Khí Vũ Trụ

Chương 1273 - Quay về báo thù. (2)

Nguyên Hướng Tổ vẫn không hề động đậy, cái Hư Không Trường Đao kia vạch ra bốn đạo ánh sáng, một khắc sau, hai tay và hai chân Tư Bối Hòa đã bị chặt đứt.
Nguyên Hướng Tổ tiến lên một bước, vừa hay đạp lên ngực Tư Bối Hòa, ngũ tạng và máu tươi từ trong người Tư Bối Hòa chảy ra, khiến người ta không đành lòng nhìn thẳng.
Nhưng mà Nguyên Hướng Tổ không nhìn Tư Bối Hòa ở dưới chân, trường đao vung lên, hóa thành một đạo nhận mang dài mấy trượng chém thẳng về phía Trường Tư thương lâu.
Oanh!
Bụi bặm bay tứ tung, toàn bộ Trường Tư thương lâu bị chém thành hai nửa, rất nhiều tu sĩ còn chưa kịp ra ngoài, trực tiếp vẫn lạc ở trong đó.
Càng nhiều tu sĩ đang đứng xem náo nhiệt, nhìn thấy tình cảnh đáng sợ này, đâu còn dám tiếp tục ở lại nơi này nữa, điên cuồng bỏ chạy tứ tán. Tất cả mọi người biết rõ, Tư gia xong đời rồi. Tư gia chắc hẳn cũng có một vị Nguyên Đan cảnh, nhưng mà đó là chuyện của bao nhiêu năm trước rồi? Nói không chừng cái vị Nguyên Đan cảnh kia đã sớm chết già. Cho dù không chết già, khí huyết của vị Nguyên Đan cảnh ở Tư gia kia sợ đã cũng không thể nào tránh được lưỡi đao của Nguyên Hướng Tổ.
Nguyên Hướng Tổ không nhìn Trường Tư thương lâu đã bị hắn hủy đi, mà nhìn về phía Tư gia. Hắn không đi Tư gia trước, mà đến Trường Tư thương lâu, bởi vì nơi này là nhà của hắn, Tư Bối Hòa hủy đi nơi này, khiến hắn chậm trễ cứu chữa đại ca kết bái.

Nguyên gia Lạc Tụy thành.
Vốn dĩ ở Lạc Tụy thành, Nguyên gia chiếm diện tích hơn ngàn mẫu đất, giờ phút này chỉ còn một đại viện rộng chừng mười mẫu mà thôi.
Thời điểm Nguyên gia thịnh vượng nhất, có khoảng chừng mấy vạn đệ tử gia tộc, mà bây giờ chỉ còn mấy trăm người. Mấy trăm người này đều tập trung hết ở trong đại viện hơn mười mẫu này.
Còn những nơi khác, không phải bị Khuông gia chiếm, chính là bị Tư gia đoạt, gần đây ngay cả Tả gia cũng bắt đầu chiếm chỗ của Nguyên gia. Có thể nói Nguyên gia không chỉ bị xóa tên khỏi ba đại gia tộc ở Lạc Tụy thành, thậm chí ngay cả chỗ đặt chân cũng sắp bị cướp đoạt.
Gia chủ Nguyên gia Nguyên KHiếu giờ phút này đang ngồi trên vị trí gia chủ, tu sĩ từ Trúc Linh Trở lên của Nguyên gia đều đang ở chỗ này, cộng lại cũng chỉ mười lăm người mà thôi. Tu vi cao nhất là Nguyên Trầm Hệ, cũng chỉ là Thoát Phàm cảnh tàng một.
Nguyên KHiếu nhìn thành viên gia tộc có chút mỏng manh, thờ dài nói, “Lạc Tụy thành là gốc rễ của Nguyên gia ta, thế nhưng chúng ta không thể không rời khỏi nơi này.”
KHông có ai nói chuyện, bởi vì tất cả mọi người đều hiểu rõ có chuyện gì, chỉ ngắn ngủi mấy năm, sản nghiệp Nguyên gia hầu như đã bị cướp đoạt hết. Cái này thì cũng thôi đi, những đệ tử có chút tư chất của Nguyên gia, đều chết không rõ ràng ở bên ngoài, hoặc mất tích không thể tìm thấy.
“Còn muốn chạy à, không dễ như vậy đâu, Nguyên Du Lĩnh của Nguyên gia ngươi đả thương Tư Phỉ của Tư gia ta.” Một giọng nói đột ngột vang lên, sau đó, một nam tử kéo theo một người đi vào phòng nghị sự của Nguyên gia, đồng thời ném người trong tay lên mặt đất.
Người này tất cả những người trong đại sảnh đều biết, chấp sự ngoại phủ của Tư gia, Tư Bào.
Người bị Tư Bào vứt trên mặt đất chính là Nguyên Du Lĩnh, chỉ là giờ phút này cả người Nguyên Du Lĩnh chồng chất vết thương, hấp hối, chỉ còn sót lại một hơi.
Tất cả mọi người trong Nguyên gia đều siết chặt tay thành nắm đấm, nhưng bọn hắn không dám ra tay. Bởi vì vừa ra tay, Nguyên gia sẽ hoàn toàn biến mất, Tư gia sẽ giết sạch Nguyên gia, đến gà chó cũng không tha.
Nguyên Khiếu hít một hơi thật sâu, Tư gia khinh người đến cực điểm, ngang nhiên xé mở hộ trận xâm nhập vào phòng nghị sự của Nguyên gia. Hơn nữa mỗi lần đến đều lấy cớ giống nhau, nói là người Nguyên gia đả thương người Tư gia.
Nguyên Du Lĩnh mới là Thác Mạch tầng ba, còn là một hai năm gần đây mới vừa tấn cấp lên. Một Thác Mạch tầng ba, lại có thể đánh người Tư gia bị thương? Hơn nữa, người Nguyên gia bây giờ còn dám đến Tư gia gây chuyện sao?
Cố gắng kìm nén lửa giận trong lòng xuống, lúc này Nguyên Khiếu mới đứng lên, tỏ vẻ áy náy nói, “Chuyện này là do Nguyên gia ta không đúng, Tư chấp sự bớt giận.”
Sau khi nói xong, lúc này Nguyên Khiếu mới quát Nguyên Du Lĩnh đang nằm trên mặt đất, “Ngươi không ở trong nhà cho yên ổn, đi ra ngoài gây chuyện làm gì? Xem thử ta có đánh chết ngươi không? Từ hôm nay trở đi, ngươi…”
“Gia chủ, ta có việc muốn báo…” Nguyên Du Lĩnh giãy dụa nói mấy chữ, máu trong miệng lập tức trào ra, khiến hắn không thể nào nói tiếp được.
“ĐƯợc, đã thế thì ta cho ngươi một cơ hội giải thích.” Nguyên Khiếu lấy một viên đan dược ra bỏ vào trong miệng Nguyên Du Lĩnh.
Có viên đan dược này, hô hấp của Nguyên Du Lĩnh ổn định hơn rất nhiều. Hắn không chờ thân thể mình tốt hơn một chút đã nhanh chóng gượng người dậy, vội vàng nói, “Hướng Tổ đại ca quay về…”
Nguyên Hướng Tổ trở về rồi? Tất cả mọi người sửng sốt. Mấy năm trước sau khi Nguyên Hướng Tổ mất tích, không một ai để ý đến. Những năm này, người Nguyên gia bị mất tích còn ít sao? Huống chi tư chất của Nguyên Hướng Tổ lúc khảo nghiệm mặc dù rất tốt, nhưng đã tiêu hao hết hầu như toàn bộ Nguyên gia.
“Hướng Tổ đại ca lấy sức một mình, hủy đi Trường Tư thương lâu, giết đông đảo tay chân của Tư gia, còn giết Tư Bối Hòa. Bây giờ chắc hẳn đang đến hang ổ của Tư gia…” Nguyên Du Lĩnh nói một hơi.
Hắn cũng vì vội vã quay về báo tin, lúc này trên đường gặp phải Tư Bào, Tư Bào tiện tay đánh hắn trọng thương, còn vu cáo hắn đánh người Tư gia bị thương.
“Cái gì?” Nguyên Khiếu kích động siết chặt bàn tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận