Khí Vũ Trụ

Chương 1868 - Vẫn Mệnh Thánh Nhân tuyệt vọng. (2)

Từng tiếng kêu bén nhọn từ trong không gian sâu thẳm theo vòng xoáy đạo vận hư không của Lam Tiểu Bố truyền đến. liên miên không dứt.
Ngay cả chính Lam Tiểu Bố cũng có chút cạn lời, rốt cuộc con rùa này đã để lại bao nhiêu tàn hồn tàn niệm ở những giới vực vị diện khác nhau thế? TRong vòng xoáy đạo vận hư không liên tục xuất hiện tiếng kêu thảm thiết chợt có chợt không đã một nén nhanh, lúc này mới chấm dứt. Mà giờ phút này Vẫn Mệnh Thánh Nhân Cố Thập Xá đã hoàn toàn bị giết chết, không còn chút dấu vết nào.
“Tiểu Bố, đã giết chết người kia chưa?” Tô Sầm bước đến mấy bước, mặc dù Lam Tiểu Bố vẫn luôn chiếm thế thượng phong, nhưng trong lòng nàng vẫn luôn lo lắng. Bây giờ Lam Tiểu Bố giết chết Cố Thập Xá, nàng mới thở phào một hơi.
“Đúng, tên rác rưởi kia đã bị ta giết rồi, chỉ có thể nói ta đã chậm một chút.” Lúc Lam Tiểu Bố nói chuyện, đồng thời vươn tay ra xé rách phong ấn của Cố Thập Xá trên Biên Hải Thánh Đạo thành.
Trên thực tế, trong lòng Lam Tiểu Bố cũng biết rõ, cũng không thể nói là hắn chậm. Nếu như hắn xuất quan sớm một chút, giết Cố Thập Xá thì vẫn có thể giết được, nhưng muốn diệt đi vô số phân hồn mà Cố Thập Xá để lại, vậy thì sẽ khó khăn.
Phong ấn bên ngoài Biên Hải Thánh Đạo thành đã bị xé mở, thành chủ Trì Hoàn lập tức dẫn người ra ngoài khom người thi lễ với Lam Tiểu Bố, “Thành chủ TRì Hoàn của Biên Hải Thánh Đạo thành kính chào Đạo Quân, nếu không có Đạo Quân trở về, Biên Hải Thánh Đạo thành suýt chút nữa đã bị Vẫn Mệnh Thánh Nhân Cố Thập Xá tàn sát, TRì Hoàn đã phụ Đại Hoang Đạo Đình.”
Lam Tiểu Bố xua tay nói, “Người này quá mạnh, không trách ngươi được. Ngươi sửa sang lại nơi này một chút, ta không vào thành.”
“Vâng.” TRì Hoàn nhanh chóng đáp lại, hắn ta thật sự đổ mồ hôi lạnh cả người, nếu như Đạo Quân đến muộn thêm một chút nữa, chỉ sợ bây giờ Biên Hải Thánh Đạo thành đã không còn một người sống nào.

Lam Tiểu Bố còn chưa quay trở về Trường Sinh Thánh Đạo thành, rất nhiều người ở Trường Sinh Thánh Đạo thành đã ra bên ngoài nghênh đón Lam Tiểu Bố.
Vẫn Mệnh Thánh Nhân ở Biên Hải Thánh Đạo thành muốn tàn sát cả Biên Hải Thánh Đạo thành, kết quả Đạo Quân Lam Tiểu Bố trở về đã trực tiếp chém giết, tin tức này đã sớm truyền đến Trường Sinh Thánh Đạo thành.
“Đạo Quân, ta thật sự hổ thẹn.” Bộc Hòa Thần Đế là người đầu tiên tiến lên đón, hắn ta thật sự hổ thẹn. Nói cho cùng, hắn ta cũng xem như là tâm phúc của Lam Tiểu Bố, kết quả lại vô năng không thể giải quyết được một Vẫn Mệnh Thánh Nhân.
Lam Tiểu Bố xua tay, hắn biết chuyện này chủ yếu là do vấn đề ở Đại Kính qua bích cốc.
“Sư phụ.” Tô Sầm nhìn thấy Kiều Ngạo Luân, vội vàng tiến lên thi lễ. Mắc dù là vì Kiều Ngạo Luân, kiếp trước nàng mới bị vẫn lạc ở Thất Lạc Hải. Chẳng qua nếu như không có Kiều Ngạo Luân, chỉ sợ bây giờ nàng cũng không thể nào gặp được Lam Tiểu Bố, cũng không thể tu luyện được tới Tiên Vương cảnh.
“Tô Sầm?” Kiều Ngạo Luân nhìn thấy Tô Sầm, kích động suýt chút nữa dụi dụi lại hai mắt mình.
Đây là đệ tử duy nhất mà hắn ta nhận, kết quả lại vẫn lạc trong Thất Lạc Hải. Chứ đừng nói đến chuyện người đệ tử này còn có quan hệ khá sâu với Lam Đạo Quân, những năm qua hắn ta vẫn luôn tự trách bản thân mình.
Bây giờ Tô Sầm trở về, hắn ta lập tức hiểu ra, Tô Sầm đã luân hồi một đời. Bởi vì có Đạo Quân, Tô Sầm đã khôi phục trí nhớ của kiếp trước.
“Sư phụ, cái này cho ngươi.” Tô Sầm nhanh chóng lấy một bản đạo quyển đưa cho Kiều Ngạo Luân.
“Bất Diệt Đại Đạo?” Tu vi của Kiều Ngạo Luân vẫn luôn trì trệ không tiến, cũng là do không có công pháp nối tiếp của Bất Diệt Đại Đạo, mà hắn ta lại không muốn tu công pháp khác.
“Ừm, là phu quân tìm được ta. Ta đã xem rồi, sư phụ cầm lấy tu luyện đi.” Tô Sầm ừ một tiếng.
“Đạo Quân…” Kiều Ngạo Luân đi đến trước mặt Lam Tiểu Bố, giọng điệu vô cùng hổ thẹn. Mặc dù Lam Tiểu Bố đã từng nói, sẽ giúp hắn ta tìm được đạo quyển Bất Diệt Đại Đạo. Nhưng mà hắn ta cũng không để ý nhiều. Không ngờ hôm nay đạo quyển Bất Diệt Đại Đạo thật sự đến tay, còn là do đệ tử đưa lại cho hắn ta.
Lam Tiểu Bố cười cười, xua tay nói, “Đi thôi, chúng ta quay về rồi hãy nói..”
Triệu Công Minh cũng cười ha ha một tiếng, “Ta đã nói Tiểu Bố quay về là sẽ nghiền sát con rùa này mà, bây giờ quả thật là như thế. Đáng tiếc ta không có ở đó, ta mà ở đó, sẽ để cho con rùa đó nếm thử hạt châu của ta rồi.”
Chẳng những Triệu Công Minh, Thiên Cương Thánh Nhân, Đề Phật, Thiển Kỳ Thánh Nhân đều vui mừng không thôi. Vẫn Mệnh Thánh Nhân bị tiêu diệt, vậy thì có nghĩa Đại Hoang Thần Giới không còn uy hiếp gì nữa.
“Đạo Quân, lúc đầu ta định phong ấn Đại Kính qua bích cốc lại, vừa hay gặp bọn người Thiển Kỳ đạo hữu quay về.” Côn Vi cũng đi lên chào hỏi.
“Chúc mừng ngươi đã chứng đạo tam chuyển, còn về đường hầm hư không ở Đại Kính qua bích cốc, bây giờ ngươi còn chưa phong ấn được, đến lúc đó ta sẽ tự phong ấn.” Lam Tiểu Bố chúc mừng Côn Vi một tiếng, hắn biết rõ cho dù Côn Vi có chứng đạo cửu chuyển, cũng chưa chắc có thể phong ấn được đường hầm hư không ở Đại Kính qua bích cốc.
Đừng nói là Côn Vi, ngay cả chính hắn, khi còn chưa chứng đạo không gian, hắn cũng không thể phong ấn được thông đạo kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận