Khí Vũ Trụ

Chương 883: Thế lực thứ bảy ở Côn Khư Hải. (2)

Nhưng trong thần niệm của hắn ở biên giới Côn Khư Hải thì lại không phải như vậy, trong thần niệm hắn nhìn thấy khoảng chừng hơn ngàn người, những người này đi loạn khắp nơi không có mục đích. Không chỉ như vậy, thậm chí hắn còn quét ra được đủ loại trận bàn giám sát cấp thấp, những trận bàn giám sát này hầu như đã bao trùm hết vùng biên giới Côn Khư Hải. Ít nhất thì phần lớn phạm vi trong thần niệm của hắn đều nằm trong phạm vi trận bàn giám sát.
Là ở vùng biên giới của Côn Khư Hải có bảo vật đỉnh cấp, hay là vì nơi này không nguy hiểm như trong truyền thuyết?
“Đứng lại.” Hai tên tu sĩ Đại La Kim Tiên xông đến, một trái một phải chặn đường Lam Tiểu Bố.
“Từ đâu tới? Đi đến đâu?” Tên tu sĩ bên trái đánh giá Lam Tiểu Bố một chút, giọng điệu lạnh lùng hỏi.
Khi Lam Tiểu Bố còn ở cảnh giới tiên vương và tiên tôn, khi tu vi không ngừng gia tăng, hơi thở trên người hắn càng mạnh hơn. Bởi vì thời gian dài tu luyện Trường Sinh Quyết, đạo vận lưu chuyển khá rõ ràng, cho nên phần lớn người có thể nhìn ra được phạm vi thực lực của hắn. Sau khi hắn bước vào tiên đế, những hơi thở đạo vận này hoàn toàn biến mất. Quy tắc đại đạo của Trường Sinh Quyết càng ngày càng hoàn thiện, ít nhất thì ở tiên giới này, đạo vận không còn hiện rõ ra như lúc trước nữa. Cho nên nhìn qua rất giống một tu sĩ bình thường, tu vi cũng trở nên mơ mơ hồ hồ.
Cũng giống như vạn vật quy nhất vậy, hắn đứng ở đó, tựa như có thể dung nhập vào không gian.
Hai tên Đại La Kim Tiên này không nhìn ra tu vi của Lam Tiểu Bố, lại cảm nhận được tuổi tác của Lam Tiểu Bố. Một tu sĩ có tuổi còn trẻ, tu vi tuyệt đối không mạnh.
“Chuyện này có liên quan gì đến hai vị không?” Lam Tiểu Bố nói.
“He he, chúng ta đang làm theo mệnh lệnh của Lượng gia, ở chỗ này tìm bắt tội phạm chạy trốn. Nhìn dáng vẻ của ngươi, hình như rất giống tội phạm đó.” Nam tử vừa nhìn Lam Tiểu Bố từ trên xuống dưới, vừa nghĩ trên người Lam Tiểu Bố có những thứ gì.
Đừng nói là bọn hắn làm việc cho Lượng gia, cho dù không làm việc cho Lượng gia, Lam Tiểu Bố cũng là một người mới, trên người nhất định có đồ tốt. Trên người Lam Tiểu Bố có hơi thở của Hư KHông Thủy, rõ ràng là mới vừa đến Côn Khư Hải, loại người này bình thường đều có bảo vật trên người làm bạn.
Ở Côn Khư Hải này, nắm tay người nào lớn, đồ chính là của người đó.
Lam Tiểu Bố cười lạnh, “Nếu như là vây bắt tội phạm chạy trốn, con mắt của các ngươi mù rồi à? Không nhìn thấy ta vừa đến Côn Khư Hải sao?”
Quả nhiên là vừa mới đến Côn Khư Hải, hai tên Đại La Kim Tiên này vô cùng vui mừng. Chỉ là không chờ bọn họ nói chuyện, Lam Tiểu Bố đã nói trước, “LƯợng gia trâu quá nhỉ, dám ở Côn Khư Hải chặn bắt tội phạm chạy trốn, chắc Côn Khư Hải là của Lượng gia hắn rồi?”
Nghe giọng điệu của Lam Tiểu Bố, một người khác kéo kéo tên tu sĩ Đại La Kim Tiên đang nổi giận kia lại. Tu sĩ bình thường cũng không nói chuyện với giọng điệu phách lối như vậy, chứ đừng nói là một tu sĩ mới đến đây.
Bởi vì giọng điệu của Lam Tiểu Bố đã khiến tên tu sĩ đang nổi giận kia cảm thấy bất thường, hắn hừ một tiếng, “Lượng gia đã là thế lực thứ bảy ở Côn Khư Hải, đây là do chính Đại Côn Tiên Cung thừa nhận. Ngươi nói xem? Ngươi định khiêu khích Lượng gia Côn Khư Hải sao?”
“LƯợng gia chính là thế lực thứ bảy ở Côn Khư Hải? Chuyện này không thể chứ?” Lam Tiểu Bố nhíu mày. Hơn 50 năm trước, hắn nghe Già Quân Không nói, Lượng gia ở Côn Khư Hải vẫn chưa được tính là một thế lực lớn. Lúc này chỉ mới mấy chục năm ngắn ngủi, sao LƯợng gia đã trở thành thế lực thứ bảy rồi?
Mấy chục năm đối với phàm nhân mới nói, có lẽ là đã nửa đời người, nhưng đối với Tiên giới mà nói, chẳng khác gì mới qua một đêm.
“KHông biết gì à, Lượng gia có một thiên tài tuyệt thế. Hắn không những đã thức tỉnh huyết mạch Cổ Côn, mà chỉ trong hai năm ngắn ngủi đã từ tiên vương trung kỳ bước vào cảnh giới tiên tôn.” Đại La Kim Tiên này ha ha một tiếng nói.
“HUyết mạch Cổ Côn? Là ai?” Trong lòng Lam Tiểu Bố đã hiểu ra một chút. Xem ra người của Lượng gia thức tỉnh huyết mạch Cổ Côn, khiến mấy thế lực Đại Côn Tiên Cung kiêng kị, bắt đầu thừa nhận LƯợng gia là thế lực thứ bảy ở Côn Khư Hải. Hắn không biết cái huyết mạch Cổ Côn này mạnh đến mức nào, những người này là đang kiêng kị, hay là nịnh bợ.
“Lượng Cô Tài, cháu ruột của gia chủ Lượng gia Lượng Liên Phong, cũng là gia chủ tương lai của Lượng gia.” Tên Đại La Kim Tiên này đắc ý nói,
Lam Tiểu Bố kĩnh hãi, lập tức quát, “Lượng Cô Tài trở về rồi? Chuyện xảy ra khi nào?”
Hắn bỗng nhiên có chút hối hận, nếu không chậm trễ ở dưới đáy Chiểu Nê Hà nhiều năm như vậy, hắn đã sớm đến LƯợng gia rồi, đến mức bây giờ Lượng Cô Tài quay về sớm như vậy, hắn còn nghi ngờ có phải Lạc Thải Tư đã bị giết hay không. Nếu như Lạc Thải Tư bị giết, cho dù hắn có tiêu diệt hết Lượng gia thì có ích gì chứ?
Trước đó tên Đại La Kim Tiên kia sở dĩ trả lời kĩ càng câu hỏi của Lam Tiểu Bố, là đang muốn uy hiếp Lam Tiểu Bố, khiến Lam Tiểu Bố biết thế lực sau lưng bọn họ là ai. Nhưng khi Lam Tiểu Bố quát hỏi, bọn hắn không còn tâm trạng trả lời nữa. Hai người không hẹn cùng lấy phảp bảo ra, một trái một phải chặn Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố cũng không chần chừ gì nữa, hắn trực tiếp đập một bàn tay ra, chưởng ấn đập một tên Đại La Kim Tiên thành cặn máu. Đồng thời, lĩnh vực tiên đế đã khóa chặt tên Đại La Kim Tiên vẫn luôn trả lời hắn trước đó.
“Tiền, tiền bối…” Nếu như tên Đại La Kim Tiên này không biết lần này mình đã đá vào tấm sắt thì chính là heo.
“Nói, khi Lượng Cô Tài về có dẫn theo người nào về không?” Trong giọng Lam Tiểu Bốt ràn đầy sát khí.
“Tiền bối, ta thật sự không biết, chuyện này không liên quan đến ta. Ta chỉ biết sau khi Lượng Cô Tài bước vào tiên tôn, Lượng gia sẽ tổ chức đại điển tấn cấp tiên tôn…” Đại La Kim Tiên này lắp bắp trả lời.
“Đùng.” Lam Tiểu Bố lại đập một tay xuống, tên Đại La Kim Tiên này hóa thành sương máu, cùng lúc đó, hắn cũng đã vọt vào sâu trong Côn Khư Hải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận