Khí Vũ Trụ

Chương 711: Phong Loan. (2)

Có lẽ cuối cùng, hắn còn làm hỏng cái trận môn hư không này, cũng chưa chắc có thể mở ra được. Lúc đó chỉ có thể dựa vào Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra mô hình, Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra mô hình của trận môn hư không này, không biêt phải cần đến bao lâu.
Lại gần một tháng nữa trôi qua, Lam Tiểu Bố đã có thể miễn cưỡng khắc họa trận văn tiên trận hư Không cấp chín, nhưng hắn vẫn không thể nào mở ra được trận môn hư không trên tảng đá này.
Ngay khi Lam Tiểu Bố tin rằng trong thòi gian ngắn mình không thể mở trận môn hư không này ra, trong phạm vi thần niệm của hắn đột nhiên xuất hiện một nữ tử. Đây là người đầu tiên hắn nhìn thấy sau khi hắn và Cung Doãn Kỳ đến đây. Nữ tử này đang đi về phía bọn họ, vẻ mặt vô cùng cảnh giác.
“Cung lão ca, nấp đi, có người đến.” Trong lúc Lam Tiểu Bố nói chuyện đã che giấu bản thân mình đi. Thần niệm của hắn đã nhận ra, tu vi của nữ tử này nhiều nhất chỉ là Đại Ất tiên mà thôi.
Nửa nén hương sau, nữ tử cực kỳ cảnh giác này đi đến bên cạnh tảng đá, sau khi nhìn thấy tảng đá này, nàng mừng rỡ kêu lên, “Xuất hiện rồi.”
Lúc nói chuyện đang định bổ nhào về phía tảng đá này, lúc này Lam Tiểu Bố hiện thân ra, “Ngươi là Thạch Yến?”
“Ngươi là ai, tại sao biết ta?” Trong lúc vội vàng, lời nói này chẳng những đã bại lộ nàng là Thạch Yến, mà còn lộ ra nàng đang rất căng thẳng.
Lam Tiểu Bố cười cười, “Lần đầu tiên ta nghe đến tên ngươi là từ một vụ án đặc biệt, sau đó ta quen biết một người bạn, nàng tên là Cúc Tú Nhược, còn nói ngươi là do nàng ta giết…”
Khi Thạch Yến nghe thấy cái tên Cúc Tú Nhược, sắc mặt có chút tái nhợt, nàng gật đầu, “Không sai, ta chính là Thạch Yến. Ngươi là bằng hữu của Cúc Tú Nhược, ngươi giết ta đi.”
Lam Tiểu Bố và Cung Doãn Kỳ lúc nãy đã ẩn thân đi, nàng cũng không thể nhận ra, có thể thấy được tu vi của hai người này mạnh hơn nàng rất nhiều. Còn cả hòn đá này nữa, nàng đã đến đây vô số lần cũng không tìm được, hôm này lại đột nhiên xuất hiện, nói rõ chuyện này có liên quan đến hai người trước mắt này.
Lam Tiểu Bố lại nói tiếp, “Ta còn biết một người bạn nữa, hắn tên là Dương Thương, hắn nói cho ta biết ngươi bị oan.”
“Thương thúc, là ta có lỗi với hắn…” Trong mắt Thạch Yến tràn đầy áy náy, nàng biết Dương Thương bị Thạch Khi bắt đi, nhưng nàng lại chẳng thế làm gì được, thậm chí còn không thể xuất hiện, ngay cả nghe ngóng cũng không dám nghe ngóng.
Nàng không tìm đến, có lẽ Thạch Khi cũng sẽ không giết Dương Thương, một khi nàng xuất hiện, Dương Thương nhất định sẽ chết.
“Ngươi không cần lo lắng, Dương Thương không sao cả, ta đã giết Thạch Khi cứu hắn ra, bây giờ hắn là một tiên tào ở Cấm Tiên Ti Giang Diễn Tiên đạo.” Lam Tiểu Bố nói.
Thạch Yến nghe thấy Dương Thương không có chuyện gì, lập tức quỳ xuống nói, “Đa tạ ân cứu mạng Thương thúc của tiền bối, không có Thương thúc, Thạch Yến ta cũng đã sớm chết rồi.”
Lam Tiểu Bố vung tay một cái, tiên nguyên cuốn Thạch Yến đứng lên, “Đứng lên rồi nói.”
“Vâng.” Thạch Yến kính cẩn lên tiếng, “Năm đó ta chạy trốn đến nơi này thì được Thương thúc cứu giúp, sau đó đi theo Thương thúc đến chiến trường Ma Huyền Viễn Cổ nhặt ít đồ gì đó đổi thành tiên tinh để tu luyện, mãi đến khi ta gặp Cúc Thừa Tang. Ta và Cúc Thừa Tang vừa gặp đã yêu, lúc này ta mới cáo biệt Thương thúc đi cùng Cúc Thừa Tang. Ngươi biết Tú Nhược tỷ, chắc cũng biết chuyện của ta. Ta giết nhầm Cúc Thừa Tang, Tú Nhược tỷ muốn giết ta báo thù, ta dứt khoát để nàng giết. Ta có một cái pháp bảo con rối thế thân, xem như là người có hai cái mạng, bồi thường một cái cho Cúc Thừa Tang. Sở dĩ còn sống lay lắt đến bây giờ, là bởi vì ta muốn quay về Ngũ Vũ Tiên giới.”
Lam Tiểu Bố có thể cảm nhận được, Thạch Yến là một nữ tử ân oán rõ ràng. Chuyện của Cúc Thừa Tang hẳn đã khiến nàng bị đả kích rất lớn, thậm chí nàng còn không muốn nhắc đến.
Cho nên Lam Tiểu Bố chủ động đổi chủ đề. “Đây có phải là thông đạo tiến về Ngũ Vũ Tiên giới hay không?”
Thạch Yến lập tức nói: “Đúng vậy, nơi này quả thật chính là thông đạo đi về Ngũ Vũ Tiên giới, trước đó ta vẫn chưa đi, là vì muốn cứu Thương thúc, đáng tiếc thực lực của ta quá thấp, cho dù đã điên cuồng tu luyện, cũng chỉ có thể tấn cấp lên Đại Ất Tiên mà thôi, cách khá xa với Thạch Khi. Sau này, ta nghe nói phủ thành chủ của Lạc Chân tiên thành bị người ta diệt mất rồi. Thạch Khi cũng bị giết, ta đã hoàn toàn mất đi tin tức của Thương thúc.
Sau này ta mới phát hiện tảng đá truyền tống ở đây cũng biến mất, ta vẫn luôn ở đây tìm kiếm. Cứ qua một khoảng thời gian ta sẽ đến đây tìm kiếm một lần, chỉ là lần nào cũng không thể tìm được. Cho đến hôm nay ta mới biết được, hóa ra là tiền bối đã che giấu nó đi.”
Thạch Yến không phải là kẻ ngốc, Lam Tiểu Bố xuất hiện ở đây, tảng đá này lại xuất hiện, rõ ràng là do Lam Tiểu Bố giấu đi.
“Trận môn truyền tống trên cái tảng đá này rất cao cấp, ngươi định truyền tống đi như thế nào?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Thạch Yến không chút do dự, lấy ra một lá trận kỳ đưa cho Lam Tiểu Bố nói, “Đây là cha ta đưa cho ta, nói rằng trận kỳ này có thể rời khỏi Ngũ Vũ Tiên giới, cũng có thể quay trở về Ngũ Vũ Tiên giới.”
Thần niệm Lam Tiểu Bố thẩm thấu vào trận kỳ này, phát hiện bên trong trận kỳ này đều là trận văn hư không, rườm rà đến mức ngay cả hắn cũng cảm thấy mơ hồ.
Con đường Trận Đạo này quả nhiên vô cùng mênh mông, cho dù hắn là một Tiên Trận Đế cấp chín, cũng không phải có thể biết hết tất cả mọi tiên trận.
Lam Tiểu Bố ôm quyền nói, “Thạch Yến đạo hữu, ta có thể mượn trận kỳ này nghiên cứu mấy ngày được không? Còn nữa, lúc đầu ta cũng là người của Ngũ Vũ Tiên giới, đợi lát nữa ngươi về Ngũ Vũ Tiên giới, có thể dẫn theo ta và bằng hữu của ta đi cùng được không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận