Khí Vũ Trụ

Chương 1778 - Mạc Niệm Yên trở về. (2)

Lam Tiểu Bố lại nhìn về phía Trường Sinh Thánh Đạo thành, “Ngươi có thể ở lại Trường Sinh Thánh Đạo thành tu luyện, ta muốn quay về Đại Hoang Thần Đạo thành xem thử.”
Côn Vi thở phào một hơi, không còn hùng tâm tráng chí, hắn ta chỉ một lòng trên con đường đại đạo, lần này nhất định phải nhân lúc vận may Đại Hoang Thần Giới tăng vọt mà chứng đạo tam chuyển Thánh Nhân.
Lam Tiểu Bố quay về vị trí giới vực do đạo tắc Hồng Mông biến thành ở Trường Sinh Thánh Đạo thành một lần nữa, lập tức cảm nhận được vô cùng vô tận vận may thiên địa. Hắn là Đạo Quân một giới, có loại vận may này tăng cường, khiến hắn cảm thấy bản thân mình có thể bước vào hàng ngũ tứ chuyển Thánh Nhân bất cứ lúc nào.
Lam Tiểu Bố quyết định, sau khi mở một đầu thông đạo đến giới vực mà đạo tắc Hồng Mông biến thành, sẽ lập tức bế quan đột phá lên tứ chuyển Thánh Nhân.
Tiến vào trong phong ấn đạo tắc Hồng Mông, thần niệm Lam Tiểu Bố lập tức quét đến vô số bảo vật bên trong mảnh đất Hồng Hoang mà đạo tắc Hồng Mông biến thành này.
Cái giới vực mới này chẳng những có các loại thần linh thảo và vật liệu đỉnh cấp, thậm chí ngay cả đạo quả và Hỗn Độn chi khí cũng có. Những thứ này Lam Tiểu Bố không định động đến, tương lai Đại Hoang Thần Giới cần phát triển, đây đều là cơ duyên và tài nguyên của những kẻ đến sau.
Lúc trước Đại Hoang Thần Giới và Trường Sinh Giới cách xa nhau đến mấy hư không giới vực, sau khi đạo tắc Hồng Mông dung hợp hai giới, mặc dù không có vòng xoáy không gian truyền tống, Lam Tiểu Bố dựa vào Luân Hồi Oa, chỉ qua mấy ngày đã đến được cấm chế phong ấn ở bên ngoài Đại Hoang Thần Đạo thành.
Còn chưa bước ra khỏi phong ấn đạo tắc Hồng Mông, Lam Tiểu Bố đã cảm nhận được vận may thiên địa nặng nề. Xem ra khi hắn không có ở đây, Đại Hoang Thần Đạo thành được quản lý không tệ.
Lam Tiểu Bố bước ra khỏi cấm chế phong ấn, thần niệm đã quét đến Đại Hoang Thần Đạo thành vô cùng phồng hoa bên ngoài Ẩn Nặc Thần Trận. Mặc dù là ở bên ngoài Thần Đạo thành, nhưng tu sĩ tới lui vô cùng náo nhiệt
Lam Tiểu Bố âm thầm gật đầu, đây mới là Thần giới mà hắn muốn. Tương lai cũng giống như đô thị phàm nhân, mọi người chỉ là có thực lực mạnh hơn một chút, tuổi thọ dài hơn một chút, còn những cái khác, nên giống như thành thị phàm nhân. Tu sĩ tu đạo, cũng không phải muốn tu đến mức tình người ấm lạnh.
“Đạo Quân trở về!” Lam Tiểu Bố vừa bước ra khỏi cấm chế, một giọng nói vô cùng kích động truyền đến.
“Quân huynh? Sao ngươi lại ở chỗ này chờ?” Lam Tiểu Bố nhìn thấy Quân Vu, trong lòng vô cùng kinh ngạc. Quân Vu chính là trợ thủ đắc lực của hắn, sao có thể rảnh ở lại đây?
So với lúc trước, Quân Vu đã là Hợp Thần cảnh tầng sau, tu vi tiến bộ rất nhanh.
“Đạo Quân, sau khi ta nghe thấy đạo ngôn của ngươi, đã biết ngươi nhất định sẽ nhanh chóng quay về Đại Hoang Thần Giới, cho nên vẫn luôn ở đây chờ đợi.” Quân Vu kích động nói.
Bản thân mình là Đạo Quân của Đạo ĐÌnh Đại Hoang Thần Giới, đạo ngôn cũng có thể khiến cho toàn bộ tu sĩ Đại Hoang Thần Giới nghe được, đây là chuyện bình thường. Nhưng mà thần niệm hắn quét qua một chút, vậy mà chỉ nhìn thấy cường giả khá mạnh là Quân Vu, còn về bọn người Đàm Khổ, Hồ Thánh Gia, Kiều Ngạo Luân, hắn đều không nhìn thấy, ngay cả KHổng Phục Sinh hắn điều đến đây để hỗ trợ cũng không thấy. Phải biết rằng Khổng Phục Sinh chính là Chuẩn Thánh, lại cộng thêm hắn ta chủ động đầu nhập với hắn, khi vận may Đại Hoang Thần Giới tăng cao, là người có cơ hội đột phá CHuẩn Thánh tấn cấp lên nhất chuyển Thánh Nhân nhất.
Dù hắn không có ở Đại Hoang Thần Đạo thành, có Khổng Phục Sinh ở chỗ này, Đại Hoang Thần Đạo thành chắc hẳn cũng vẫn bình yên vô sự.
Cũng may khiến Lam Tiểu Bố thở phào chính là, hắn nhìn thấy mấy người Thạch Dật, Diêm Ảnh, Bàng Bất Lận, HÙng Nam Phong. Tu vi của bọn họ đều tăng lên theo trình độ khác biệt, Thạch Dật là Hợp Thần cảnh tầng một, xem như là người tiến bộ lớn nhất.
“Khổng Phục Sinh đâu rồi? Còn bọn người Kiều Ngạo Luân, Hồ Thanh Gia sao không nhìn thấy? Đàm Khổ đâu? Niệm và Tể Tấn Trần ra ngoài vẫn còn chưa trở về sao?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Quân Vu vội vàng đáp, “Bọn họ có ở đây, nhưng sau đó có xảy ra một chút chuyện. Trăm năm trước, Niệm và Tể Tấn Trần đã trở về, nhưng mà về cùng với bọn hắn còn có một người nữa, đó là sư phụ của Niệm, Mạc Niệm Yên…”
“Mạc Niệm Yên?” Lam Tiểu Bố nghe thấy cái tên này, là sư phụ của Niệm. Lúc trước ở trong mắt Lam Tiểu Bố, Mạc Niệm Yên chính là một nhân vật không tầm thường, nếu không thì cũng không thể nào dạy ra loại đệ tử như Niệm.
Nhưng mà sau khi cứu được Ôn Khả Xu, nghe được thật ra Mạc Niệm Yên là người như thế nào, trong lòng hắn đã không còn cảm giác này nữa. Bây giờ, trong mắt Lam Tiểu Bố, Mạc Niệm Yên chỉ là một tu sĩ bình thường mà thôi.
“ĐÚng vậy, sau khi Mạc Niệm Yên đến đây, rất chấn kinh với sự thay đổi ở nơi này. Lúc đầu hắn muốn khống chế Đại Hoang Thần Đạo thành, nhưng mà đã bị Khổng tiền bối ngăn cản. Nhưng KHổng tiền bối không phải đối thủ của Mạc Niệm Yên, đã bị Mạc Niệm Yên đánh trọng thương…”
Lam Tiểu Bố lập tức nhíu mày, “Ngươi nói Khổng Phục Sinh bị Mạc Niệm Yên đánh trọng thương?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận