Khí Vũ Trụ

Chương 846: Ngũ Vũ Vương Lam Tiểu Bố.

“Ngươi…” Cảnh Hâm giận dữ, cho dù là trước khi trở thành thái tử tiên đình hay là trước đó, hắn đều là người đứng trên người khác. Cho đến bây giờ chỉ có người khác nịnh bợ, lấy lòng hắn, làm gì có hạng người cuồng vọng như thế này, hắn đã hạ mình nói chuyện khách sáo rồi, lại còn nói hắn là cái quái gì.
Cảnh Hâm hắn là thái tử của Nguyệt Linh Tiên Vực, là người chỉ cần dậm chân một cái là Nguyệt Linh Tiên Vực phải rung chuyển.
Chỉ là còn chưa đợi hắn nổi giận, bên tai đã truyền đến một giọng nói, “Hâm vương tử, không thể xúc động, lập tức rời khỏi nơi này, nói cho Đại Đế…”
Lời nói này tựa như một chậu nước lạnh dội lên đầu hắn, khiến Cảnh Hâm nhanh chóng tỉnh táo lại. Người trước mắt này chính là Ngũ Vũ Vương Lam Tiểu Bố đấy, ở trước mặt hơn một trăm tiên đình vương của các tiên vực mà còn có thể xưng vương xưng bá. Ở trước mặt Ngũ Vũ Vương, hắn quả thật không là gì cả. Nghe nói trên đường trở về Ngũ Vũ Vương đã bị người ta vây công giết chết rồi mà, kết quả thì sao? Người ta còn sống rất tốt. Không chỉ như vậy, còn nghênh ngang vượt qua vũ trụ, một mình đến Nguyệt Linh Tiên Vực.
Nghe đồn Ngũ Vũ Vương làm việc gì cũng cẩn thận đến mức một giọt nước cũng không lọt, nếu dám ở chỗ này ra tay cứu người, có thể thấy được người ta đã sớm bố trí hư không tiên trận rồi. Hắn có tư cách gì mà phách lối trước mặt Lam Tiểu Bố? Trừ khi hắn không muốn sống nữa.
Hít một hơi thật sâu, Cảnh Hâm ép buộc bản thân mình phải tỉnh táo lại, cố giả bộ tươi cười nói, “Ngũ Vũ Vương nói đùa, nếu Ngũ Vũ Vương đã không chịu nể mặt thì ta đây cáo từ vậy.”
“Sao vậy, nhanh như vậy đã muốn đi rồi sao?” Lam Tiểu Bố nói xong thì vươn tay ra, bóp lấy cổ Cảnh Hâm.
Cảnh Hâm kinh hãi, muốn tránh đi, nhưng hắn lập tức phát hiện không gian xung quanh đều là thủ ảnh của Lam Tiểu Bố, cho dù hắn có trốn đến chỗ nào, cuối cùng vẫn sẽ bị Lam Tiểu Bố bắt được.
“Ngũ Vũ Vương, không thể ra tay…” Tên tiên đế kia kêu lên một tiếng, nhanh chóng chạy lên ngăn cản.
Chỉ là hắn vừa mới bước ra một bước, tay Lam Tiểu Bố đã bắt được cổ của Cảnh Hâm, nhấc Cảnh Hâm lên.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố đã bắt được Cảnh Hâm, tên tiên đế này nhanh chóng ngừng lại, không dám động đậy nữa. Hoặc là nói trách nhiệm của hắn đến đây là hết, bởi vì hắn đã nói Ngũ Vũ Vương không thể ra tay, còn tiến lên mấy bước, mọi chuyện đằng sau hắn đã không thể khống chế được rồi. Lam Tiểu Bố đáng sợ như thế nào, hắn đã tận mắt nhìn thấy, bởi vì hắn cũng đã đến Hư Không Thạch. Cũng không phải là đi theo Ngũ Thiên Thành đến đó, Lam Tiểu Bố là người hung tàn. Hắn khẳng định, nếu đi về phía trước thêm một bước nữa, sợ rằng sẽ bị xử lý luôn.
Mười mấy tiên đế của Thanh Phương Tiên Vực vây công Lam Tiểu Bố, kết quả thì như thế nào? Toàn bộ bị giết hết. Tiềm Cung của Duy Tinh Tiên Vực có thanh danh hiển hách, thực lực cường đại đến mức không theo lẽ thường, khiêu khích đến Lam Tiểu Bố rồi có kết quả như thế nào? Bị Lam Tiểu Bố nhốt ở biên giới Hư Không Thạch, dùng hỏa diễm thiêu đốt hồn phách suốt 49 ngày, lúc đó mới khí tận. Một kẻ hung ác như thế, hắn không chọc giận nổi.
Lam Tiểu Bố ném Cảnh Hâm đến chỗ Ngũ Tú Như, “Mang người này theo, chúng ta vào trong thành nghỉ ngơi trước đã.”
“Vâng.” Ngũ Tú Như kích động tay cũng run rẩy, nàng đã từng nghe cha nói về Lam Tiểu Bố. Bây giờ sau khi nhìn thấy Lam Tiểu Bố rồi, mới biết cha mình nói vẫn còn khiêm tốn quá.
Thái độ thế này thì đâu phải là Ngũ Vũ Vương, rõ ràng là chủ Tiên giới mà. Mặc dù Lục Kỳ chỉ là tiên đế tầng ba, nhưng người ta bây giờ là trợ thủ đắc lực bên cạnh tiên đình vương hiện nay Cảnh Vô Tuất của Nguyệt Linh Tiên Vực, càng là đại quản sự của Cảnh Hâm, bình thường nhất ngôn cửu đình, ai dám nói chuyện lớn tiếng trước mặt hắn?
Bây giờ nàng nhìn thấy Lục Kỳ đứng bên cạnh Lam Tiểu Bố ăn nói khép nép, thậm chí còn không dám đứng thẳng lưng. Còn Cảnh Hâm lúc trước phách lối thế nào, bây giờ lại đang nằm dưới chân nàng như chó chết.
Giờ phút này nàng mới biết được, cha nàng bảo nàng đi tìm Ngũ Vũ Vương là vì cái gì.
Ngải Anh Nhi cũng siết chặt tay thành nắm đấm, nàng đã tuyệt vọng rồi, nhưng không ngờ lại có nhân vật nghịch thiên như Ngũ Vũ Vương. Hết lần này đến lần khác, vị Ngũ Vũ Vương này còn là bằng hữu của phu quân Ngũ Thiên Thành, thế sự biến ảo khó lường cũng chỉ đến thế mà thôi.
Những người xung quanh đang đứng bên ngoài quan sát đều im lặng, bọn hắn cũng chỉ nghe nói về truyền thuyết của Ngũ Vũ Vương, hôm nay cuối cùng cũng được gặp vị Ngũ Vũ Vương trong truyền thuyết này. Mặc dù chưa ra tay, nhưng loại khí thế này, bọn hắn lập tức biết tin đồn kia chỉ sợ là thật.
Có ai mà dám lớn lối ở địa bàn của người khác như vậy? Chẳng lẽ không sợ đại trận hộ giới được khởi động, vây nhốt lại sao? Ngũ Vũ Vương dám, người ta ở bên ngoài tiên thành của tiên đình cứu người, còn trực tiếp bắt lấy con trai tiên đình vương ném dưới chân. Mấy trăm hộ vệ đang vây quanh kia, còn không dám thở mạnh.
Cứ thế đi, nhưng mà có ai sau khi làm xong những chuyện này mà không rời đi, còn nghênh ngang tiến vào trong tiên thành? Chẳng lẽ không biết sau khi tiến vào trong tiên thành rồi, sẽ bị Khốn Sát tiên trận của tiên thành khóa lại? Ngũ Vũ Vương dám, người ta trực tiếp tiến vào trong tiên thành, nói là phải nghỉ ngơi một chút.
“Chúng ta tu đạo là phải như thế đó.” Trong đám tu sĩ đang quan sát bên ngoài có người thở dài, càng nhiều người siết chặt nắm tay, bọn hắn nhất định phải trở thành cường giả như Ngũ Vũ Vương, nói gì làm gì cũng vô cùng dứt khoát, không quanh co tránh né.
Không còn cách nào khắc, nắm tay của người ta quá cứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận