Khí Vũ Trụ

Chương 823: Phải có qua có lại. (2)

Sau khi đợt lôi kiếp thứ tám đánh xuống, tu vi của Lam Tiểu Bố đã hoàn toàn vững chắc tại tiên tôn tầng một, thậm chí hắn không cần tốn thời gian đi củng cố lại thực lực của mình.
Thần niệm mở rộng ra, Lam Tiểu Bố tiện tay vung lên một cái, tiên nguyên mạnh mẽ khiến hắn có cảm giác có thể nắm chặt vùng không gian này lại.
Nếu như bây giờ để hắn đối phó với Bái Huân, cho dù Bái Huân có Phụ Cốt Hỏa Diễm, cũng đừng hòng có thể dồn hắn vào chỗ nguy hiểm.
Đạo ấn ký mơ hồ trong thức hải kia, Lam Tiểu Bố không hề động đến, muốn đánh lén hắn, vậy thì phải có tinh thần bị hắn đánh lén lại.
Thần niệm Lam Tiểu Bố quét một chút, có lẽ bởi vì lôi kiếp của hắn, không gian xung quanh tựa như đã có thêm một chút sự sống.
Nhìn lại tiên thành ở nơi xa vẫn không có bất kỳ ai kia, Lam Tiểu Bố nghĩ đến hắn nên đi Tịch Thần cốc trước hay là đến cái tiên thành kia trước.
Tiên thành này không có một bóng người, rõ ràng là không hề bình thường chút nào. Còn cả trước đó khi hắn độ kiếp, đột nhiên bị đánh lén, cũng có chút quỷ dị.
Rất nhanh, Lam Tiểu Bố đã quyết định, đi Tịch Thần cốc trước.
Tiên vực này có quy tắc thiên địa mạnh hơn Ngũ Vũ Tiên giới rất nhiều, nếu mạnh hơn Ngũ Vũ Tiên giới, vậy thì sẽ có cường giả tiên đế. Có cường giả tiên đế, một tiên vực có thể có cả trăm triệu nhân khẩu sao lại không có ai thế này?
Trận đạo của hắn mặc dù cũng tạm được, tu vi cũng chỉ là tiên tôn mà thôi. Huống hồ bây giờ hắn còn chưa biết rõ có chuyện gì xảy ra, cho dù muốn tìm hiểu nguyên nhân, cũng phải đợi diệt trừ Tịch Thần cốc trước đã.
Tịch Thần cốc khác với những nơi bình thường, nếu như hắn không đi diệt Tịch Thần cốc trước, chờ đến khi Tịch Thần cốc diệt Ngũ Vũ Tiên giới rồi, hắn có hối hận cũng không kịp.
Nghĩ thông suốt chuyện này rồi, Lam Tiểu Bố thu dọn một chút, sau đó lấy Phong Loan ra, hắn định rời khỏi tiên vực này.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố nhanh chóng dừng Phong Loan lại, hắn phát hiện hộ trân của tiên vực này đã đóng lại, nói cách khác, bây giờ hắn không thể đi được. Cái này đúng với suy đoán lúc trước của hắn, nói cách khác, đến thì được, đi thì đừng có mơ.
Đi không được là chuyện không thể, đại trận hộ giới này có mạnh đến đâu thì cũng chỉ là một tiên trận cấp chín mà thôi. Một cái tiên trân cấp chín mà lại muốn giam một cường giả trận đạo đã vượt qua tiên trận đế cấp chín như hắn, đó là chuyện không thể.
Có nên phá vỡ cái đại trận hộ giới này không? Khi Lam Tiểu Bố còn đang suy nghĩ đến chuyện này, trong đầu đột nhiên vang lên tiếng gọi, rõ ràng là bóng ma trong thức hải kia đang kêu gọi hắn.
Lam Tiểu Bố cười lạnh, đây là đang cho rằng hắn đã bị khống chế rồi mà.
Nếu không có ý định để cho hắn đi ngay, vậy thì đi xem một chút. So với việc lúc công kích đại trân hộ giới này bị đánh lén, còn không bằng giả vờ bị khống chế, sau đó đánh lén đối phương một đòn.
Nếu là đánh lén, vậy thì phải có qua có lại.
Đầu tiên Lam Tiểu Bố đờ đẫn đứng tại chỗ khắc họa một cái Hư Không Truyền Tống Trận, sau đó đi theo tiếng kêu gọi kia. Theo suy đoán của Lam Tiểu Bố, đối phương chắ đang ở trong tiên thành không có người kia.
Chỉ là đi còn chưa đến một nén nhang, tiếng kêu kia lại vang lên truyền vào trong ý niệm của Lam Tiểu Bố, lấy ra pháp bảo phi hành tốt nhất, sau đó nhanh chóng đến đó…
Cuối cùng Lam Tiểu Bố cũng thở phào một hơi, nếu như không để cho hắn lấy pháp bảo ra, hắn quả thật cũng không thể lấy pháp bảo ra được, bây giờ đối phương khống chế hắn lấy pháp bảo ra, vậy thì còn khách sáo gì nữa? Lấy Phong Loan ra, dùng tốc độ của Tiên khí phi hành cực phẩm mà phi hành.
Nửa ngày sau, sát ý trong lòng Lam Tiểu Bố lại càng tăng cao, tốc độ của Phong Loan thật nhanh, dọc theo con đường này hắn có nhìn thấy một cái phường thị, hai tông môn, còn cả một tòa tiên thành thứ hai.
Tất cả đều không ngoại lệ, nhưng nơi này đều không có ai cả, tất cả mọi người đều biến mất.
Một ngày sau, Phong Loan dừng lại tại một quảng trường bên ngoài tiên thành cực kỳ lớn.
Dựa theo lời nhắc nhở, Lam Tiểu Bố cất Phong Loan đi, mặc dù ánh mắt hắn đờ đẫn, nhưng hắn nhìn thấy rất rõ, tiên thành trước mắt này là Lôi Ngọc tiên thành.
Tiên thành hình như cũng không có bất kỳ ai, sau khi tiến vào tiên thành rồi, một con đường rộng lớn kéo dài đến tận nơi xa. Lam Tiểu Bố đi theo con đường rộng rãi này, đi đến cuối đường, Lam Tiểu Bố lại nhìn thấy một cái quảng trường, bên ngoài quảng trường có mấy chữ lớn, quảng trường Lôi La Tiên Đình.
Hóa ra đây là tiên đình của Lôi La Tiên Vực.
Phía cuối quảng trường là vương điện Lôi la Tiên Đình, cái giọng nói kêu gọi Lam Tiểu Bố lại càng rõ ràng hơn, gọi Lam Tiểu Bố tiến về phía vương điện.
Lam Tiểu Bố đờ đẫn đi lên phía trước, bây giờ hắn rất muốn biết tên gia hỏa này rốt cuộc là thứ gì, nếu như người của tiên vực này là do gia hỏa này giết chết, vậy gia hỏa này tàn nhẫn và độc ác không kém gì Tịch Thần cốc.
Chỉ là Lam Tiểu Bố đi rất chậm, trên đường đi, hắn khắc họa đủ loại trận văn hư không. Thực lực của đối phương cũng không kém, mà bây giờ thực lực của hắn vẫn không cao, chỉ là một tiên tôn tầng một.
Lam Tiểu Bố đi được một nửa, trong đầu lại truyền đến giọng nói kia, “Xuống dưới, đi xuống…”
Trong lòng Lam Tiểu Bố khó hiểu, đi xuống? Bây giờ hắn đang đứng ở giữa quảng trường, khắp nơi đều là ngọc thạch, đi xuống dưới như thế nào. Thổ Độn à?
Cũng may Lam Tiểu Bố biết mình đang ở trong hoàn cảnh nào, cho nên cho dù nghe được là phải đi xuống, vẫn mặt không biểu tình, hai mắt đờ đẫn.
Sau đó trước mặt hắn lập tức xuất hiện một lối đi, thông đạo này đột ngột xuất hiện ở giữa quảng trường bằng phẳng, dẫn xuống sâu trong lòng đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận