Khí Vũ Trụ

Chương 838: Suýt chút nữa phá trận.

KHiến Uông HIên tuyệt vọng là, rõ ràng hắn đã tránh khỏi trường kích, đồng thời thay đổi phương hướng, nhưng chờ đến khi hắn xông ra ngoài, vẫn đứng trước một đạo kích mang ẩn chứa đầy hơi thở chết chóc.
Đây là di chuyển phương vị tức thời trong trận, ánh mắt Uông HIên lóe lên tia tuyệt vọng. Mặc dù hắn không thể náo bố trí ra loại đại trận trước mắt này, nhưng đối với chuyện chuyển di phương vị tức thời trong đại trận thì hắn vẫn biết rõ.
Mắt thấy đạo kích mang kia sắp xé rách mi tâm của mình, lần này Uông HIên không tiếp tục né tránh nữa, hơi thở quanh người hắn đột ngột tăng vọt, một loại lực lượng hủy diệt từ trên người hắn dâng lên.
Trái phải đều chỉ một chữ chết, vậy thì còn không bằng tự bạo.
Lam Tiểu Bố cảm nhận được mình bị loại lực lượng hủy diệt này bao lấy, đâu còn dám tiếp tục công kích Uông HIên nữa? Gia hỏa này không ngờ lại tự bạo, hắn điên cuồng lùi lại phía sau, muốn kéo dài khoảng cách với Uông HIên.
Oanh! Lam Tiểu Bố vừa mới lùi lại, một luồng lực lượng cuồng bạo bao trùm đến hắn. Quy tắc phá vỡ, hơi thở vượt xa tiên nguyên nổ tung.
Phốc! Lam Tiểu Bố há miệng phun ra một ngụm máu, trên ngực xuất hiện một lỗ thủng, lục phủ ngũ tạng đều bị xé nứt. Thức hải truyền đến tiếng ong ong, thậm chí còn xuất hiện vết rách, giờ phút này thần niệm cũng không thể mở rộng ra được.
Lam Tiểu Bố nằm dưới mặt đất không dám động đậy chút nào, cho dù hắn đang ở bên trong Hư Không Khốn Sát tiên trận, nhưng bây giờ hắn đã mất đi năng lực hành động. Nếu như bây giờ có thêm mấy cường giả nữa tự bạo giống Uông HIên, vậy thì hắn chết chắc. Không cần tự bạo, chỉ cần có một tên tiên đế không cẩn thận đi tới trước mặt hắn, hắn nhất định sẽ chết.
Qua mấy chục giây sau, thức hải Lam Tiểu Bố mới từ từ khôi phục lại, hắn nhanh chóng lấy mấy viên đan dược ra nuốt vào.
Ngay khi Lam Tiểu Bố miễn cưỡng đứng lên, chuẩn bị đẩy Hư Không Khốn Sát Trận ra, lại có thêm mấy lực lượng tư bạo truyền đến.
Hơi thở cuồng bạo phóng lên tận trời, Lam Tiểu Bố trơ mắt nhìn thấy đại trận Hư không của mình bị tràng cảnh tự bạo liên tục này xé ra một vết rách càng lúc càng lớn. Đây là di chứng sau khi người đầu tiên tự bạo, nếu như lúc này còn có thêm người tự bạo nữa, chỉ cần vượt quá mười người, Hư Không Khốn Sát Trận của hắn tất nhiên sẽ bị phá vỡ.
Nhìn bề ngoài, đại trận mà hắn bố trí quả thật đã vượt xa tiên trận, nếu vượt qua khỏi tiên trận, vậy gọi là thần trận cũng chẳng có vấn đề gì.
Tên thực tế bản thân Lam Tiểu Bố biết rõ, hắn bố trí đại trận này vẫn dựa vào quy tắc của tiên giới. Cho nên so với thần trận chân chính thì vẫn còn kém xa. Thật giống như Thải Thương vậy, Thải Thương là một Thần Nhân vượt xa Tiên đế, nếu như Thải Thương tiến vào thần giới, nhất định thực lực có sự chênh lệch về chất với Thần Nhân ở thần giới.
Đây không phải là do tư chất của Thải Thương kém hơn người khác, cũng không phải công pháp Thải Thương tu luyện kém hơn người khác, mà là do ảnh hưởng của quy tắc thiên địa.
Một tiên đế, thậm chí là một cường giả Bán Thầ cao hơn tiên đế, bản thân người đó đều đại diện cho quy tắc cao nhất của tiên giới. Không chỉ như vậy, tu sĩ ở Tịch Thần cốc, đều là hơi thở thần nguyên. Bây giờ bọn họ tự bạo, loại lực lượng áp súc mấy trăm vạn năm này đột nhiên nổ tung, đó chính là vô tận thần nguyên bộc phát, lại cộng thêm quy tắc trên bản thân người tu sĩ nổ tung trùng kích, loại lực lượng này có thể hiểu được. Trước loại lực lượng cuồng bạo này, trận pháp của Lam Tiểu Bố bị xé nứt cũng không phải là chuyện gì kỳ quái.
Hư Không Khốn Sát Trận, cũng là trận pháp.. Chỉ cần là trận pháp thì sẽ có trận kỳ và trận cơ. Chỉ là những trận cơ và trận kỳ này đều là một loại biểu hiện của trận văn mà thôi.
KHông hiểu Trận Đạo cũng không sao cả, mọi người liên tục tự bạo, cho dù trận cơ trong hư không có di chuyển như thế nào, cuối cùng vẫn có thể đánh trúng một lần. Cho nên sau mấy lần tự bạo này, Hư KHông đại trận của Lam Tiểu Bố xuất hiện vết nứt cũng không phải chuyện gì kỳ quái. Huống hồ bây giờ Lam Tiểu Bố đang bị trọng thương, trận cơ không thể nào di chuyển được, tỷ lệ bị đánh trúng lại càng cao.
Lam Tiểu Bố vừa điên cuồng chữa trị đại trận, vừa cẩn thận từng li từng tí lui lại.
Bản thân hắn bị trọng thương, lúc này nếu như bị phát hiện, hắn sẽ sẽ khó tránh khỏi một kiếp.
Tiên đế tu luyện ở Tịch Thần cốc, đương nhiên không phải mặt hàng kém cỏi gì. Sau khi bị đại trận hư Không của Lam Tiểu Bố vây nhốt lại, mỗi người đều muốn ra ngoài. Nhưng mà mười mấy tên tiên đế đánh lén Lam Tiểu Bố trước đó, ngay cả bóng cũng không thấy đã bị giết sạch. Giờ phút này, tất cả mọi người biết rõ, muốn ra ngoài chỉ sợ rất khó.
Mà tiên đế tự bạo, khiến đại trận Hư không xuất hiện vết rách, rất nhanh đã bị tiên đế trong này phát hiện ra.
Một đám tiên đế điên cuồng lấy pháp bảo của mình ra, công kích vết nứt. Bản thân Lam Tiểu Bố bị trọng thương, đại trận không thể nào chữa trị kịp thời, vết nứt càng lúc càng rõ ràng.
Lam Tiểu Bố cố gắng nuốt một giọt hư Không Tiên Tủy, lần này không khắc họa trần văn nữa, mà là ném một lá trận kỳ ra ngoài.
Thức hải của hắn bị thương, không thể nào khắc họa trận văn Hư Không được.
Trầm Ấp là cốc chủ Tịch Thần cốc, sao có thể không nắm bắt lấy cơ hội này, hắn nghiêm nghị kêu lên. “Mọi người cùng nhau công kích, nếu như vết nứt này bị khóa lại, chúng ta lập tức tự bạo, nếu không thì tất cả mọi người sẽ chỉ có một con đường chết.”
Đại trận này sợ tự bạo, càng sợ một đám người đồng thời tự bạo.
Một đám người tu luyện nhiều năm tựa như lão yêu quái thế này, một khi tự bạo, loại quy tắc bị phá vỡ dẫn đến lực lượng cường đại kia, cũng không phải là thứ mà tiên trận bình thường có thể ngăn cản được.
Lam Tiểu Bố cảm thấy may mắn vì tu vi của mình đã lên đến Tiên Tôn tầng tám, nếu không thì lúc trước chưa chắc hắn đã có thể sống sót được, bây giờ cũng chưa chắc có thể khống chế được cái Hư Không Khốn Sát Trận này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận