Khí Vũ Trụ

Chương 2336 - Lại vào Hỗn Độn. (2)

Cho dù là xếp hạng thật hay xếp hạng trong lòng người khác, Phạm Hà Thế Giới đều có thể xếp vào năm vị trí đầu ở đại vũ trụ.
Bên trong Phạm Hà Thế Giới, đạo môn lớn nhiều không kể xiết, đạo tràng đỉnh cấp thì cái này sát cái kia, Táng Đạo môn chính là một trong một đạo môn lớn.
Người khai sáng Táng Đạo môn chính là Táng Quỳnh Hoa, trước khi khai sáng Táng Đạo môn, đây là một cường giả một phương, sau khi khai sáng Táng Đạo môn, lại càng không có ai dám trêu chọc. Bởi vì lai lịch của nàng, cho dù là Thiên ĐÌnh của Phạm Hà Thế Giới, cũng phải cho nàng mấy phần mặt mũi.
Ở Táng Đạo môn, trừ Táng Quỳnh Hoa ra, mạnh nhất chính là Táng Vô Hoa. Táng Quỳnh Hoa và Táng Vô Hoa vốn không cùng họ Táng, chỉ là bởi vì Táng Quỳnh Hoa và Táng Vô Hoa cùng lúc lĩnh ngộ đạo tắc Táng Đạo, cho nên mới đổi thành họ Táng.
Giờ phút này ở tại quảng trường tinh lục ở hư không bên ngoài cửa ra vào nào đó của đại vũ trụ, một đạo quang mang màu bạc vội vàng xông tới, đáp xuống một chỗ đất trống trên quảng trường.
Cho dù trên quảng trường hư không có rất nhiều người đều ở chỗ này câu cá, chờ dê béo mới tới. Nhưng mà nhìn thấy quang mang màu bạc xông tới, đông đảo tu sĩ đều cúi đầu tránh ra.
Bởi vì rất nhiều người đều biết hào quang màu bạc này là pháp bảo phi hành của ai, pháp bảo phi hành của môn chủ Táng Đạo môn Táng Quỳnh Hoa màu bạc, tên là Táng Đạo Toa. Nghe cái tên này một chút là biết, chọc vào sẽ chẳng có gì tốt. Trên thực tế đã từng có người va chạm với Táng Đạo Toa của môn chủ Táng Đạo môn. Kết quả người này và đạo tràng của hắn ta đều biến mất trong vòng một đêm.
Đại vũ trụ coi trọng phát triển hòa bình, xuất hiện loại chuyện này, đương nhiên là mạo phạm đến Thiên Đình của Phạm Hà Thế Giới. Phạm Hà Thế Giới điều động mấy tên cường giả bước thứ năm, cường giả bước thứ tư thì càng nhiều hơn, nhưng cuối cùng không biết có chuyện gì xảy ra, chuyện này lại không giải quyết được. Mà Táng Đạo môn thì ngay cả một cọng lông tơ cũng không bị hao tổn, vẫn sống thoải mái ở Phạm Hà Thế Giới.
Trong lúc đông đảo tu sĩ đều nhanh chóng tránh xa cái phi toa màu bạc này, thì lại có một người nữ tử váy đỏ xinh đẹp vọt đến. Mọi người còn đang kinh ngạc, bên trong phi toa màu bạc kia cũng có một nữ tử tuyệt sắc xuất hiện.
“Tỷ tỷ, có bắt được tên sâu kiến kia không?” Nữ tử váy đỏ nhìn thấy nữ tử trong phi toa bước ra, vội vàng hỏi.
Rất rõ ràng, nữ tử váy đỏ này chính là Táng Vô Hoa, là muội muội của Táng Quỳnh Hoa. Mà người từ phi toa bước ra, chính là Táng Quỳnh Hoa.
Sắc mặt Táng Quỳnh Hoa khó coi, nghe thấy lời của muội muội, nàng lắc đầu, “Không bắt được, ta đến trễ một bước. Hai sâu kiến đã chạy thoát kia đều không đơn giản, khó trách Bồng nhi lại vẫn lạc trong tay hai người này.”
Táng Vô Hoa biết vì sao tỷ tỷ lại đến trễ như vậy, nếu như không phải đang ở nơi này, cho dù khoảng cách có bao xa thì tỷ muội nàng cũng sẽ không bị chậm trễ. Nhưng mà tỷ tỷ Táng Quỳnh Hoa của nàng đang ở trong đại vũ trụ, các nàng có mạnh đến đâu, cũng không thể ở trong đại vũ trụ mà đánh ra thủ ấn Đạo Nguyên cách mấy giới vực đi bắt người. Đừng nói là ở trong đại vũ trụ, cho dù là ở trong Hạo Hãn này, nàng cũng chẳng thể đánh thủ ấn Đạo Nguyên ra để bắt người.
Sau khi biết được Khúc Bồng bị giết, Táng Quỳnh Hoa đã mượn hai lá phù lục, rời khỏi đại vũ trụ và giới vực vũ trụ cao cấp, lúc này mới có thể đánh thủ ấn mà bắt người.
Có thể tưởng tượng được,phù lục trực tiếp rời khỏi đại vũ trụ trân quý đến mức nào chứ? Cho dù là dựa vào cửa ra vào vốn có của đại vũ trụ mà ra ngoài, giá trị của phù lục kia cũng cao đến mức kinh người.
Sở dĩ Táng Quỳnh Hoa có thể có được loại phù lục này, đó là bởi vì năm đó nàng ở trong khu vực Hỗn Độn chứng Táng Đạo mà lấy được, cái này có thể so với bảo vật Khai Thiên. Táng Quỳnh Hoa cũng chỉ có ba cái mà thôi, nhưng lần này đã dùng tận hai cái. Nếu như dùng xong hai cái mà còn có thể bắt được hung thủ giết chết Bồng nhi của nàng còn chưa tính, nhưng hết lần này đến lần khác, nàng dùng hết hai cái phù lục trân quý như vậy, lại không công mà trở về.
“Cái đó không đúng, tỷ tỷ, cho dù bọn hắn có trốn thoát được, cũng không thể thoát khỏi đạo niệm của tỷ tỷ chứ?” Táng Vô Hoa khó hiểu nhìn Táng Quỳnh Hoa.
Táng Quỳnh Hoa lắc đầu, “Ta đi tìm mấy trăm năm, nhưng không phát hiện ra chút dấu vết nào, hơn nữa ta cũng không biết bọn hắn chạy thoát khỏi cảm ứng của ta như thế nào, đồng thời còn gỡ bỏ đi ấn ký đạo niệm mà ta hạ…”
“Tỷ tỷ, bọn hắn có thể gỡ bỏ ấn ký đạo niệm của ngươi ư?” Táng Vô Hoa không thể tin được nói.
Táng Quỳnh Hoa tức giận gật đầu một cái, đừng nói là hai sâu kiến ở vũ trụ cấp thấp, cho dù ở trong đại vũ trụ, chỉ cần là ấn ký nàng để lại, vậy thì không ai có thể thoát được.
Biểu hiện của Táng Vô Hoa cũng trở nên nghiêm trọng, “Tỷ tỷ, nếu không thì chúng ta đi tìm tỷ phu một chút.”
Giọng điệu Táng Quỳnh Hoa đột nhiên trở nên lạnh lẽo, “Không cần nhắc đến người này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận