Khí Vũ Trụ

Chương 236: Đây mới là đánh nhau thật sự (1)

Lại qua ba tháng, Lam Tiểu Bố hầu như đã sử dụng hết tất cả vật liệu, cuối cùng cũng bước vào hàng ngũ đại sư Trận Pháp trung cấp.
Giờ phút này hắn có thể nhẹ nhàng bố trị một Tụ Linh Trận cấp bốn, Khốn Sát Trận và Giảo Sát Trận cấp bốn.
Lam Tiểu Bố tập trung nghiên cứu về Khốn Sát Trận và Giảo Sát Trận, còn về Tụ Linh Trận, hắn nhất định phải nghiên cứu. Linh khí càng sung túc, hắn nghiên cứu trận pháp cũng dễ dàng hơn, hơn nữa quy mô tạo dựng của Thất âm mô cũng càng ngày càng nhanh.
Ngắn ngủi trong ba tháng đã có thể bước vào hàng ngũ đại sư Trận Pháp cấp bốn, trừ việc trước đó Lam Tiểu Bố ở Thiên Vân Tiên Môn đã nghiên cứu Trận Đạo một thời gian, công lao lớn nhất chính là nhờ vào Thất âm mô.
Một trận pháp sư bình thường, cho dù thiên phú có tốt đến đâu, từ trận pháp sư sơ cấp thăng lên đại sư trận pháp trung cấp cũng phải cần mấy nắm, thậm chí là mười mấy năm.
Cái này là đang nói đến trận pháp sư có thiên phú cao, nếu như trận pháp sư bình thường, ví dụ như Viễn Hữu Ngăn. Người ta nghiên cứu cả một đời cũng chỉ có thề dừng chân ở trận pháp sư cấp ba mà thôi.
Lam Tiểu Bố thì khác, lúc hắn đang nghiên cứu trận pháp cấp bốn, chỉ cần có chỗ nào không thể giải quyết được, lập tức để Thất âm Mô tạo dựng trận pháp hóa giải chỗ khó.
Cái này tựa như có một sư phụ ngồi ngay bên cạnh dạy ngươi từng li từng tí, như thế sẽ nhanh hơn rất nhiều. Lam Tiểu Bố học trận pháp trung cấp chính là do Thât âm Mô xây dựng nên, hắn gặp vấn đề gì, đương nhiên Thất âm Mô sẽ nhanh chóng đưa ra đáp án, đồng thời hướng dẫn cách làm.
So với học Đan Đạo, bố trí trận pháp trực quan rõ ràng hơn. Nơi nào bố trí trận pháp gì, nơi nào thành lập trận cơ, nơi nào có trận tâm. Thậm chí khi bố trí trận pháp, khí hậu xung quanh, tình hình địa hình cũng có thể giải thích tỉ mỉ.
Đừng nói là Lam Tiểu Bố vốn có tư chất mạnh, cho dù là một người bình thường hơi ngu dốt một chút, ở nơi bảo địa linh khí thiên địa này, có lẽ chỉ cần một hai năm là có thể đột phá.
Có thể bố trí được Khốn Sát trận cấp bốn, Lam Tiểu Bố cũng không dừng lại, hắn vẫn tiếp tục nghiên cứu Khốn Sát Trận cấp năm. Muốn xử lý Quế Vân Thủ, Khốn Sát Trận cấp bốn vẫn còn chưa đủ dùng.
Dựa theo suy nghĩ của Lam Tiểu Bố, sau khi hắn trở thành đại sư Trận pháp cấp năm, sẽ đi Côn Khư tìm một ít đồ. Đã tới đây một chuyến, cũng không thiể chỉ cầm theo một chút Ngũ Thải Tiên Chi quay về được.
Lúc này, Thất âm mô lại hoàn thành một mô hinh khác khiến Lam Tiểu Bố vô cùng mừng rỡ.
Trệ Thần Hương, có thể khiến cường giả Hư Thần cảnh không thể cô đọng chân nguyên trong thời gian ngắn, không chỉ như vậy, đối với thần niệm cũng có tác dụng ngăn chặn nhất định.
Trệ Thần Hương được luyện chế từ ba loại linh thảo chính là Quỳ Tiết Đằng, Phong Việt Thảo, Đơn Diệp Cô. Phối hợp có hơn mười loại đều là linh dược cấp thấp bình thường.
Thứ khó lấy được nhất chính là ba loại Quỳ Tiết Đằng, Phong Việt Thảo, Đơn Diệp Cô kia. Đơn Diệp Cô thì Lam Tiểu Bố có thể thu được ở Ngọc Khải tinh, bây giờ hắn còn thiếu Qùy Tiết Đằng và Phong Việt Thảo. Quỳ Tiết Đằng là linh thảo cấp bốn, trong Côn Khư nhất định sẽ có.
Cái khó là Phong Việt Thảo, đây là linh thảo cấp năm, không nhất định có thể lấy được.
Nhưng điều khiến Lam Tiểu Bố lo lắng không phải là hai loại linh thảo này, hắn lo là sau khi cầm được những thứ này về rồi, hắn chỉ là một Linh Đan sư cấp ba không thể luyện chế ra được Trệ Thần Hương. Còn một điều nữa là Quế Vân Thủ chính là một cường giả Đan Đạo đỉnh cấp, không biết có thể phát hiện ra tác dụng của Trệ Thần Hương hay không.
Cho dù nói như thế nào, bây giờ không thể tiếp tục nghiên cứu Khốn Sát Trận cấp năm được nữa, hắn muốn đi tìm mấy loại linh thảo để chế tạo Trệ Thần Hương.
Đặc biệt là Phong Việt Thảo, loại cỏ này chẳng những là thành phần chính chế tạo Trệ Thần Hương, đồng thời cũng là linh thảo có tác dụng ngăn chặn chân nguyên trong Trệ Thần Hương.
Cất thùng ngọc đã đựng đầy Ngũ Chi Dịch, Lam Tiểu Bố lại đặt một thùng rỗng khác ở đó. Chờ sau khi tìm được mấy loại linh thảo kia rồi còn phải tìm một ít vật liệu để luyện chế trận kỳ, sau đó hắn sẽ quay lại đây. Nhất định phải ở nơi này luyện chế xong Trệ Thần Hương, sau đó hắn còn muốn bước vào hàng ngũ đại sư trận pháp cấp năm, nếu như vậy hắn mới có chút hi vọng sống.
Tốt nhất là sau khi ra khỏi Côn Khư có thể gặp được Mạnh Ngạo, gia hỏa này còn thiếu hắn một nhân tình, đến lúc đó hi vọng hắn có thể giúp một tay. Nếu không thì hắn chỉ có thể quay về tông môn nhờ Phiến Thường Tu trợ giúp.
Phiến Thường Tu dựa vào sự giúp đỡ của hắn, chắc đã có thể bước vào Luyền Thần cảnh. Chỉ cần hắn sắp xếp tốt, có sáu phần cơ hồi có thể xử lý được Quế Vân Thủ.

Lam Tiểu Bố dùng trận pháp che giấu đi nơi mình đã tu luyện hơn nửa năm qua, sau đó mới dùng thuyền gỗ vượt qua Ngũ Chi hải.
Trước đó Lam Tiểu Bố vội vàng tìm kiếm Ngũ Chi Huyền Giản, chỉ biết vội vã lên đường. Bây giờ hắn quay về tìm kiếm linh thảo, mới biết tại sao lại có nhiều người luôn khao khát đi vào Côn Khư như vậy. Trừ linh thảo cấp tám và cấp chín không phổ biến ở bên ngoài, cho dù là linh thảo cấp bảy, trong Côn Khư cũng có ở khắp nơi.
Trên đường đi, cho dù là phẩm cấp cao hay thấp, chỉ cần thấy linh thảo, Lam Tiểu Bố lập tức hái sạch. Lúc này, Lam Tiểu Bố nhớ đến Cổ Đạo, nếu như Cổ Đạo ở đây, vậy thì mình có thể tiết kiệm được không ít sức lực. Để Cổ Đạo hái linh thảo thì không có vấn đề gì cả.
Chỉ qua bốn ngày, Lam Tiểu Bố chẳng những đã hái được tất cả linh thảo hắn cần dùng, mà còn kiếm được một đống vật liệu làm trận kỳ.
Chỉ Phong Việt Thảo thôi, hắn đã tìm được mấy chục cây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận