Khí Vũ Trụ

Chương 1352 - Gặp lại bóng lưng quen thuộc.

Lam Tiểu Bố cảm thấy hơi kinh ngạc, hắn không ngờ Khúc Tập lại không giết chết Ngạo Tùng, ngược lại đã để Ngạo Tùng chạy trốn đến nơi này, còn nhìn thấy hắn đang chuẩn bị lấy Hồng Mông Sinh Tức.
Cho dù Ngạo Tùng có đến hay không, Lam Tiểu Bố cũng không để ý, tay hắn cuốn một cái, hồ lô chứa Hồng Mông Sinh Tức đã được hắn bỏ vào trong Vũ Trụ Duy Mô.
“To gan, ngươi chắc đã biết rằng bản thân mình sống không được lâu, cho nên trước khi chết cũng muốn lấy Hồng Mông Sinh Tức…” Khi Ngạo Tùng nói chuyện, hoàn ảnh từ Song Nguyệt Hoàn đã phủ đầy trời đánh về phía Lam Tiểu Bố.
Ngạo Tùng lo lắng Khúc Tập sẽ tìm được đến nơi này, cho nên vừa ra tay đã dốc toàn lực, hoàn toàn không nương tay một chút nào, đạo vận thần nguyên thi triển đến cực hạn, cuốn về phía Lam Tiểu Bố.
Theo Ngạo Tùng, khi đạo vận Thần Quân hậu kỳ của nàng đánh tới, Lam Tiểu Bố hoàn toàn không thể nào tránh thoát khỏi sự trói buộc từ thần thông của nàng được. Nhiều nhất là ba giây, Lam Tiểu Bố sẽ biến thành cặn máu.
Chỉ là sắc mặt Ngạo Tùng nhanh chóng thay đổi, đừng nói là hóa thành cặn máu, Lam Tiểu Bố hầu như chẳng có chút ảnh hưởng nào, hoặc là nói tựa như không nhìn thấy thần thông sát phạt của nàng, chỉ giơ tay ra, Thất âm Kích lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay, sau đó một đạo kích mang từ trong hư không bổ xuống.
Một loại kiềm nén tử vong đáng sợ bao phủ Ngạo Tùng lại, nhìn thấy hoàn ảnh của mình bị đánh nát như bọt biển trước đạo kích mang này, trong lòng Ngạo Tùng vô cùng tuyệt vọng. Đạo vận của Lam Tiểu Bố có lẽ vẫn chưa mạnh bằng Khúc Tập, nhưng loại sát phạt tử vong kia nghiền ép đến vẫn khiến Ngạo Tùng không thể nào thở nổi. nàng cảm thấy loại sát ý đáng sợ này còn hơn xa sự uy hiếp của Khúc Tập đối với nàng.
Đây cũng là một Thế Giới Thần? Ngạo Tùng rất muốn xin tha, nhưng nàng biết rất rõ, Lam Tiểu Bố sẽ không bỏ qua cho nàng. Một người che giấu sâu như vậy, tuyệt đối sẽ không để nàng sống sót. Trong lòng Ngạo Tùng vô cùng bi ai, trước đó trong tổ đội năm người, nàng cho rằng mình mới là người có thực lực mạnh nhất. Không nghĩ thực lực mạnh nhất, lại là Lam Tiểu Bố có thực lực kém nhất trong mắt nàng. Mà Ngạo Tùng nàng, thậm chí mạnh thứ hai cũng không bằng..
Đúng là mỉa mai mà.
Khúc Tập kia nên cảm thấy may mắn vì đã không phát hiện ra Hồng Mông Sinh Tức chân chính, nếu như nàng phát hiện ra Hồng Mông Sinh Tức chân chính, kết cục của Khúc Tập chắc hẳn cũng giống như nàng, nàng khẳng định Khúc Tập không phải là đối thủ của Lam Tiểu Bố trước mắt này.
“Phốc!” Thất âm Kích bổ vào mi tâm Ngạo Tùng, lúc này trong lòng Ngạo Tùng đột nhiên hiện lên một hình ảnh. Khi đó nàng chỉ mới là Đại Ất Tiên, người trẻ tuổi kia chỉ mới đến cảnh giới Huyền Tiên, nhưng khi nàng đối mặt với một tu sĩ Huyền Tiên, vẫn không có năng lực phản kháng.
Lam Tiểu Bố trước mắt này sao lại có chút tương tự với người trẻ tuổi mà nàng đã từng gặp kia? Không đúng, nàng đột nhiên trừng to mắt nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, nàng rất muốn hỏi một câu, “Có phải ngươi vẫn chưa đến cảnh giới Thế Giới Thần hay không?”
Một tu sĩ chưa đến Thế Giới Thần, vậy mà có thể dùng một chiêu nghiền ép một Thần Quân hậu kỳ như nàng?
Đáng tiếc là, bóng tối đã ập đến, nàng hoàn toàn mất đi tất cả ý thức.
Lam Tiểu Bố cuốn lấy chiếc nhẫn của Ngạo Tùng, ném một ngọn lửa thiêu Ngạo Tùng thành hư vô. Đối với người muốn giết hắn, Lam Tiểu Bố chưa bao giờ nhẹ tay.
Sau khi giết chết Ngạo Tùng, thần niệm Lam Tiểu Bố quét về phía bộ xương khô kia.
Trong tay xương khô cũng có một chiếc nhẫn, thần niệm Lam Tiểu Bố quét vào trong, trong nhẫn chỉ có một ít thần linh thảo đã khô héo và thần tinh, đối với những thứ này, Lam Tiểu Bố không có chút hứng thú nào.
Điều khiến hắn khó hiểu là,tại sao Hồng Mông Sinh Tức lại đặt ở đây. Nếu như là do tên gia hỏa đã chết đi này muốn sau khi luân hồi đến đây lấy lại, vậy chắc hẳn phải đặt trong thế giới của mình. Trừ khi gia hỏa này không có thế giới.
Một gia hỏa không có thế giới, vậy tu vi nhất định không đến cảnh giới Thế Giới Thần.
Mồi hồi lâu sau vẫn không thể nào nghĩ ra được nguyên nhân, Lam Tiểu Bố không suy nghĩ nữa. Chờ sau khi ra khỏi nơi này rồi, hắn sẽ gỡ bỏ ấn ký trên Hồng Mông Sinh Tức. Ấn ký Thánh Nhân hắn đã từng gặp rồi, đối với ấn ký trên Tử Hồ Lô, Lam Tiểu Bố không thèm để ý, hắn tin mình có thể loại bỏ được.
Vũ Trụ Duy Mô đã tạo dựng xong mô hình kết cấu của gian phòng này, Lam Tiểu Bố cũng sẽ không giống như Khúc Tập, dựa vào phù lục rời khỏi nơi này, thân hình hắn nhanh chóng độn liên tục mười mấy lần trong phòng, sau đó đã xuất hiện trong đại điện đặt hồ lô giả kia. TRong đại điện này, Lam Tiểu Bố quay ngược lại mấy lần nữa, trước mắt hắn đột ngột xuất hiện một trận môn hư không.
Lam Tiểu Bố bước vào trận môn, chờ đến khi hắn chạm đến mặt đất, đã ở bên ngoài đá san hô, dưới chân vẫn là đáy biển khô cạn.
Nếu như là ở nơi khác, Lam Tiểu Bố nhất định sẽ tìm một chỗ trốn đi, sau đó tiến vào Vũ Trụ Duy Mô nghiên cứu Hồng Mông Sinh Tức một chút.
Nhưng ở trong Địa Mộng Tháp này, Lam Tiểu Bố mỗi giờ mỗi phút đều cảm thấy cả người không được thoải mái, hắn cần nhanh chóng ra ngoài.
Lam Tiểu Bố có địa đồ của Địa Mộng Tháp, hắn đoán nếu mình dùng tốc độ nhanh nhất mà di chuyển, nhiều nhất chỉ cần hai ba ngày là có thể rời khỏi Địa Mộng Tháp.
Ngay khi Lam Tiểu Bố chuẩn bị tăng nhanh tốc độ, trong phạm vi thần niệm đột nhiên xuất hiện một đám sợi đằng xanh biếc. Những sợi đằng này nhìn rất lộng lẫy, cực kỳ đẹp mắt.
Cho dù Lam Tiểu Bố chưa từng thấy hình dạng cụ thể của Khu Mộng Đằng, nhưng hắn vẫn có thể xác định, những Khu Mộng Đằng này đều là thần linh thảo cấp sáu. Mặc dù vẫn chưa đến cấp bảy, nhưng Lam Tiểu Bố biết rõ, đẳng cấp Khu Mộng Đằng cấp sáu này tương đối cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận