Khí Vũ Trụ

Chương 855: Tiến đến Côn Khư Hải. (2)

“Chuyện này ta đã quyết định, Bây giờ Ngũ Vũ Tiên giới rất thưa thớt, cho dù có bao nhiêu người đi qua, cũng đều ở được.” Lam Tiểu Bố không nhắc đến chuyện của Côn Khư Hải nữa, đây là chuyện của bản thân hắn.
Ngũ Thiên Thành gật đầu, cũng không hỏi lại, chỉ quay qua hỏi Cảnh Vô Tuất, “Nói đi, ngươi đưa Thiên Cương trận kỳ cho ai rồi?”
Cảnh Vô Tuất biết đây là cơ hội duy nhất, hắn lập tức nói: “Ta biết, muốn ngươi tha cho ta một mạng thì không có khả năng, chỉ cần ngươi có thể để cho ta luân hồi, ta sẽ lập tức nói cho ngươi.”
KHông đợi Cảnh Vô Tuất nói chuyện, Lam Tiểu Bố đã ném một ngọn lửa qua, “Vậy thì ngươi đi chết đi.”
Đối với một người có thể bán đi tiên vực của chính mình, Lam Tiểu Bố không hề muốn giữ hắn lại để luân hồi. Loại người này chết một vạn lần còn không đủ, luân hồi làm gì?
“Tiểu Bố huynh đệ, còn Thiên Cương trận kỳ?” Thấy Lam Tiểu Bố không thèm hỏi đã giết chết Cảnh Vô Tuất, Ngũ Thiên Thành vội vàng nói.
Lam Tiểu Bố xua tay, “Cho dù là ai lấy Thiên Cương trận kỳ đi, khi lượng kiếp đến cũng sẽ lấy ra thôi, nếu không thì cầm đi làm gì? Cho nên không cần lo lắng đến vấn đề Thiên Cương trận bàn.”
Lam Tiểu Bố đã nói như vậy, Ngũ Thiên Thành cũng không nói gì thêm nữa.
Đối với Lam Tiểu Bố mà nói, trên tất cả Thiên Cương trận kỳ đều có trận văn của hắn, trong tay hắn còn có trận cơ Thiên Cương trận bàn, chỉ cần rời khỏi Nguyệt Linh Tiên Vực, hắn sẽ thu hồi lại lá Thiên Cương trận kỳ này. Trừ khi đối phương có thể bỏ lá trận kỳ này ở trong một thế giới tương tự như Vũ Trụ Duy Mô, hoặc là ở trong một chiếc nhẫn vượt qua tiên giới, nếu không thì hắn vẫn có thể lấy lá Thiên Cương trận kỳ này lại.
Pháp bảo của hắn, ai có lấy đi cũng chẳng có chút ý nghĩa gì.

Chuyện của Ngũ Thiên Thành ở Nguyệt Linh Tiên Vực đã gây ra chấn động cực lớn, đến tận giờ phút này mọi người mới biết bọn hắn đã bị lừa, hơn nữa Thiên Cương trận kỳ của Nguyệt Linh Tiên Vực cũng đã bị Cảnh Vô Tuất bán đi.
Tìm Cảnh Vô Tuất gây chuyện? Nhưng mà Cảnh Vô Tuất đã sớm bị giết rồi. Cho nên sau khi biết Ngũ Thiên Thành muốn đén Ngũ Vũ Tiên giới, mấy chục triệu người cũng muốn đi theo rời khỏi Nguyệt Linh Tiên Vực. Đây chỉ là bắt đầu, đến sau này, người muốn rời khỏi Nguyệt Linh Tiên Vực đến Ngũ Vũ Tiên giới ngày càng nhiều.
Những chuyện này Lam Tiểu Bố không biết, Lam Tiểu Bố đã dẫn theo Bách Thạch Vương sớm ngày rời khỏi Nguyệt Linh Tiên Vực.
Hắn muốn đến Côn Khư Hải, nhất định phải có Bách Thạch Vương dẫn đường.
Bách Thạch Vương cũng rất bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn quay về Côn Khư Hải ngay bây giờ. Một lần đến Côn Khư Hải ít nhất phải hơn trăm năm, hơn nữa Côn Khư Hải thật sự quá hỗn loạn, đâu có tự tại như các đại tiên vực? Bách Thạch Vương hắn cho dù đi đến tiên vực nào cũng đều là khách quý. À, trừ Ngũ Vũ Tiên giới ra đi.
Đáng tiếc là, người ta có nắm đấm quá cứng, Ngũ Vũ Vương người ta chỉ cho hắn chọn một trong hai con đường, một là dẫn Ngũ Vũ Vương đến Côn Khư Hải, hai là Ngũ Vũ Vương kéo Nguyên Thần của hắn đến Côn Khư Hải.
Cho nên hắn chỉ có thể dẫn Ngũ Vũ Vương đến Côn Khư Hải, không chỉ như vậy, trên đường đi hắn còn phải giải thích quy củ của Côn Khư Hải cho Lam Tiểu Bố.
“Theo như lời ngươi nói, vậy thì ở Côn Khư Hải giết người không cần bất cứ lý do nào rồi?” Lam Tiểu Bố càng nghe thì sắc mặt càng khó coi. Dựa theo lời Bách Thạch Vương nói, ở Côn Khư Hải chỉ có một đạo lý, chính là nắm đấm.
“Quả thật là như vậy, cho nên Côn Khư Hải chính là thế giới của cường giả.” Bách Thạch Vương thở dài, trong lòng của hắn lại đang vô cùng kinh ngạc về pháp bảo phi hành của Lam Tiểu Bố. Nhìn qua thì chỉ là một cái nồi, nhưng tốc độ của cái nồi này hắn chưa từng gặp qua.
Dựa theo cái tốc độ này, đi đến Côn Khư Hải thậm chí còn chưa đến 30 năm, đây là do trên đường đi có quá nhiều nguy hiểm. Pháp bảo phi hành đỉnh cấp cũng không phải chưa từng gặp qua, ngay cả thần khí hắn còn từng nhìn thất, nhưng mà chưa từng gặp qua loại nồi này. Cái nồi này nhìn không giống thần khí lắm, chẳng là là Linh Bảo?
Lam Tiểu Bố im lặng, hắn nghĩ đến tu vi của mình chỉ mới là cảnh giới tiên tôn. Nếu như ở Côn Khư Hải có quá nhiều cường giả, vậy hắn có nên luyện chế một ít trận bàn trước hay không? Chỉ là trình độ luyện khí của hắn có hạn, cho dù trình độ trận pháp rất mạnh, nhưng cũng khó có thể luyện chế ra được trận bàn đỉnh cấp.
Một lúc lâu sau, Lam Tiểu Bố mới hỏi tiếp: “Trận kỳ của Cảnh Vô Tuất là bị ai lấy đi?”
Bách Thạch Vương nói, “Chính là người của Côn Khư Hải, ngươi cũng đã từng gặp người của Côn Khư Hải, đồng thời còn ra tay với bọn hắn một lần.”
“Ta đã từng gặp người của Côn Khư Hải?” Lam Tiểu Bố khó hiểu nhìn Bách Thạch Vương, nếu như hắn đã gặp người của Côn Khư Hải, sao lại còn đi đường vòng đến tìm Bách Thạch Vương làm gì?
Bách Thạch Vương nói, “Lúc trước người của Côn Khư Hải giả làm cướp đường, sau khi giết tiên đình vương và mấy tiên đế của Duy Tinh Tiên Vực, đã đuổi theo ngươi, đồng thời ra tay trong hư không.”
Bách Thạch Vương thầm nghĩ, nếu như không phải nhìn thấy ngươi giết chết cường giả Côn Khư Hải, ngươi cho rằng ta sẽ sợ ngươi sao?
Hóa ra bọn chúng là người ở Côn Khư Hải? Trong lòng Lam Tiểu Bố vô cùng chấn động, hắn nhớ đến đại hán râu quai nón kia, thực lực của tên kia rất mạnh. Cũng may trận đạo của hắn không tệ lắm, thậm chí đã sớm bố trí các loại Hư Không Khốn Sát tiên trận, nếu không thì hắn quả thật chưa chắc có thể sống được đến hôm nay.
“Bọn hắn đang thu thập Thiên Cương trận kỳ?” Lam Tiểu Bố nhanh chóng hiểu ra.
Hắn giết đại hán râu quai nón kia lấy được một lá Thiên Cương trận kỳ, rõ ràng là do bọn hắn cướp được. Vừa rồi Bách Thạch Vương cũng nói Thiên Cương trận kỳ ở Nguyệt Linh Tiên Vực cũng bị người của Côn Khư Hải lấy đi, rõ ràng là Côn Khư Hải cũng đang thu thập Thiên Cương trận kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận