Khí Vũ Trụ

Chương 1963 - Lấy một chọi chín.

Chỉ trong chớp mắt, chín tên cường giả kia đã khóa chặt không gian của Lam Tiểu Bố và Trác Huyền Thiên lại. Lĩnh vực của chín tên cửu chuyển Thánh Nhân chồng chất lên nhau, loáng thoáng bao phủ Lam Tiểu Bố lại.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố vừa bố trí xong tất cả trận kỳ, toàn bộ đại trận của Cửu Toa Hư Không Thành đều nằm trong tay hắn. Hắn cũng thấy rõ, ở Cửu Toa Hư Không Thành có tất cả là mười sáu tên cửu chuyển Thánh Nhân, nếu chỉ chín người, vậy đã cho thấy rõ bảy người còn lại không phải người của Cửu Toa Hư Không Thành.
Đương nhiên, cái dự đoán này cũng không phải chính xác 100%, có lẽ trong bảy người này cảm thấy rằng chỉ cần chín người là có thể bắt được Lam Tiểu Bố hắn, cho nên lười đến đây.
“Nói đi, ngươi đến từ tinh cầu nào?” Nói chuyện chính là một tên cường giả mặc áo vàng, mặt trắng không râu, khí thế quanh người ngưng thực, thực lực tuyệt đối không thấp hơn Phiến Bất Ngang.
Nhìn thấy chín tên cửu chuyển Thánh Nhân vây quanh hai người hắn ta và Lam Tiểu Bố, Trác Huyền Thiên lại thở phào một hơi. Hắn ta đã được chứng kiến thực lực của Lam Tiểu Bố, bây giờ lo lắng nhất chính là Khốn Sát Thần Trận của Cửu Toa Hư Không Thành. Chỉ cần Lam Tiểu Bố có thể phá vỡ cái Khốn Sát Thần Trận này, vậy hôm nay bọn hắn sẽ không có nguy hiểm gì lớn.
Trước đó suy nghĩ của hắn ta quả thật có chút không đúng, tất cả thực lực của Cửu Toa Hư Không Thành chỉnh hợp lại, quả thật tương đương với bảy tám Đại Ma Hư Tinh. Nhưng ở Cửu Toa Hư Không Thành chỉ sợ không có ai cảm thấy đối phó với hai người hắn ta và Lam Tiểu Bố, cần kinh động đến tất cả tinh cầu liên quan đến Cửu Toa Hư Không Thành chứ? CHỉ cần trước khi những cường giả của những tinh cầu liên quan kia đến viện trợ, xử lý chín người này, vậy thì sẽ là người chiếm thế chủ động.
Thực lực của Lam Tiểu Bố có thể dễ dàng nghiền ép Vĩnh Dạ Thánh Nhân, hơn nữa lúc đó đại trận của Lam Tiểu Bố còn chưa kích phát. Bây giờ người đứng đầu Cửu Toa Hư Không Thành Quý Ỷ Ca không có ở đây, nếu như kích phát đại trận, có lẽ có thể thật sự đối phó với chín người này.
Còn về chuyện Lam Tiểu Bố có thể bố trí đại trận ở chỗ này hay không, Trác Huyền Thiên tin rằng hắn ta sẽ không nhìn nhầm Lam Tiểu Bố, có thể khẳng định đã bố trí rồi. Nếu như Lam Tiểu Bố bố trí đại trận mà hắn ta cũng cảm nhận được, vậy thì đã không gọi là đại trận.
Nam tử áo vàng hỏi thăm Lam Tiểu Bố, chủ yếu là muốn biết lai lịch của Lam Tiểu Bố. Cho dù tương lai như thế nào, chuyện của Lam Tiểu Bố không phải chỉ giết Lam Tiểu Bố là xong việc. Nếu như bất cứ người nào đến Cửu Toa Hư Không Thành phạm tội, chỉ cần giết chết người phạm tội, vậy thì Cửu Toa Hư Không Thành còn uy vọng gì nữa?
Cửu Toa Hư Không Thành không phải chưa từng có cường giả ở đây giết người, nhưng mà tinh cầu của kẻ giết người đều bị tiêu diệt. Gần vạn năm qua, không có ai dám ở Cửu Toa Hư Không Thành làm ra bất cứ chuyện gì trái quy tắc.
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Không biết các vị ra tay với ta, nguyên nhân là gì? Chẳng lẽ ai mạnh thì người có có thể tùy tiện giết sao? Như vậy cũng không tệ đâu.”
“Ngươi ở Cửu Toa Hư Không Thành ta giết chết hai chấp sự, còn dám hỏi nguyên nhân vì sao? Ha ha.” Một tên trưởng lão áo đen hừ lạnh một tiếng, trong giọng nói ẩn chứa sát ý nồng đậm.
“A, nói vậy là chấp sự các ngươi giết ta, ta còn không thể phản kháng sao?” Giọng điệu Lam Tiểu Bố vô cùng bình tĩnh.
TRong lòng Lam Tiểu Bố hơi khó hiểu, không phải vừa đến thì nên ra tay luôn sao? Sao lại còn nói nhảm nhiều như vậy? Thật sự là nếu còn không ra tay nữa, hắn sẽ chủ động ra tay. Hắn đã sớm chuẩn bị xong Liệt Tắc Luân rồi, chỉ cần đối phương ra tay trước, hắn có thể xử lý một đến hai người.
“Ngươi ở Cửu Toa Hư Không Thành chém giết một chủ cửa hàng ở trong thành, chẳng lẽ còn không thể giết ngươi sao?” TRưởng lão áo đen này càng lạnh giọng hơn.
Lam Tiểu Bố quay đầu nhìn về phía Trác Huyền Thiên, “Trác tông chủ, cái này hình như không đúng nhỉ, không phải bọn hắn vừa xông đến là ra tay ngay sao? Sao lại nói nhảm nhiều như vậy?
Trác Huyền Thiên truyền âm nói, “Người này tên là Hành Mạc Bà, nghe nói tu luyện Tiểu Nhân Quả Đạo.”
Lam Tiểu Bố giật mình, lúc này nam tử mập lùng đứng sau Hành Mạc Bà đã bất mãn nói, “Mạc Bà, được rồi, không thể bởi vì chuyện của ngươi là chậm trễ chuyện của chúng ta được. Cửu chuyển Thánh Nhân cũng không phải chỉ có một mình nơi này, muốn giết, chỗ khác cũng có.”
Nghe giọng điệu hắn ta nói, đó là Hành Mạc Bà định giết cửu chuyển Thánh Nhân để hoàn thiện Nhân Quả Đạo.
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Trước đó chủ cửa hàng kia muốn bắt bằng hữu của ta, đồng thời còn ẩn chứa sát cơ, chẳng lẽ ta phải ngồi nhìn bằng hữu của ta bị giết, còn không thể ra tay giết hắn? Hơn nữa, ở Cửu Toa Hư Không Thành này giết người cũng không phải chỉ có một mình ta, trước đó ta cũng nhìn thấy có người ở chỗ này giết một tên tu sĩ không muốn bán công pháp cho hắn. Chẳng lẽ là do tên tu sĩ kia đáng chết?”
Gia hỏa này còn muốn tìm Nhân Quả ĐẠo trên người mình à, nằm mơ đi.
“Ha ha…” Hành Mạc Bà cười ha ha một tiếng, “Ở trong Cửu Toa Hư Không Thành, chỉ cần trong tay có lệnh bài hành tẩu của Cửu Toa Hư Không Thành, mỗi trăm năm có thể không lý do giết chết một tu sĩ không có lệnh bài hành tẩu ở Cửu Toa Hư Không Thành, đây là quy củ của Cửu Toa Hư Không Thành ta.”
Lam Tiểu Bố ngây ngẩn cả người, còn có loại quy củ không biết xấu hổ như vậy ư? Rất rõ ràng, loại cổ vũ này chỉ đang cổ vũ kẻ ngoại lai cố gắng lấy được lệnh bài hành tẩu của Cửu Toa Hư Không Thành. Còn về làm sao để lấy được lệnh bài này, Lam Tiểu Bố không cần hỏi cũng biết, nhất định chỉ có lợi với Cửu Toa Hư Không Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận