi.
300 năm, hai đầu thần linh mạch thượng phẩm hầu như đã sắp cạn. Nhưng mà Lam Tiểu Bố lại mừng rỡ vô cùng, mặc dù Vũ Trụ Duy Mô vẫn chưa tạo dựng hoàn toàn mô hình kết cấu của đạo quang, nhưng đã hoàn thành việc tạo dựng mô hình của Thập Thần điện. Không chỉ như vậy, còn tạo dựng được một phần mô hình của đạo quang.
Một phần này cũng đủ để Lam Tiểu Bố tiếp cận đạo quang.
Bởi vì mô hình của Thập Thần Điện đã được tạo dựng xong, Lam Tiểu Bố đã hiểu đạo quang này làm thế nào mà đến được Bất Thanh Thần giới.
Niệm phán đoán hoàn toàn chính xác, đạo quang này thật sự chính là dựa vào Thập Thần Điện mà xuất hiện ở Bất Thanh Thần giới. Cũng may lúc trước hắn không phá hủy Thập Thần Điện, nếu như lúc trước hắn phá hủy đi Thập Thần Điện, vậy thì không cần đến đây dùng Vũ Trụ Duy Mô nghiên cứu nữa. Bởi vì khi hắn phá hư Thập Thần Điện, chủ nhân của đạo quang sẽ biết được động tĩnh.
Lam Tiểu Bố nhanh chóng khắc họa ra một tuyến đường trận pháp, đây là con đường từ mặt đất lên không trung, chẳng những có trái có phải, mà còn có đường lùi lại.
Nếu như không nhờ Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra, một mình Lam Tiểu Bố sợ rằng qua vạn năm cũng không thể nghĩ ra được. Nhưng mà có tuyến đường Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra, Lam Tiểu Bố đi lại dễ hơn nhiều. Lần này, hắn chỉ tốn ba ngày, khi không có Luân Hồi Oa hỗ trợ, đã vượt qua được hố to phong ấn vận may, đứng ở nơi cách đạo quang chỉ có trăm mét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận