Khí Vũ Trụ

Chương 2711 - Bỏ lỡ thời cơ bắn tên tốt nhất. (2)

Sắc mặt Tiết Đề vốn đã có chút tái, bây giờ lại càng trắng hơn, hắn ta biết rõ mình đã rơi vòa thế hạ phong. Giờ phút này, thậm chí hắn ta muốn thoát khỏi khí thế sát phạt mà Vô Khư Tiễn đang khóa lại cũng khó khăn, bởi vì chiến lược lúc ban đầu của hắn ta đã không bằng chiến lược của Lam Tiểu Bố.
Tiết Đề nhìn chằm chằm Vô Khư Tiễn của Lam Tiểu Bố, khí thế sát phạt của Lục Bạch Thương vẫn đang tăng vọt, hắn ta không thể nào lùi bước, chỉ cần hơi lùi bước một chút, vậy thì hắn ta chẳng những không thể nào tạo ra chút tổn thương nào cho Lam Tiểu Bố, mà còn bị Lam Tiểu Bố giết chết.
Giờ phút này, Tiết Đề chỉ hy vọng Hồ Càn có thể ra tay. Chỉ cần Hồ Càn ra tay, vậy thì hắn ta sẽ có cơ hội tránh thoát sát ý đang khóa chặt của Vô Khư Tiễn.
Trong lòng Tiết Đề cũng hiểu rất rõ, trừ khi Hồ Càn bị ngớ ngẩn, nếu không thì tuyệt đối sẽ không ra tay vào lúc này. Bởi vì trước Vô Khư Tiễn của đối phương, bất cứ kẻ nào tiến vào trong không gian sát phạt này, sẽ lập tức bị Vô Khư Tiễn khóa lại. Chỉ cần Hồ Càn không ngốc, sẽ không vào lúc này mà xông ra, chủ động để Lam Tiểu Bố khóa chặt sinh cơ.
Tiết Đề vừa cuốn lên đạo tắc Sát Phạt từ Lục Bạch Thương của mình, vừa dùng lĩnh vực xem xét lỗ hổng sinh cơ ở xung quanh.
Không gian và thời gian dường như đã dừng lại, tốc độ của Lục Bạch Thương cũng chậm lại vô hạn, giống như ốc sên đang từ từ bò đi, nhưng mà mỗi khi tiến lên được một chút, quy tắc không gian sẽ lập tức bị vỡ vụn ra một chút, đạo tắc Sát Phạt cùng cường đại hơn một chút.
Tiết Đề lại chẳng có chút vui mừng nào, bởi vì tuy Vô Khư Tiễn không nhúc nhích, nhưng mà tiễn ý hủy diệt tất cả mọi thứ cũng càng ngày càng mạnh.
Quy tắc ở giữa Vô Khư Tiễn và Lục Bạch Thương vỡ vụn, bắt đầu xuất hiện từng cái lỗ đen.
Giờ phút này, Tiết Đề chỉ có một suy nghĩ, tuyệt đối không thể để cho Lam Tiểu Bố bắn Vô Khư Tiễn ra, một khi Lam Tiểu Bố bắn Vô Khư Tiễn ra, ít nhất thì thân thể hắn ta cũng sẽ bị phá nát.
Hắn ta biết một khắc sau khi Lam Tiểu Bố bắn Vô Khư Tiễn ra, bởi vì đó là thời cơ tốt nhất, cho dù là sát ý hay là ngưng tụ khí thế hủy diệt đều đạt đến đỉnh phong.
Mà khiến Tiết Đề vui mừng như điên chính là, Vô Khư Tiễn của Lam Tiểu Bố vào thời gian tốt nhất lại không bắn ra, cái này khiến Tiết Đề nắm bắt được một tia sinh cơ mỏng manh.
Cho dù là vì kinh nghiêm chiến đấu của Lam Tiểu Bố không tốt, hay là vì nguyên nhân khác mà không bắn ra một tiễn này, nhưng đối với Tiết Đề mà nói, đây là tia sinh cơ duy nhất của hắn ta, hắn ta điên cuồng thiêu đốt tinh huyết của mình, thế đi chậm rãi của Lục Bạch Thương cũng nhanh chóng tăng lên, mà khí thế sát phạt thì càng lúc càng lăng lệ. Chỉ là khác với trước đó chính là, Lục Bạch Thương đang đánh về phía Lam Tiểu Bố đột nhiên đánh về phía Vô Khư Tiễn, cùng lúc đó, Tiết Đề điên cuồng lui lại, sau đó triệu hồi Thần Vị Môn.
Có tổn thương được Lam Tiểu Bố hay không không vội, hắn ta nhất định phải đảm bảo bản thân bình yên vô sự trước đã.
Cho đến giờ phút này, Tiết Đề mới hơi thở phào một hơi, hắn ta cũng có chút khó hiểu vì sao cho đến bây giờ Vô Khư Tiễn còn chưa bắn ra, thật ra thì trước khi hắn ta ra tay, chỉ cần Vô Khư Tiễn bắn ra, hắn ta vẫn sẽ vào thế yếu tuyệt đối, thậm chí là thân thể sụp đổ, nguyên thần cũng sẽ bị trọng thương. Mặc dù Lục Bạch Thương của hắn ta cũng có thể khiến thân thể Lam Tiểu Bố sụp đổ, nhưng tình cảnh của hắn ta tuyệt đối là càng thê thảm hơn Lam Tiểu Bố.
Một khi như vậy, sợ rằng tên Hồ Càn kia sẽ âm thầm ra tay với hắn ta. Đừng thấy ngoài mặt Hồ Càn khúm núm với hắn ta, trên thực tế chỉ cần hắn ta không còn năng lực phản kháng nữa, Hồ Càn sẽ là người đầu tiên muốn giết hắn ta.
Xa xa Hồ Càn cũng khó hiểu nhìn Lam Tiểu Bố, trên thực tế Lam Tiểu Bố đã sớm bỏ qua thời cơ bắn Vô Khư Tiễn ra. Hắn ta không tin Lam Tiểu Bố thật sự bỏ qua thời cơ bắn Vô Khư Tiễn, nhưng hết lần này đến lần khác thì sự thật chính là như vậy.
Lam Tiểu Bố cố nén không bắn Vô Khư Tiễn ra, hắn biết chỉ cần mình bắn Vô Khư Tiễn ra, những tính toán trên đã thành công. Bởi vì Vô Khư Tiễn hắn bắn ra sẽ có chín phần cơ hội có thể xử lý thân thể của Tiết Đề, có ba phần cơ hội có thể khiến Tiết Đề thần hồn câu diệt.
Sỡ dĩ hắn không bắn Vô Khư Tiễn ra, chính là vì giờ phút này, Tiết Đề thu hồi Thần Vị Môn. Lúc Tiết Đề biết đối phó với mình khó khăn, nhất định sẽ lập tức thu hồi Thần Vị Môn lại.
Một khi hắn còn chưa hoàn toàn bắn giết chết Tiết Đề, nguyên thần Tiết Đề có thể dựa vào Thần Vị Môn mà nhanh chóng bỏ chạy. Nguyên thần của Tiết Đề được Thần Vị Môn cuốn đi, chắc chắn có thể xác định được vị diện hư không nào mới là an toàn nhất, chứ không phải truyền tống quay lại vùng vũng trụ của hắn. Có thứ chí bảo như Thần Vị Môn, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiết Đề chạy thoát. Tiết Đề chạy thoát, vậy thì Thần Vị Môn sẽ vô duyên với hắn.
Cho nên hắn từ bỏ chuyện hủy đi thân thể Tiết Đề, chính là vì Thần Vị Môn.
Sau khi lấy được Thần Vị Môn đến tay, hắn vẫn có cơ hội xử lý Tiết Đề. Sau khi hắn bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để bắn giết Tiết Đề, sẽ khiến Tiết Đề nắm bắt được một khe hở sinh cơ. Tiết Đề sẽ mượn cơ hội này để chuyển Lục Bạch Thương sang đánh về phía Vô Khư Tiễn, cái thao tác liên tục này, quả thật sẽ khiến Tiết Đề có thể phá vỡ sát ý khóa chặt từ Vô Khư Tiễn, cũng khiến cho Lam Tiểu Bố có thể phá vỡ sát ý khóa chặt của Lục Bạch Thương.
Ngay khi Lam Tiểu Bố phá đi sát ý khóa chặt của Lục Bạch Thương, lập tức mở thế giới của mình ra. Cho dù đồ trong thế giới đã bị cấm chế ngăn cách, nhưng cho dù là Tiết Đề hay là Hồ Càn, thậm chí là hơn 10.000 tu sĩ Nhân tộc cũng không rõ, vì sao Lam Tiểu Bố lại muốn làm loại chuyện não tàn này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận