Khí Vũ Trụ

Chương 495: Người là do ta thả. (1)

Nhiều truyền tống trận hư không như vậy, chỉ cần không cẩn thận bước vào trong đó, sẽ lập tức bị truyền tống đi. Còn truyền tống đến đâu thì Lam Tiểu Bố không rõ, nhưng hắn khẳng định phường thị Ô Mỗ này là một âm mưu rất lớn.
Có thể đoán được những tiên tào bị mất tích kia, có lẽ đều đã bị truyền tống đi.
Trong đầu Lam Tiểu Bố lập tức xuất hiện gương mặt Bách Đoan Phục, người có thể bố trí trận văn hư không, hắn chỉ mới thấy Bách Đoan Phục, hơn nữa trận văn hư không mà hắn học được cũng là từ Bách Đoan Phục. Trận văn hư không ở nơi này, trên cơ bản đều là tiên trận văn cấp một, cùng kiểu bút tích ở trong phòng Bách Đoan Phục.
Sau đó Lam Tiểu Bố lập tức nghĩ đến Cúc Tú Nhược, chắc hẳn Cúc Tú Nhược cũng là người của Bách Đoan gia tộc? Vì sao nàng muốn dụ mình đến phường thị Ô Mỗ?
Nhưng sau đó Lam Tiểu Bố lập tức loại bỏ khả năng này, Cúc Tú Nhược bị đuổi giết vào hai năm trước, nói cách khác Cúc Tú Nhược đã gần hai năm rồi không đến nơi này. Mà hai năm trước, phường thị Ô Mỗ còn rất náo nhiệt, có thể là Cúc Tú Nhược cũng không biết. Huống hồ Cúc Tú Nhược cũng không biết hắn có thù với Bách Đoan gia tộc.
Còn may, hắn vừa mới học xong trận văn hư không, nếu không thì lỡ như bị truyền tống tới nhà giam của người khác mà hắn còn không biết chuyện gì xảy ra.
Có thêm nhiều truyền tống trận hư không cấp một đi nữa, ở trong mắt Lam Tiểu Bố cũng không thành vấn đề. Lam Tiểu Bố không chút do dự bước vào trong phường thị Ô Mỗ. Hắn cũng không lo lắng, giờ phút này trong tay hắn có một trận bài truyền tống. Một khi xảy ra chuyện gì, hắn lập tức sẽ truyền tống đi.
Trước khi tiến vào phường thị Ô Mỗ, hắn đã sớm chuẩn bị đường lui cho mình. Ở một nơi khá xa phường thị Ô Mỗ, có bố trí một truyền tống trận.
Lam Tiểu Bố tiến vào trong phường thị Ô Mỗ cũng không phải để tra án, hắn chỉ muốn đi tìm đồ vật giúp hỏa diễm niết bàn. Dựa theo lời Cúc Tú Nhược nói, Lam Tiểu Bố đã nhanh chóng tìm được đan phòng bị bỏ hoang kia.
Theo lý mà nói, ở một nơi phồn hoa như phường thị Ô Mỗ, không có đan phòng bỏ hoang thế này mới đúng. Sau khi đến đây, Lam Tiểu Bố mới hiểu có chuyện gì xảy ra.
Đan phòng bị bỏ hoang này là một vùng bị tán linh, ở nơi thế này chẳng những không thể tu luyện, còn không thể ở lại lâu dài. Ở lâu, tu vi sẽ hạ xuống. Còn luyện đan và luyện khí, thậm chí cất giữ đồ vật gì, cũng không phải là nơi tốt. Đồ tốt mà để ở chỗ này, qua một thời gian nữa cấp bậc sẽ giảm sút.
Lam Tiểu Bố bước vào đan phòng bị bỏ hoang, bên trong đan phòng toàn là tro bụi và nhiều chỗ bị phá hỏng, đi xuyên qua đan phòng này, còn có một viện tử nhỏ.
Người bình thường đến đây, chỉ sợ chỉ có thể nhìn thấy một viện tử nhỏ cũ nát, ngoài ra không còn gì cả. Nhưng Lam Tiểu Bố vừa bước đến đây, đã nhìn thấy ở một góc dưới gốc cây cổ thụ có một cấm chế che giấu. Lam Tiểu Bố không cưỡng ép phá vỡ cấm chế này ra, mà lấy một lá trận kỳ ra. Trận kỳ vừa đặt xuống, cấm chế bị mở ra, sau đó xuất hiện một cánh cửa nhỏ.
Cảnh cửa này rõ ràng là một truyền tống trận, Lam Tiểu Bố bước đến trước truyền tống trận, đặt trận bài truyền tống trên tay vào.
Một trận choáng váng truyền đến, Lam Tiểu Bố vừa chạm chân đến mặt đất đã biết mình đang ở trong lòng đất. Trước mặt hắn có một cái ao, nước trong ao chỉ dâng lên khoảng một nửa ao.
Trừ cái ao này ra, không còn gì nữa.
Cái ao này chính là thứ giúp hỏa diễm niết bàn sao? Lam Tiểu Bố hoàn toàn không biết nước trong ao này là thứ gì. Hắn do dự một chút rồi lấy tiên diễm của mình ra.
“Oanh!” Tựa như rót một thùng dầu vào củi khô. Thái Sơ Hằng Hỏa vừa gặp phải cái ao này đã lập tức bùng cháy mãnh liệt, loại khát vọng kia đến Lam Tiểu Bố cũng có thể cảm nhận được.
Lam Tiểu Bố trực tiếp đưa hỏa diễm lên phía trước, “Đi đi.”
Thái Sơ Hằng Hỏa xông vào ao, Lam Tiểu Bố đứng bên cạnh ao cũng có thể cảm nhận được hỏa diễm của mình đang không ngừng tiến giai, Không chỉ như vậy, lực lượng ẩn chứa bên trong hỏa diễm cũng càng ngày càng mạnh. Thật giống như quá trình một Địa Tiên bước vào CHân Tiên, chân nguyên không ngừng chuyển đổi thành tiên nguyên.
Đây tuyệt đối là biến hóa về chất.
Nước trong ao dần dần biến mất, khi nước trong ao biến mất hết, Lam Tiểu Bố chỉ nhìn thấy một đóa hỏa diễm màu xanh nhạt đang lơ lửng ở dưới đáy ao.
Lam Tiểu Bố khẽ vẫy tay, ngọn lửa này lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.
Tiên diễm cấp bốn? Trong lòng Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng. Lần giao dịch với Cúc Tú Nhược này, tuyệt đối đáng giá.
Có thể đi được rồi, Lam Tiểu Bố cất hỏa diễm đi, hắn đã nhìn thấy bên cạnh ao còn có truyền tống trận, truyền tống trận này chắc hẳn không cần đến trận bàn truyền tống.
Lam Tiểu Bố đi đến truyền tống trận, khi đang định đi ra ngoài, hắn bỗng nhiên đổi ý, lấy di hỏa cấp ba mà mình lấy được kia đặt giữ cái ao khô cạn, sau đó dùng một cấm chế khóa lại.
Làm xong những chuyện này, Lam Tiểu Bố mới bước vào truyền tống trận về đến đan phòng.
Lam Tiểu Bố không rời khỏi phường thị Ô Mỗ bằng lối ra vào, mà là sử dụng trận bàn truyền tống, từ phường thị Ô Mỗ truyền tống đi.

“Tiểu Bố đại ca.” Nhìn thấy Lam Tiểu Bố quay lại Cấm Tiên Ti, Chủng Dịch kinh hãi, hắn nhanh chóng tiến lên đón.
Lam Tiểu Bố đã nhìn thấy Tiểu Tiên Ti Kim Bất Kiều của Cấm Tiên Ti đi tới, sắc mặt Kim Bất Kiều vô cùng âm trầm, hắn trợn mắt hung hăng trừng Lam Tiểu Bố một chút, sau đó mới lên tiếng, “Tiên Ti đại nhân tìm ngươi, nhanh lên, đừng ở đó lề mề nữa.”
Lúc đầu Chủng Dịch còn đang nói, chỉ có thể nuốt lời định nói lại. Hắn thở dài, người đại ca này của mình xong đời rồi. Hắn đã truyền tin tức ra rồi mà Lam Tiểu Bố còn trở về, thật sự là…
Lam Tiểu Bố chẳng hề sợ hãi chút nào, ngược lại còn chào Kim Bất Kiều một tiếng, lúc này mới lên lầu bốn.
Lầu bốn chia làm hai bên đông tây, phía đông là nơi làm việc của Đại Tiên Ti Cốc Dược của Cấm Tiên Ti. Phía tây là nơi làm việc của bốn vị Tiểu Tiên Ti.
Bạn cần đăng nhập để bình luận