Khí Vũ Trụ

Chương 943: Đỉnh nhỏ bên trong Thần Nguyên điện. (2)

Ở giữa không gian này là một cái bồ đoàn, phía sau bồ đoàn là một cái bệ đá, trên bệ đá có một cái đỉnh nhỏ. Cho dù vừa mới tiến vào, Lạc Thải Tư vẫn có thể cảm nhận được từ trong chiếc đỉnh nhỏ này có thần linh khí nhàn nhạt tràn ra.
Ngay khi Lạc Thải Tư đang nghĩ đến cánh cửa bên phải quả nhiên là chính xác, nàng lại nhìn thấy Cổ Đạo.
“A, chủ mẫu, chúng ta đều không bị truyền tống ra ngoài, vậy lúc trước Già Tân Vũ kia bị sao vậy? Hắn gạt người sao?” Cổ Đạo cũng nhìn thấy Lạc Thải Tư.
Lạc Thải Tư lắc đầu, “Chỉ sợ không phải là gạt người đâu, ta cũng không hiểu là chuyện gì xảy ra. Nơi này không giống như Thần Nguyên điện, nơi này chỉ có một cái bồ đoàn, còn có một cái đỉnh nhỏ. Không có thần tinh, cũng không có thứ như Thần Linh mạch, hơn nữa một nơi nhỏ như vậy…”
Cổ Đạo bước một bước đến gần cái đỉnh nhỏ, nó vòng quanh có đỉnh nhỏ một vòng rồi nói, “Trong chiếc đỉnh nhỏ này có Thần Linh khí tản ra. Chẳng lẽ Thần Nguyên bên trong Thần Nguyên điện kia chính là cái đỉnh nhỏ này?”
Giờ phút này Lạc Thải Tư đã cẩn thận quan sát không gian này, phát hiện nơi này cũng không có cơ quan nào khác. Nàng đi đến chỗ cái đỉnh nhỏ này, bên trong cái đỉnh nhỏ có sương mù màu trắng nhàn nhạt vờn quanh. Ở giữa sương mù có một hạt châu màu trắng sữa đang lơ lửng. Trong sương mù màu trắng nhàn nhạt kia có ẩn chứa một loại thần linh khí.
Lạc Thải Tư thử vận chuyển Trường Sinh Quyết, thần linh khí nhàn nhạt trong cái đỉnh nhỏ kia lập tức bị nàng hấp thu, chỉ qua mấy giây, nàng cũng có thể cảm nhận được thực lực của mình tăng lên một chút.
Thần linh khí quả nhiên là thứ tốt, trong lòng Lạc Thải Tư vô cùng kinh ngạc, sau đó nàng lập tức phát hiện ra thần linh khí trong cái đỉnh nhỏ đã giảm đi rất nhiều, không chỉ như vậy, cái hạt châu màu trắng sữa kia cũng xoay tròn nhanh hơn một chút.
“Ta hiểu rồi.” Lạc Thải Tư thì thào nói, vật trước mắt tuyệt đối còn đáng giá hơn cả thần tinh và Thần Linh mạch bình thường, quả thật là một món bảo vật đỉnh cấp.
Bởi vì chiếc đỉnh nhỏ này có thể hấp thu thần linh khí xung quanh, thần linh khí ở Tiên giới yếu kém như vậy, đều bị cái đỉnh nhỏ này hấp thu hết, sau đó tụ lại một chỗ. Có thể tưởng tượng được, nếu như ở Tiên giới có được một cái đỉnh như thế này, tiến độ tu vi sẽ tiến triển cực nhanh.
Lạc Thải Tư đang định cất cái đỉnh nhỏ này đi, chợt nhớ tới vấn đề này có chút quỷ dị. Trong thiên hạ này không có cái bánh nào từ trên trời rớt xuống như vậy, Lạc Thải Tư vẫn hiểu rõ chuyện này.
Có người đặt một cái bỏ vật để ở đây, chỉ là để nàng lấy đi sao?
“Chủ mẫu, ngươi có phát hiện ra cái bồ đoàn này rất thích hợp để tu luyện hay không, ta rất thích thứ này.” Cổ Đạo đột nhiên lên tiếng.
Lạc Thải Tư kinh ngạc nhìn thoáng qua Cổ Đạo, Cổ Đạo tu luyện cho đến bây giờ đều không cần đến thứ bồ đoàn này. Cái bồ đoàn này để ở nơi này, rõ ràng là để cho người tu luyện có thẻ ở đây trực tiếp hấp thu thần linh khí bên trong đỉnh nhỏ.
Có lẽ đã từng có người tu luyện ở chỗ này, có thể sau đó hắn xảy ra chuyện gì đó, thứ này vẫn để lại…
Lạc Thải Tư nghĩ đến đây, ánh mắt cũng nhìn về phía bồ đoàn, trong lòng nàng lập tức cũng có cảm giác ưa thích cái bồ đoàn này.
Cái bồ đoàn này nhìn vào khiến người ta có cảm giác rất thoải mái, nếu như ngồi trên đó để tu luyện, lại có thần linh khí vờn quanh, tu vi nhất định sẽ tiến triển cực nhanh. Cho dù là ở bất cứ nơi nào, cũng không có người nào có tiến độ nhanh hơn nàng.
“KHông được, cái bồ đoàn này ta không thể cho ngươi…” Lạc Thải Tư vừa thốt ra lời này, đã cảm thấy không ổn, nàng lập tức lấy một viên Thanh Tâm Đan ra nuốt xuống.
Cổ Đạo là thú sủng của Lam Tiểu Bố, mặc dù vô cùng thích cái bồ đoàn này, nhưng cũng không thể nào tranh giành với chủ mẫu được. Lạc Thải Tư nói không cho nó cái bồ đoàn này, nó cũng chỉ có thể nhịn xuống không nghĩ đến nó nữa.
Thanh Tâm Đan mà Lam Tiểu Bố luyện chế, có thể xem là tiên đan thất phẩm cao cấp nhất. Viên đan dược này vừa được Lạc Thải Tư nuốt nào, một luồng hơi thanh mát lập tức chảy ra khắp toàn thân. Một khắc sau nàng lập tức tỉnh ngộ lại, nhanh chóng dời ánh mắt ra khỏi cái bồ đoàn.
“Bồ đoàn này là thứ tốt.” Lạc Thải Tư nói chuyện, đồng thời lấy pháp bảo ra đánh về phía Cổ Đạo.
Cổ Đạo cảm nhận được sát ý từ Lạc Thải Tư, trong lòng kinh hoảng, cho dù thực lực của nó mạnh hơn Lạc Thải Tư, nhưng nó cũng không dám ra tay với Lạc Thải Tư, nó nhanh chóng quay người lại xông ra ngoài. Lạc Thải Tư không chút do dự đuổi theo, sát thế từ pháp bảo lại không yếu bớt chút nào.
“Chủ mẫu…” Cổ Đạo vội vàng kêu lên, trong lòng tự nhủ ngươi muốn thứ này thì cho ngươi là được, ngươi giết ta làm gì?
Giọng nói của Lạc Thải Tư đột nhiên vang lên bên tai Cổ Đạo, “Nhanh chạy trốn, ta đuổi theo phía sau ngươi, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này…”
Lúc nói chuyện, trường kiêm trong tay Lạc Thải Tư đã vạch ra một vết thương trên người Cổ Đạo, đây hoàn toàn là thật.
Cổ Đạo tỉnh ngộ ra, mặc kệ nguyên nhân gì, nó cũng nhanh chóng chạy về phía cửa.
Một lúc lâu sau, Cổ Đạo từ dưới sa mạc vọt ra.
“Chúng ta lập tức đi ngay.” Lạc Thải Tư vội vàng nói, nói xong câu đó, nàng lấy Phong Loan ra.
Sau khi Cổ Đạo nhảy lên Phong Loan. chỉ trong nháy mắt Phong Loan đã xông ra khỏi vùng sa mạc này.
“Chủ mẫu, có chuyện gì vậy?” Trên Phong Loan, cuối cùng Cổ Đạo cũng hỏi một câu.
Lạc Thải Tư khẳng định, “Cái bồ đoàn kia có vấn đề, bên trong tuyệt đối có một cường giả, một khi ai trong chúng ta cầm cái bồ đoàn kia, đều sẽ lập tức bị đoạt xá.”
Nghe thấy đoạt xá, Cổ Đạo đột nhiên sợ run người, nó chỉ là một con tiên yêu thú mà thôi.
Không đúng, Cổ Đạo lập tức nói, “Nếu như thật sự có người đoạt xá ở trong đó, vậy vì sao trước đó không đoạt xá Già Tân Vũ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận