Khí Vũ Trụ

Chương 1495 - Mắt thấy chưa chắc đã là thật.

“Lam đạo hữu, ta tin ngươi có thể khiến ta bị trọng thương, nhưng ta khẳng định ta vẫn có thể rời khỏi đây được, trong lòng người chắc hẳn cũng tin lời ta nói. Sở dĩ ta không tiêu hao đại đạo tự thân mà bỏ chạy, là bởi vì ta muốn hợp tác với ngươi.”
Nói đến đây, Hồ Thanh Gia nhìn thấy tia mỉa mai trong mắt Lam Tiểu Bố, nàng hít vào một hơi thật sâu, cố gắng dịu giọng nói, “Ta ở lại nơi này không đi, trừ vì chữa thương ra, đương nhiên còn sẽ có nguyên nhân khác. Ta tin rằng Lam đạo hữu hẳn cũng muốn biết, vì sao ta lại ở mãi nơi này không đi.”
“Ngươi cảm thấy ta sẽ hợp tác với người hãm hại sư phụ của chính mình sao? Hơn nữa, ta thật sự không muốn biết vì sao ngươi lại ở nơi này không đi.” Lam Tiểu Bố cười ha ha, vẫn đang khắc họa trận văn hư không.
Hồ Thanh Gia bây giờ quả thật có cơ hội chạy thoát, nhưng mà Hồ Thanh Gia càng kéo dài thời gian thì khả năng nàng có thể chạy đi càng thấp.
Nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, Hồ Thanh Gia tự giễu cười cười, “Lam Tiểu Bố, nếu như có người giết người thân duy nhất của người, ngươi có báo thù hay không?”
Lam Tiểu Bố sững sờ, giết người thân duy nhất của hắn, vậy đương nhiên là phải báo thù, chuyện này mà còn cần phải nói sao? Sau đó hắn lập tức khó hiểu nhìn Hồ Thanh Gia, “Ngươi nói Ma Hề Thánh Nhân giết người thân của ngươi?”
Hồ Thanh Gia nhìn con đường Độ Đạo thành ở đằng xa, chậm rãi nói, “Năm đó ta và ca ca sống nương tựa lẫn nhau, có một lần ca ca ta dẫn ta đến một bí cảnh bỏ hoang tìm kiếm tài nguyên tu luyện, ca ca ta đi đến một nơi rất nguy hiểm, bảo ta chờ hắn ở bên ngoài. Không ngờ lại chờ được một vợ chồng độc ác tàn nhẫn, bọn hắn làm việc ác bất tận ở khu vực đó, cho nên tăng tu vi cũng mạnh hơn người bình thường. Nữ tử kia cưỡng ép muốn bắt ta đi, làm lô đỉnh cho chồng của nàng ta. Mà tên nam nhân kia thì ngay tại đó khống chế ta, xé toang quần áo của ta ra…
Ngay lúc đó ca ca ta tới, ca ca ta không nói hai lời đã lập tức ra tay đánh nam nhân kia bị trọng thương. Không chỉ như vậy, ca ca ta còn đánh nữ tử ác độc kia bị thương, thậm chí còn xé hết quần áo trên người nữ tử kia, treo nữ tử kia lên lóc từng thớ thịt xuống. Bởi vì người ca ca thương nhất chính là ta, bất kỳ người nào làm tổn thương ta, ca ca ta sẽ không bao giờ buông tha, đâu thể chịu được cảnh ta bị người ta bắt nạt như vậy được?”
Sau khi Hồ Thanh Gia nói đến đây, trong mắt nàng đã tràn đầy nước mắt, “Ngay lúc đó Ma Hề Thánh Nhân Tần Tự Hề đi ngang qua nơi này. Nàng nhìn thấy chuyện ca ca ta đang làm, cộng thêm dáng vẻ ca ca ta có chút hung hãn, nàng thậm chí không hề hỏi đến ngọn nguồn sự việc, đã trực tiếp giết chết ca ca ta…”
Lam Tiểu Bố im lặng, hắn cảm thấy với tính cách của Tần Tự Hề thật sự có khả năng sẽ làm như vậy. Tính cách Tần Tự Hề hướng nội, không có bằng hữu nào cả, cũng không tham gia tụ hội gì nhiều. Mặc dù rộng lượng, nhưng những chuyện thật sự trải qua quá ít. Nói dễ nghe thì chính là tính tình kiên cường ghét ác như thù, nói khó nghe một chút thì chính là EQ thấp, nếu không thì cũng sẽ không bị Thân Bất Thanh hãm hại.
Nàng chắc hẳn là đột nhiên nhìn thấy một nam tử lột bỏ hết quần áo của một nữ nhân, đồng thời lăng trì nàng ta, tức giận mà ra tay. Có thể thấy được có đôi khi, mắt thấy cũng không phải là sự thật.
Hai tay Hồ Thanh Gia siết chặt, “Từ sau khi cha mẹ ta qua đời, ta vẫn luôn đi theo đằng sau ca ca. Ca ca ta đột nhiên bị giết, với ta mà nói lúc đó chẳng khác nào trời đất sụp đổ, đầu óc ta hoàn toàn trống rỗng.”
Tựa như vì khắc chế cảm xúc kích động trong nội tâm của mình, Hồ Thanh Gia im lặng một lúc để bình tĩnh lại rồi mới nói tiếp ”Tần Tự Hề cứu nữ nhân kia, hỏi thăm nguyên nhân. Nữ nhân kia vậy mà lại khóc lóc nói rằng là ca ca ta muốn bắt ép nàng ta làm lô định, đánh trọng thương đạo lữ của nàng ta. Còn ta, nữ nhân kia nói, cũng là do ca ca ta bắt được, chắc hẳn cũng là để làm lô đỉnh.”
“Vì sao ngươi không giải thích gì?” Lam Tiểu Bố nhíu mày hỏi một câu.
Hồ Thanh Gia chậm rãi nói, “Bởi vì khi Tần Tự Hề nghe nói ta là do ca ca ta bắt về, vậy mà nàng lại có suy nghĩ muốn thu ta làm đệ tử.”
Lam Tiểu Bố hiểu ra vì sao Hồ Thanh Gia lại không giải thích, Hồ Thanh Gia muốn đi theo Tần Tự Hề, sau đó hãm hại Tần Tự Hề.
Quả nhiên Hồ Thanh Gia lại tự giễu nói, “Lúc đó ta đã tỉnh táo lại, biết được cho dù ta có giải thích như thế nào, ca ca ta cũng sẽ không sống lại được nữa. Mà nữ nhân đã giết ca ca ta này, tuyệt đối là một cường giả, nếu như ta không đi theo nàng, ta sợ vĩnh viễn cũng không có cơ hội báo thù cho ca ca ta. Cho nên ta không giải thích gì, mặc dù kẻ thù của ta có ba người, nhưng ta chỉ cần giết chết được Tần Tự Hề, vậy thì ta nhất định cũng có thể giết chết hai vợ chồng Vô Bản kia.”
“Đôi vợ chồng kia là vợ chồng Vô Bản sao?” Lam Tiểu Bố nghi ngờ hỏi.
Hồ Thanh Gia gật đầu, “Đúng vậy, nam tu tên là Khuông Bản Hầu, nữ tu tên là Cẩu Vô Ngọc. Hai người này việc ác bất tận, giết người như ngóe. Để bọn hắn sống chính là để đi giết hại người khác, hơn nữa hai người này cực kỳ xảo quyệt, người bình thường hoàn toàn không thể bắt được bọn hắn.”
Nói đến đây Hồ Thanh Gia nhìn Lam Tiểu Bố, “Lam đạo hữu, ta tin rằng ngươi biết Tần Tự Hề, nếu không thì ngươi cũng sẽ không đoán ra được ta là đệ tử của Tần Tự Hề. Tần Tự Hề quả thật không hề bạc đãi ta, thậm chí còn đối xử với ta như con gái ruột, tất cả tài nguyên tu luyện hay công pháp cũng đều cho ta. Thế nhưng ca ca duy nhất của ta đã bị nàng giết, đây luôn là cái gai trong lòng ta. Ta bái nàng làm thầy, vốn chính là vì muốn giết nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận