Khí Vũ Trụ

Chương 1298 - Đại lão Thiên Nhai thật là giàu có.

Thần linh mạch cực phẩm vừa bổ sung vào việc tạo dựng mô hình, tốc độ tạo dựng lập tức tăng nhanh rất nhiều. Điều này khiến Lam Tiểu Bố cực kỳ vui mừng, xem ra cho dù không cần trận bàn Thời Gian, thần linh mạch cực phẩm cung cấp thần nguyên tạo dựng mô hình, tốc độ tạo dựng vẫn vô cùng nhanh chóng. Điều này khiến Lam Tiểu Bố hạ quyết tâm, một khi khôi phục thực lực rồi, sẽ đến Thiên Nhai thu thập bảo vật.
Ngũ Thải Tiên Chi trên người hắn còn gần năm mươi gốc, tám quả Khổ Bàn Đạo Quả. Trừ cái đó ra còn có Cửu Diệp Độ Cửu Hoa, mặc dù bây giờ trên người hắn chỉ có một ít cây Cứu Diệp Độ Thần Hoa, nhưng ở nơi này cũng rất đáng giá.
Nhưng Lam Tiểu Bố nhanh chóng cảm thấy không ổn, cho dù có thêm một đầu thần linh mạch cực phẩm, nhưng tốc độ khôi phục của hắn còn chậm hơn lần đầu tiên rất nhiều. Nếu như cứ theo tiến độ này, qua hai năm chưa chắc hắn đã có thể khôi phục được.
Thời gian hai năm, chỉ để khôi phục thực lực của mình, Lam Tiểu Bố thật sự không thể nào chấp nhận được.
Nếu như hắn không có thần linh mạch cực phẩm, lại không có Vũ Trụ Duy Mô, vậy hắn muốn khôi phục lại phải mất bao lâu? Lam Tiểu Bố nhanh chóng có được đáp án mà ngay chính bản thân mình cũng không thể tin được, chỉ cần còn ở nơi này, hắn vĩnh viễn không thể nào khôi phục.
Sau khi tiêu hao ở Thiên Nhai, thời gian khôi phục sẽ dài hơn theo từng lần. Lần thứ nhất hắn tiêu hao, chỉ qua mấy ngày đã có thể khôi phục gần một nửa, muốn khôi phục hoàn toàn, đoán chừng cần một hai tháng. Mà lần này, hắn có thêm một đầu thần linh mạch cực phẩm, vậy mà phải tốn hơn một năm, cái thời gian này kéo dài hơn cả mấy lần.
Lam Tiểu Bố lấy một gốc Ngũ Thải Tiên Chi ra, cho dù đạo quả quả thật rất quý giá, nhưng cũng phải nhanh chóng khôi phục thực lực mới được. Khi nuốt Ngũ Thải Tiên Chi vào, Lam Tiểu Bố lập tức cảm nhận được tốc độ khôi phục thần nguyên và thần niệm của mình tăng lên nhanh gấp mấy chục lần. Không chỉ như vậy, những đạo tắc mơ hồ mà hắn đã cảm nhận ở quảng trường Thiên Nhai lúc trước cũng dần dần rõ ràng.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Lam Tiểu Bố đã chìm vào trong đại đạo Trường Sinh của mình. Quy tắc thiên địa phức tạp, cũng dần dần hóa thành một phần đạo tắc trong đại đạo của mình.
Cũng không biết đã qua bao lâu, Lam Tiểu Bố cảm thấy thần nguyên khuếch đại, thần niệm phát triển thêm một cấp độ, lúc này mới mở mắt ra.
Giờ phút này chẳng những thực lực của hắn đã hoàn toàn khôi phục, tu vi còn tấn cấp lên Thiên Thần cảnh tầng tám.
Ở trong giới vực hư không của Thiên Nhai mà có thể tăng tu vi lên, chỉ sợ cũng chỉ có một mình hắn nhỉ? Từ khi bước vào Tiên giới, hắn gần như không thể tăng cao tu vi khi ở trong Vũ Trụ Duy Mô, lần này thế mà hắn lại có thể tăng tu vi của mình ở trong Vũ Trụ Duy Mô. Có lẽ là vì hoàn cảnh vùng giới vực ở Thiên Nhai, khó trách đạo quả ở nơi này đều là thứ mà người người khát cầu. Nếu như hắn bị nhốt ở đây trong thời gian dài, hắn cũng muốn có đạo quả.
TRước đó hắn ở Thần Vị Môn đã tiêu hao hết tám phần thực lực, hắn còn đang lo lắng, nhưng không thấy có ai tiến lên ra tay. Xem ra không phải là hắn may mắn, mà là tất cả mọi người đều không dám tiến lên ra tay. Người khác cũng không có đạo quả như Ngũ Thải Tiên Chi, một khi tiêu hao giống hắn, vậy cho dù có xử lý được hắn, ai biết có người nào khác cũng nắm lấy cơ hội mà xử lý hay không.
Cũng may, lúc đó Tam Oa Thánh Nhân không có ở đó, nếu Tam Oa Thánh Nhân ở đây, nói không chừng sẽ liều mạng ra tay với hắn, cướp lấy Luân Hồi Oa.
Lần này dùng Ngũ Thải Tiên Chi, khiến Lam Tiểu Bố biết đạo quả là phải sử dụng như thế nào. Mà trước đó hắn dùng Ngũ Thải Tiên Chi để chữa thương, quả thật là giống như trâu nhai mẫu đơn, chà đạp đồ tốt mà. Lúc đó bên trong Ngũ Thải Tiên Chi đều là đạo tắc dẫn đạo đại đạo, đáng tiếc hắn không thể sử dụng, chỉ có thể bị động dùng Ngũ Thải Tiên Chi để chữa thương mà thôi.
Từ lúc ra khỏi Vũ Trụ Duy Mô, Lam Tiểu Bố đã vác Thất âm Kích lên vai. Lần này hắn muốn đi tính sổ, dù sao thì hắn cũng có Ngũ Thải Tiên Chi để khôi phục thực lực, cùng lắm là tiêu tốn thêm một hai tháng nữa thôi, còn có thể tăng tu vi của mình lên, sao lại không làm chứ.
Cho dù hắn sử dụng hết Ngũ Thải Tiên Chi, hắn cũng có thể quay lại Nguyên Châu để tìm kiếm. Dù sao thì nơi có Ngũ Thải Tiên Chi, chỉ có hắn và Liễu Ly biết.
Nghĩ đến Liễu Ly, Lam Tiểu Bố thở dài, cũng không biết Ma Hề Thánh Nhân có tìm được các nàng hay không.
Thiên Nhai, vẫn như trước đây là dãy cửa hàng không người, lần thứ hai Lam Tiểu Bố đi vào trong Thiên Nhai, hắn trực tiếp đi thẳng đến cửa hàng thứ ba.
Mấy chữ cửa hàng vạn vật vẫn được treo bên ngoài, nhưng mà không thấy Đồ Võng đi ra nghênh đón.
Lam Tiểu Bố không chút do dự vung Thất âm Kích ra đánh xuống.
“OAnh, răng rắc!” Bốn chữ lớn cửa hàng vạn vật kia bị Lam Tiểu Bố đánh vỡ, trực tiếp hóa thành hư vô. Cho dù vật liệu của cửa hàng vạn vật vô cùng rắn chắc, nhưng mà bị Lam Tiểu Bố công kích, cũng lắc lư không ngừng.
Loại công kích có động tĩnh lớn như vậy đã nhanh chóng thu hút những người xung quanh. Tình cảnh cửa hàng không người lúc trước bỗng chốc thay đổi, tại mỗi cửa ra vào của từng cửa hàng, đều xuất hiện một người, bọn hắn không dám tin nhìn Lam Tiểu Bố vừa ra tay.
Thiên hạ còn có kẻ ngốc như thế này? Cho dù ngươi muốn báo thù, cũng không cần tốn khí lực đi công kích vào cửa hàng như vậy chứ, ngươi công kích người là được rồi mà.
Ở Thiên Nhai, khí lực đều là có hạn, bây giờ ngươi tiêu hao hết thần nguyên và thần niệm, vậy tương lai phải làm sao đây? Ở Thiên Nhai vì sao không có ai dám ra tay, cũng là do một khi tiêu hao sẽ không thể nào khôi phục được, cho nên tất cả mọi người đều không dám ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận