Khí Vũ Trụ

Chương 1087 - Thiên tài trong thiên tài. (2)

Từ trên màn hình giám sát nhìn thấy hành động của Lam Tiểu Bố, Thúc Vãng Tiêu thở dài, “Lam Tiểu Bố quả thật là một thiên tài, đáng tiêc hắn sẽ không thành công.”
“Vì sao?” Thích Khai Thương nghe không hiểu lời Thúc Vãng Tiêu nói có ý gì.
Thúc Vãng Tiêu lắc đầu, không trả lời. Hắn hiểu rõ ý nghĩ của Lam Tiểu Bố, quả thật là muốn luyện chế ra Tham Lộ Thần Phù. Với suy nghĩ của Lam Tiểu Bố, cộng thêm phương pháp luyện phù này, theo lý mà nói thì chắc có thể thành công.
Đáng tiếc là Lam Tiểu Bố lại không rõ ràng, một lá phù lục mà muốn dung hợp nhiều công năng, vậy thì hoàn toàn không thể dung hợp đạo vận được, mà nhất định phải dung hợp đạo tắc. Lam Tiểu Bố chỉ mới là cảnh giới Dục Thần, vĩnh viễn cũng sẽ không bao giờ hiểu được đạo lý này.
Lùi lại một bước mà nói, cho dù Lam Tiểu Bố có hiểu ra được đạo lý này, hắn cũng sẽ không thành công. Bởi vì đây là thế giới của hắn, trong thế giới này quy tắc không hoàn thiện, Lam Tiểu Bố dùng những cảm ngộ về Phù đạo ở bên ngoài của hắn, luyện chế phù lục ở trong này, có thể thành công mới là chuyện lạ.
“Ha ha, hắn ở chỗ này luyện phù đã mấy ngày rồi, có vài người thậm chí đã sắp ra khỏi rừng bia rồi. Gia hỏa này là người đầu tiên tiến vào rừng bia, nói không chừng sẽ là người sau cùng, thậm chí còn vứt bỏ mạng nhỏ ở đây.” La Y cười ha ha nói.
“Bành!” Lam Tiểu Bố nhìn lá phù lục bị nát đi trong tay hắn, khẽ nhíu mày.
Đây là có chuyện gì? Hắn khẳng định dựa theo đạo tắc là có thể dung hợp được, nhưng vì sao vừa rồi hắn dung hợp lại bị thất bại?
Cẩn thận suy nghĩ lại trình tự lúc nãy, Lam Tiểu Bố xác định mình không hề làm sai.
Lại lấy một phần vật liệu khác ra, khi Lam Tiểu Bố đang định tiếp tục luyện chế Tham Lộ Thần Phù, đột nhiên giật mình. Không đúng, cảm ngộ của hắn không có vấn đề gì, luyện chế cũng không có vấn đề gì. Có vấn đề chính là quy tắc thiên địa của nơi này không thích hợp, quy tắc thiên địa của nơi này bị khiếm khuyết, nếu như hắn dựa vào quy tắc ở bên ngoài mà luyện chế, đây chẳng phải là tự tìm đường khổ sao?
Lam Tiểu Bố nghĩ đến đây thì trực tiếp lấy ra một đống thần tinh ra định vận chuyển Kiim Ô Quyết, hắn muốn thông qua biện pháp tu luyện để tìm hiểu xem quy tắc ở trong này khiếm khuyết đến mức độ nào.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố đã phải bỏ đi suy nghĩ này của mình một lần nữa, thậm chí hắn còn muốn chửi ầm lên. Vừa rồi nếu như hắn định dùng cách tu luyện để nắm bắt và cảm ngộ được quy tắc thiên địa ở nơi này, vậy thì tuyệt đối sẽ bị bắt đi giải phẫu. Một tu sĩ Dục Thần cảnh nho nhỏ, lại có đẳng cấp có thể nắm bắt được quy tắc thiên địa ở nơi này?
Chỉ cần không ngừng ép hỏi, sớm muộn gì hắn cũng sẽ bị lộ Vũ Trụ Duy Mô. Bởi vì không có Vũ Trụ Duy Mô, hắn cũng không thể nào nắm bắt được cấp độ quy tắc thiên địa ở nơi này.
Chẳng lẽ không còn cách nào sao? Lam Tiểu Bố vuốt vuốt tóc của mình.
Sau đó hắn đột nhiên tỉnh ngộ ra, hận không thể đập cho mình một cái, đúng là đần mà. Ở bên trong một thế giới không có quy tắc hoàn chỉnh, luyện phù còn yêu cầu quy tắc hoàn mỹ gì chứ? Hắn thậm chí không cần quản đến quy tắc gì cả, chỉ cần có công dụng là được rồi. Đạo tắc của phù lục càng dơn giản càng tốt, bởi vì quy tắc phù lục một khi quá hoàn chỉnh phức tạp, đương nhiên là sẽ sụp đổ.
Lam Tiểu Bố lại bắt đầu luyện chế phù lục mới, lần này hắn không còn muốn tốt còn tốt hơn nữa. Mặc kệ là đạo tắc gì, chỉ cần khắc một đạo, có thể mô phỏng là được rồi.
Quả nhiên, khi Lam Tiểu Bố luyện chế ra được một lá Tham Lộ Thần Phù, đã hoàn mỹ phù hợp với yêu cầu của hắn. Loại Tham Lộ Thần Phù này, cũng chỉ có thể sử dụng ở nơi này mà thôi, một khi ra ngoài sẽ hoàn toàn mất đi hiệu lực.
Có lá Tham Lộ Thần Phù đầu tiên, sau đó tốc độ của Lam Tiểu Bố càng lúc càng nhanh. Vật liệu hắn luyện chế phù lục trên cơ bản đều là tiên tài cộng thêm một phần thần tài, nếu không thì vật liệu của hắn cũng không đủ.
“A, hắn thành công không?” Thích Khai Thương nhìn thấy Lam Tiểu Bố luyện chế ra một lá rồi thêm một lá phù lục nữa, nhanh chóng chất thành một đống, không nhịn được hỏi.
Thúc Vãng Tiêu cũng nhíu mày, hắn biết Lam Tiểu Bố đang luyện chế Tham Lộ Thần Phù, nhưng lại không biết Lam Tiểu Bố đã thử dung hợp đạo vận và đạo tắc, hơn nữa đều thất bại. Mặc dù đang ở trong thế giới của hắn, nhưng hắn cũng không thể dùng thần niệm trực tiếp nhìn trộm quá trình lưu chuyển đạo vận khi Lam Tiểu Bố luyện chế phù.
Ba ngày sau, Lam Tiểu Bố đứng lên. Thời gian ba ngày, hắn đã luyện chế ra được hơn một ngàn lá Tham Lộ Thần Phù. Bây giờ cho hắn vật liệu, thậm chí hắn chỉ cần một phút là có thể luyện chế ra một lá.
Có thể vào trong rồi.
Lam Tiểu Bố cầm theo một đống Tham Lộ Thần Phù lần nữa tiến vào trong rừng bia.
KHi kích phát lá Tham Lộ Thần Phù đầu tiên, một khắc sau, một luồng sáng uốn lượn màu trắng nhàn nhạt xuất hiện trước mặt Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng, hắn biết thứ này biểu hiện cho việc từ nơi này đến đó có thần linh khí nhàn nhạt mà không có trận pháp, cũng không có cơ quan công kích ẩn, không gian cũng an toàn.
Nhìn Lam Tiểu Bố chỉ mới dùng một lá phù lục đã có một con đường màu trắng nhạt xuất hiện, ngay cả Thích Khai Thương cũng không nhịn được nói, “Gia hỏa này thật sự là một thiên tài mà. Nếu như sinh cùng thời đại với ta, đó chính là bất hạnh của Thích Khai Thương ta.”
Hai mắt Thúc Vãng Tiêu sáng lên, hắn tựa như đã nhìn thấy được tương lai của Quy Hành Thần Đình. Hắn cảm thấy trước đó hắn đã xem thường Lam Tiểu Bố rồi, Lam Tiểu Bố không phải là thiên tài, mà là thiên tài trong thiên tài. Một kẻ tán tu, lại có thể làm được đến mức này, quả thực khiến người ta không nhịn được mà than thở. Hắn thật muốn biết, khi Lam Tiểu Bố đến vòng kiểm tra thứ ba, làm thế nào để thông qua vòng loạn đấu kia. Trong vòng thứ ba, Lam Tiểu Bố chỉ là một tu sĩ dục thần cảnh, ngay cả chút tư cách cạnh tranh cũng không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận