Khí Vũ Trụ

Chương 1039 - Lại chọc đến một thần đình khác (2)

Nam tử áo gai hoàn toàn không ngờ cái thế đạo này còn có người dám ra đây làm việc tốt? Hắn phun bọt máu trong miệng ra, ôm quyền nói, “Ta là Hư Không ti KHuông Quyết của Quy Hành Thần Đình, bởi vì đắc tội với ba người này, cho nên bọn hắn muốn bắt ta đi.”
Hư Không ti Lam Tiểu Bố cũng biết, đó chính đã đo vẽ bản đồ tuyến đường trong hư không và dò xét các bí mật trong hư không. Ví dụ như thám hiểm Bi Lâm Thần Vực, đó cũng là chuyện do Hư KHông ti làm.
Còn về chuyện Khuông Quyết nói vì đắc tội với ba người kia, cho nên bị đối phương truy sát, Lam Tiểu Bố không tin một chữ nào.
Nếu Khuông Quyết là người của hư KHông ti, vậy thì rất có thể là hắn đã phát hiện ra một vài bí mật nào đó người khác không phát hiện ra. Lam Tiểu Bố đoán, rất có thể là Khuông Quyết đã phát hiển ra một bí mật lớn, bị người của Ly Loan Thần Đình nhìn thấy, kết quả muốn truy sát Khuông Quyết, ép Khuông Quyết nói bí mật này ra.
Cho dù như thế nào, bọn hắn cũng đang định đi đến Quy Hành Thần Đình, nếu đã nhìn thấy quan viên của Quy Hành Thần Đình, đương nhiên là phải ra tay cứu giúp.
Lam Tiểu Bố lập tức nói với ba người của Ly Loan Thần Đình, “Khuông Quyết là bằng hữu của chúng ta, chúng ta dẫn đi, các ngươi đi đi.”
Ba người đối phương đều là thiên thần cảnh, bên Lam Tiểu Bố thì hơn mười tu sĩ thiên thần cảnh.
Xem xét thấy mình không làm gì được bọn người Lam Tiểu Bố, một tên nam tu măt đen lạnh lùng nói, “Các ngươi quả thật có thể lấy người đi từ trong tay của chúng ta, nhưng người này có liên quan đến Ly Loan Thần Đình chúng ta. Ngươi dẫn người này đi, vậy thì chính là đang đối nghịch với Ly Loan Thần Đình chúng ta. Vị đạo hữu này, thần giới vô cùng mênh mông, nhưng mà nơi có thể đi cũng chỉ có bấy nhiêu đó thôi, ngươi nhất định phải đối nghịch với Ly Loan Thần Đình chúng ta sao?”
“Ha ha, chớ có dát vàng lên mặt Ly Loan Thần Đình các ngươi. Ta không tin, khi ta quay về Quy Hành Thần Đình, Ly Loan Thần Đình các ngươi còn dám chủ động tìm đến cửa gây chuyện.” Khuông Quyết cười lạnh châm chọc.
Từ câu này có thể nghe ra được, Khuông Quyết dự định giúp bọn người Lam Tiểu Bố lấy được thân phận đình dân ở Quy Hành Thần Đình.
Khuông Quyết chỉ là một tu sĩ tầm thường của Hư KHông ti ở Quy Hành Thần Đình, tu vi cũng chỉ là thiên thần cảnh, hắn dám nói ra lời này, vậy thì càng cho thấy rõ thứ Khuông Quyết lấy được không hề tầm thường. Một khi Đạo Quân khen thưởng, sẽ có cơ hội giúp mấy chục người gia nhập Quy Hành Thần Đình.
“Đại ca, đồ mua xong rồi.” Mạc Tiểu Tịch cầm một lá truyền tống phù đến.
Lam Tiểu Bố cầm lá truyền tống phù này đưa cho Khuông Quyết, “Khuông Quyết đạo hữu, chúng ta đang chuẩn bị đến Duy Trung thần thành, ngươi đi cùng với chúng ta chứ?”
Khuông Quyết nhận lấy truyền tống phù vô cùng vui mừng nói, “Đa tạ vị đạo hữu này, Khuông Quyết ta nhất định sẽ báo đáp.”
Ba tên tu sĩ truy sát Khuông Quyết, trơ mắt nhìn đám người Lam Tiểu Bố dẫn theo Khuông Quyết tiến vào trong truyền tống trận, trong lòng chỉ có thể lo lắng suông.

Duy Trung thần thành không được tính là thần thành lớn ở Quy Hành Thần Đình, bởi vì có truyền tống trận đi thẳng đến Vạn Không khư, nơi này mới náo nhiệt như vậy.
Bọn người Lam Tiểu Bố bước ra khỏi truyền tống trận, lập tức cảm nhận được bầu không khí náo nhiệt này.
Khuông Quyết phát ra một đạo tin tức trước, sau đó ôm quyền với bọn người Lam Tiểu Bố. “Đa tạ các vị đạo hữu đã cứu giúp, các vị đạo hữu xin chờ một chút, ta nhất định hậu tạ.”
Lam Tiểu Bố đi đến nơi này vốn chính là tìm cơ hội gia nhập Quy Hành Thần Đình, bây giờ Khuông Quyết đã nói lời cảm tạ, bọn hắn đương nhiên đứng lại ở đó chờ đợi.
Bọn họ đợi cũng không lâu, còn chưa đến nửa nén hương, ở một truyền tống trận khác ở nơi xa lóe lên một đạo bạch quang, sau đó một nam tử áo trắng nhanh chóng xuất hiện.
“Khuông Quyết, đồ ở đâu?” Nam tử mặc áo trắng này còn chưa đến trước mặt Khuông Quyết đã vội vàng hỏi.
Khuông Quyết vội vàng lấy ra một mảnh ngọc giản, “Khâm ti trưởng, chính là cái này.”
Lam Tiểu Bố đoán, cái vị Khâm ti trưởng này có lẽ chính là ti trưởng của Hư Không ti. Nhìn ngọc giản kia, phong cách vô cùng cổ xưa, chắc đã có từ rất lâu rồi.
Khâm ti ttrưởng cầm lấy ngọc giản, thần niệm quét một chút, trong mắt vô cùng mừng rỡ, “Khuông Quyết, lần này ngươi đã lập được đại công, ta nhất định sẽ ban thưởng cho ngươi.”
Nói xong câu đó, Khâm ti trưởng quay người lập tức phóng đến truyền tống trận bên cạnh.
Khuông Quyết vội vàng kêu lên, “Khâm ti trưởng…”
Khâm ti trưởng ngừng lại, khó hiểu nhìn Khuông Quyết, “Khuông Quyết, còn chuyện gì sao?”
Khuông Quyết vội vàng nói, “Sở dĩ ta có thể sống sót, là vì có những vị bằng hữu này ra tay cứu giúp. Ta hy vọng có thể cho bọn họ phần thưởng, ít nhất là cho họ thân phận đình dân của Quy Hành Thần Đình ta…”
Sắc mặt Khâm ti trưởng lạnh lẽo, “Khuông Quyết, nghe lời ngươi nói thì ngươi là ti trưởng rồi sao? Còn có tư cách tùy tiện cho mấy chục người thân phận đình dân? Ha ha, trước đó ta còn chưa nhìn ra đấy.”
Sắc mặt Khuông Quyết đỏ lên, “Khâm ti trưởng, nếu như không có mấy vị bằng hữu này, mạng Khuông Quyết ta đã sớm không còn. Công lao lần này, bọn hắn cũng có hơn phân nữa. Công lao lớn như vậy chẳng lẽ lấy một thân phận đình dân là rất quá đáng sao? Ngay cả Đạo Quân cũng sẽ đồng ý.”
Khâm ti trưởng cười ha ha môt tiếng, nhưng ý lạnh trên mặt có thể thấy rõ, “Khuông Quyết, công lao mà ngươi lập được ta sẽ luận công ban thưởng. Còn chuyện khác, còn chưa đến lượt ngươi xen vào. ĐẠo Quân có đồng ý hay không, không phải chuyện ngươi có thể đoán.”
Khuông Quyết còn đang định lên tiếng, Lam Tiểu Bố đã vỗ vai Khuông Quyết, “Đừng nói nữa, sợ là công lao mà ngươi lập được quá lớn, gia hỏa này lo lắng ngươi sẽ chen rớt vị trí ti trưởng của hắn đấy.”
“Ha ha, vị bằng hữu này nói không sai.” Bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng cười ha ha, sau đó giọng nói này lại cất tiếng tiếp, “Khâm Trường Thực, đâu chính là thái độ làm việc của một ti trưởng Hư Không ti sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận