Khí Vũ Trụ

CHương 845: Truy sát Mân Nguyên

Lam Tiểu Bố không biết Đề Phật Thánh Nhân tìm được tung tích Mân Nguyên như thế nào, chỉ là mơ hồ cảm thấy Đề Phật không chỉ đường sai.
Chỉ vẻn vẹn nửa ngày, Luân Hồi Oa đã dừng lại ở bên ngoài một phường thị lộ thiên.
Thứ đầu tiên Lam Tiểu Bố chú ý đến không phải là phường thị lộ thiên này, mà là gợn sóng hư không ở xa xa. Thần niệm xuyên qua gợn sóng hư không, là một vòng xoáy hư không không nhỏ.
Vừa nhìn thấy, Lam Tiểu Bố đã biết nơi này là nơi nào, lúc trước khi hắn từ Trường Sinh Giới đến đây, chính là thông qua vòng xoáy hư không như thế này mà tiến vào. Đây là một cái đường hầm hư không, vậy thì, đường hầm hư không này chắc hẳn thông đến Trường Sinh Giới.
Trường Sinh Giới và Vô Căn Thần Giới có đường hầm hư không, Lam Tiểu Bố vốn còn định hỏi thăm một chút, bởi vì thực lực của hắn sau khi tăng lên nhất định sẽ trở lại Trường Sinh Giới. Không ngờ hắn còn chưa hỏi, đã ở chỗ này tìm được đường hầm hư không.
Lam Tiểu Bố vừa mới nghĩ đến đây, đã nhìn thấy có hai tu sĩ vọt vào trong vòng xoáy hư không, trong nháy mắt đã biến mất không thấy gì.
Lam Tiểu Bố ra hiệu đám người xuống dưới, sau đó cất Luân Hồi Oa đi. Đường hầm hư không ở nơi này khác với bên phía Trường Sinh Giới, bên ngoài đường hầm hư không ở Trường Sinh Giới chỉ có một mảnh vách núi, mà nơi này lại có phường thị lộ thiên, có thể thấy được rất nhiều tu sĩ đều muốn thông qua đường hầm hư không tiến về Trường Sinh Giới. KHi tu sĩ đến đây càng ngày càng nhiều, cuối cùng cũng tạo thành phường thị lộ thiên.
“Ta nhìn thấy Mân Nguyên.” Lưu Tinh vừa bước xuống, đã nói.
KHông cần Lưu Tinh nói, Lam Tiểu Bố cũng nhìn thấy Mân Nguyên, hắn không chút do dự xông về phía Mân Nguyên.
Mân Nguyên đứng ở bên ngoài một cửa hàng nhìn một quyển sách bằng da khiếm khuyết trong tay, Lam Tiểu Bố xông đến, hắn ta dường như cảm ứng được thứ gì đó, hắn ta theo bản năng quay đầu lại, đồng thời mở rộng thần niệm ra ngoài.
Khi Mân Nguyên nhìn thấy người vọt đến chính là Lam Tiểu Bố, trong lòng vui mừng. Chỉ là một khắc sau, hắn ta đã không chút do dự lấy một lá độn phù ra, sau đó độn phù lập tức kích phát.
Hầu như ngay khi Lam Tiểu Bố nhìn thấy Mân Nguyên lấy độn phù ra, Lam Tiểu Bố đã đánh ra một quyền.
Oanh! Cả người Mân Nguyên bị đánh thành bã vụn, chỗ hắn ta đứng cũng bị đánh ra thành cái hố sâu. Nhưng sắc mặt Lam Tiểu Bố lại không dễ nhìn, bởi vì thứ hắn đánh nát chính là bóng dáng Mân Nguyên ở chỗ này, trước khi một quyền của hắn đánh trúng Mân Nguyên, Mân Nguyên đã bỏ chạy.
Một khắc sau, Lam Tiểu Bố rõ ràng đã nhìn thấy Mân Nguyên tiến vào vòng xoáy đường hầm hư không. Gia hỏa Mân Nguyên này thật sự quá xảo trá, đổi thành người bình thường, chạy vào đường hầm hư không kia tuyệt đối sẽ không dùng độn phù. Dù sao thì từ chỗ Mân Nguyên đứng đến đường hầm hư không cũng không xa, với thực lực của Mân Nguyên, hoàn toàn có thể trong thời gian ngắn nhất độn đến đó.
Nhưng mà hết lần này đến lần khác, Mân Nguyên lại sử dụng độn phù, khiến Lam Tiểu Bố không thể nào chặn đường. Một khi Mân Nguyên không sử dụng độn phù, Lam Tiểu Bố một khi thuấn di, có thể sớm ngăn cản đường đi của Mân Nguyên.
Chủ quán kia nhìn thấy một quyền của Lam Tiểu Bố khiến cường giả đáng sợ như Mân Nguyên bỏ chạy, ngay cả sạp hàng cũng không cần, cẩn thận lui lại.
“Hắn tiền vào đường hầm hư không, nghe nói đường hầm hư không này thông đến một giới vực hoàn chỉnh khác, tên là Trường Sinh Giới.” Lưu Tinh đi tới, từ tốn nói.
Lam Tiểu Bố đi đến trước mặt chủ quán, đưa tay vẽ chân dung Tích Niệm Mạt ra, “Người này có từng tới đây không?”
Chủ sạp này nhìn thấy Lam Tiểu Bố đến, sắc mặt vô cùng căng thẳng. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Mân Nguyên đã trở thành nhân vật mà không ai dám trêu chọc đến ở phường thị lộ thiên này, hắn ta thậm chí đã giết chết một cường giả Hợp Thần hậu kỳ. Mà Lam Tiểu Bố vừa mới đến, đã có thể hù Mân Nguyên bỏ chạy, giờ phút này Lam Tiểu Bố đến hỏi mình, sao có thể không sợ được?
“Có từng tới, chính là bị người vừa rồi truy sát đến, nàng hình như bị thương rất nặng. Vừa đến nơi này, đã vọt vào trong đường hầm hư không. Nghe nói đối diện đường hầm hư không này là một nơi tên Trường Sinh Giới, tên lỗ tai nhỏ kia còn chưa đuổi theo kịp…” Chủ sạp cẩn thận từng li từng tí nói.
Dù sao thì Mân Nguyên cũng đã đi rồi, hắn ta gọi Mân Nguyên là tên lỗ tai nhỏ đối phương cũng không biết.
Quả nhiên là đến Trường Sinh Giới, Lam Tiểu Bố lại thở phào một hơi, lần trước một Thần Vương cũng có thể đến Trường Sinh Giới. Cho dù là khi đến Trường Sinh Giới cần có chút may mắn, nhưng Tích Niệm Mạt chắc hẳn có thể vượt qua. Tích Niệm Mạt dù sao cũng là một Chuẩn Thánh, mạnh hơn Thần Vương không biết bao nhiêu.
“Ở đây có rất nhiều người đến Trường Sinh Giới?” Lam Tiểu Bố lại hỏi một câu.
Chủ sạp này nhanh chóng đáp, “Trước đó cũng không có nhiều lắm, bây giờ so với lúc trước thì nhiều người hơn. Trước đó thông đạo này không phải lúc nào cũng xuất hiện, bây giờ quanh năm đều ở đây. Nghe nói bên trong còn đang dần dần hình thành thông đạo quy tắc, không còn không gian đảo lộn nữa.”
Nghe thấy vậy, trong lòng Lam Tiểu Bố có chút nôn nóng. Hắn đến Vô Căn Thần Giới cũng đã mấy trăm năm rồi, không biết Đại Hoang Thần Giới và Trường Sinh Giới đã thông qua đạo tắc Hồng Mông hoàn toàn dung nhập vào nhau hay chưa, với tính tình kia của Thái Hàn Thán Sơn, chỉ sợ sẽ trực tiếp nô dịch toàn bộ Đại Hoang Thần Giới.
Đề Phật đi tới, “Gia hỏa Mân Nguyên này vô cùng dối trá, một khi hắn chạy trốn, muốn bắt được hắn một lần nữa thì không hề dễ dàng. Nhưng mà lần này cũng trách ta, nếu như ta không xuất hiện, gia hỏa này sẽ không trốn. Ta vừa xuất hiện, hắn nhìn thấy ta không dám dừng lại.”
Lam Tiểu Bố cạn lời nhìn Đề Phật, “Ngươi không khoác lác thì không được sao?”
Lưu Tinh đứng bên cạnh nói “Lam đạo hữu, cái này Đề Phật đạo hữu không hề khoác lác. Lúc trước hắn chính là một trong tám đại Thánh Nhân, mặc dù tên tuổi không vang dội bằng La Hư Thánh Nhân và Băng Oanh Thánh Nhân, nhưng cũng xếp phía trên Thái LOan Thánh Nhân và Thanh Y Thánh Cô. Loại NGụy THánh như Mân Nguyên, nhìn thấy Đề Phật đạo hữu, đương nhiên là sẽ xoay người bỏ trốn rồi.”
Đề Phật cười he he, vân vê vòng phật châu đeo trên cổ, tỏ ý Lưu Tinh nói không sai.
“La Hư Thánh Nhân và Băng Oanh Thánh Nhân là ai?” Lam Tiểu Bố có chút nhíu mày. Đề Phật xếp hạng ở phía sau mà đã lợi hại như vậy rồi, vậy tên La Hư và Băng Oanh kia không phải là càng mạnh hơn sao?
“Không cần phải để ý đến bọn hắn, những người này phần lớn đều đã chết rồi, mấy người còn sống khẳng định không lăn lộn tốt bằng ta.” Không đợi Lưu Tinh trả lời, Đề Phật đã chủ động đáp.
Lam Tiểu Bố chỉ thuận miệng hỏi một chút, hắn lại hoàn toàn không để ý đến chuyện này, “Đề Phật đạo hữu, ta muốn đến Trường Sinh Giới truy sát Mân Nguyên, đồng thời ta vẫn còn vài chuyện cần làm ở Trường Sinh Giới. Nếu như Đề Phật đạo hữu cảm thấy không tiện đi theo, vậy thì cứ ở lại đây chờ ta là được.”
“Tiện chứ, đương nhiên là tiện rồi. Sau này làm thế nào, Lam đạo hữu nói là được rồi. Ta và Lam đạo hữu đã kết đồng minh, đương nhiên là lấy chuyện của bằng hữu làm chủ.” Đề Phật vỗ ngực vang dội.
Lam Tiểu Bố khó hiểu nhìn Đề Phật, “Đề Phật đạo hữu, không phải ngươi nói muốn tìm ta giúp đỡ gì đó sao?”
Gia hỏa này lúc trước vô cùng gấp gáp muốn hắn giúp đỡ, bây giờ mình có việc cần rời khỏi Vô Căn Thần Giới, nhưng gia hỏa này vẫn không nói cần giúp chuyện gì, khiến Lam Tiểu Bố có chút khó hiểu.
Đề Phật cười nói, “Chờ chuyện của Lam đạo hữu làm xong, ta sẽ nhờ ngươi giúp đỡ.”
“Được.” Lam Tiểu Bố cũng lười hỏi thăm chuyện của Đề Phật, vô cùng dứt khoát nói, “Ta muốn đi Trường Sinh Giới dạy dỗ vài người, ta một người sợ là thế đơn lực bạc, cho nên nhiều thêm mấy bằng hữu thì có thêm một phần lực lượng. Về sau các vị cứ gọi ta là ĐẠo Quân đi, ta cũng là Đạo Quân một giới.”
“Đúng, không có quy củ thì không nên chuyện. Sau này chúng ta cứ lấy Lam Đạo Quân làm chủ, như vậy thì làm việc cũng sẽ thống nhất hơn.” Khác với lúc trước Bộc Hòa Thần Đế nghi ngờ Lam Tiểu Bố, Đề Phật lại cực kỳ tin tưởng Lam Tiểu Bố. Loại Thánh Nhân Viễn Cổ như Lam Tiểu Bố, đừng nói là Đạo Quân một giới, cho dù khống chế quy tắc một giới thì hắn ta cũng tin.
Lam Tiểu Bố nghe thấy vậy, trong lòng lại càng khó hiểu. Thực lực của tên Đề Phật này cường đại như vậy, lại dễ nói chuyện đến thế, nói rằng hắn ta không có chút tư tâm nào, đến hắn cũng không tin.
Lam Tiểu Bố lấy mấy viên Thông Tin Châu ra nói, “Những Thông Tin Châu này mỗi người giữ một cái, nếu như tách ra, chúng ta sẽ tìm một chỗ tụ lại.”
Lúc đầu Lam Tiểu Bố còn không dám đến Thái Hàn Thánh Sơn, bây giờ có Thánh Nhân như Đề Phật, một Ngụy Thánh là Bộc Hòa Thần Đế, Lưu Tinh kia thì không thua gì Bộc Hòa, hắn đã có tư cách đến Thái Hàn Thánh Sơn một vòng. Cho dù không đến Thái Hàn Thánh Sơn, vậy hắn cũng có thể quang minh chính đại đến chỗ đạo tắc Hồng Mông.
Ba người Đề Phật, Bộc Hòa, Lưu Tinh cất Thông Tin Châu đi, sau đó cả bốn người cùng nhau xông về phía đường hầm hư không tiến về Trường Sinh Giới.
Lam Tiểu Bố còn tưởng rằng sẽ giống như lúc từ Trường Sinh Giới đến đây, sẽ bị các loại vòng xoáy hư không và không gian sai chỗ công kích. Nhưng sau khi bọn hắn tiến vào đường hầm hư không, phát hiện đường hầm hư không này vô cùng bình thường. Chẳng những không có dao động quy tắc Không Gian quá lớn, mà không gian đảo lộn và vòng xoáy hư không đều không có.
Mấy người này đừng nói là tách ra, thậm chí có thể không chút hoang mang xuyên qua đường hầm hư không.
Bộc Hòa Thần Đế cảm thán một tiếng nói, “Ta nghĩ không còn bao lâu nữa, hai giới sẽ thông qua đường hầm hư không này hoàn toàn dung hợp lại với nhau.”
Bộc Hòa Thần Đế biết, Lam Tiểu Bố sao lại không biết được? TRong lòng của hắn lại càng sốt ruột hơn. Ngay cả khi không có đạo tắc Hồng Mông giúp đỡ, Vô Căn Thần Giới và Trường Sinh Giới cũng sắp dung hợp vào một chỗ rồi, vậy khi Đại Hoang Thần Giới và Trường Sinh Giới có đạo tắc Hồng Mông giúp đỡ thì sao?
Nhưng mà Lam Tiểu Bố lập tức nghĩ, nếu như Đại Hoang Thần Giới và Trường Sinh Giới thông qua đạo tắc Hồng Mông dần dần hình thành dung hợp giới vực, vậy ai có thể biết được Vô Căn Thần Giới và Trường Sinh Giới dung hợp với nhau không phải là do đạo tắc Hồng Mông tạo thành chứ?

Với thực lực tu vi của bốn người Lam Tiểu Bố, trong đường hầm hư không có quy tắc Không Gian tương đối ổn định này di chuyển, tốc độ hầu như đã đạt đến mức cực hạn. Khi vượt qua thông đạo vũ trụ, thỉnh thoát có thể vượt qua một vài tu sĩ đã tiến vào đường hầm hư không trước đó.
Có lẽ Mân Nguyên bây giờ đang hối hận, nếu như sớm biết đường hầm hư không ổn định như vậy, nói không chừng hắn ta đuổi theo Tích Niệm Mạt thì đã đuổi kịp rồi. Mà bây giờ, ngược lại hắn ta còn bị người khác truy sát.
Lam Tiểu Bố đương nhiên cũng nghĩ đến chuyện này, hắn lấy Luân Hồi Oa ra nói, “Mọi người lên Luân Hồi Oa, tăng nhanh tốc độ.”
Không có ai do dự, đường hầm hư không ổn định thế này, dùng Luân Hồi Oa sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Quan trọng nhất là, rất có thể sẽ đuổi kịp Mân Nguyên.
Lưu Tinh thậm chí còn chà xát hai tay, trong lòng có hai đối tượng ăn cướp tốt nhất, xếp hạng đầu là Mân Nguyên, xếp thứ hai mới là Lam Tiểu Bố. Vì Mân Nguyên, hắn ta đã hối hả ngược xuôi, vất vả lắm mới tìm được người giúp đỡ cực tốt là Đề Phật.
Còn về Lam Tiểu Bố, hắn ta đã mất đi suy nghĩ ăn cướp. Lam Tiểu Bố vừa mới tiến vào cảnh giới CHuẩn Thánh không lâu, ngay cả Đề Phật cũng có thể đối kháng, có lẽ hắn ta không có cơ hội ăn cướp Lam Tiểu Bố rồi. KHi tu vi của hắn ta tăng lên, tu vi của Lam Tiểu Bố đương nhiên cũng sẽ tăng lên.
Lưu Tinh là một người dứt khoát, nếu không có hy vọng đánh cướp, vậy dứt khoát gác kế hoạch này lại. Trừ khi có một ngày nào đó hắn ta lại nắm bắt được cơ hội, nếu không thì hắn ta sẽ không chủ động thực hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận