Khí Vũ Trụ

Chương 2329 - Tiến vào khu vực Hỗn Độn.

Lam Tiểu Bố không ra ngoài mà thông qua Giám Sát Trận của mình quan sát bên ngoài, hắn thấy có vài tu sĩ không rõ thân phận xuất hiện ở trước cửa gian phòng hắn mấy lần, dường như đang kỳ quái vì sao chỉ có hắn ở lại trong phòng không ra ngoài. Trong mắt vài người còn hiện ra vẻ tham lam, rõ ràng đã đoán được trên người hắn có bí mật.
Lam Tiểu Bố chẳng những không ra ngoài, thậm chí còn không dùng thần niệm quan sát tình hình bên ngoài. Còn những tu sĩ biết hắn có bí mật kia, hắn cũng không thèm để ý. Chỉ cần không phải hơn trăm người vây công, ở trên Thính Đạo Hào này, hắn không cần phải sợ ai cả.
Lần này phá khư mất gần hai mươi ngày, Lam Tiểu Bố tính toán một chút, cứ xem như tu sĩ ra bên ngoài là 100.000 đạo tinh thượng phẩm một ngày, hai mươi ngày mỗi người phải tốn 2 triệu đạo tinh thượng phẩm. Cũng không biết tu sĩ không đóng nổi đạo tinh sẽ như thế nào? Có lẽ không phải bị giết thì chính là mở thế giới của mình ra để người ta vơ vét.
Ở trong cái thuyền đen này, Lam Tiểu Bố hoàn toàn không có tâm tình tu luyện, cũng chẳng muốn nghiên cứu TRận Đạo. Phần lớn thời gian, không phải hắn đang quan sáng hư không bên ngoài Thính Đạo Hào thì chính là đang suy tính khi chứng bước đại đạo thứ tư thì cần những gì.
Vào năm thứ 15, Thính Đạo Hào dừng lại, đồng thời Lam Tiểu Bố nghe thấy trong thuyền vang lên tiếng thông báo mà hắn muốn nghe thấy nhất, “Thính Đạo Hào đã dừng ở bên ngoài khu vực Cửu Nguyên Hỗn Độn, vị khách nào muốn vào khu vực Hỗn Độn mạo hiểm, xin mời xuống thuyền. Thính Đạo Hào sẽ dừng ở đây ba năm, tất cả tu sĩ tiến vào khu vực Hỗn Độn, nhất định phải trong vòng ba năm quay lại Thính Đạo Hào, nếu không thì tự gánh chịu hậu quả.”
Đầu tiên Lam Tiểu Bố thu hồi hết tất cả trận pháp của mình lại, đi ra khỏi phòng. Mười lăm năm này đối với hắn mà nói chính là lãng phí sinh mệnh. Nếu như không phải muốn đến khu vực Cửu Nguyên Hỗn Độn, lần này hắn đã chịu thiệt thòi lớn rồi.
Đúng như Lam Tiểu Bố đoán, khi rời khỏi Thính Đạo Hào cũng cần phải giao nộp đạo tinh, mỗi người 500.000 đạo tinh, lấy cái tên đẹp đẽ là phí rời thuyền.
Lam Tiểu Bố không nhìn thấy có ai phản đối, có lẽ những người phản đối đều đã bị xử lý rồi. Có thể sống đến bây giờ, đều là tu sĩ biết làm thế nào mới có thể sống sót tiếp.
Lam Tiểu Bố lấy ra 500.000 đạo tinh giao nộp, đi theo một lượng lớn người xông ra khỏi phi thuyền.
Phi thuyền này có thể chở được bao nhiêu người, Lam Tiểu Bố cũng không biết rõ, nhưng mà người ra ngoài chỉ có hai ba ngàn người, Lam Tiểu Bố khẳng định, hơn phân nửa người đã bị chết bên trong Thính Đạo Hào rồi, mà chỉ mới trôi qua được mười lăm năm thôi.
Có thể tưởng tượng, một chuyến thuyền Thính Đạo Hào này, có thể kiếm lời được bao nhiêu đạo tinh? Lam Tiểu Bố nghĩ nếu như hắn có cơ hội bước vào bước thứ tư, đi đánh cướp Thính Đạo Hào này, chẳng phải là phát tài rồi sao?
Sau khi xông ta khỏi Thính Đạo Hào, Lam Tiểu Bố còn chưa đến gần khu vực Hỗn Độn, đã cảm nhận được khí Hỗn Độn nhàn nhạt, cái này hắn đã quen thuộc. Chỉ là bên trong khí Hỗn ĐỘn này, còn ẩn chứa một loại đạo tắc hỗn loạn, loại đạo tắc này có chút tương tự với loại không gian kiềm chế lúc phi thuyền đi qua Vô Tắc Không Gian Khư.
Lam Tiểu Bố âm thầm nghĩ, có phải là vì cái này, mới khiến đông đảo tu sĩ không thể nào ở lại khu vực Hỗn Độn trong thời gian quá dài? Ngay khi Lam Tiểu Bố chuẩn bị tăng nhanh tốc độ, nhanh chóng tiến vào khu vực Hỗn Độn, hắn đột nhiên cảm thấy mình bị theo dõi.
Trên Thính Đạo Hào không có bước thứ tư, chuyện Lam Tiểu Bố lo lắng nhất chính là bị vây công trên Thính Đạo Hào. Bây giờ nếu đã ra khỏi Thính Đạo Hào, còn có người theo dõi hắn, vậy thì quá tốt rồi. Những năm này ở trên Thính Đạo Hào, đạo tinh trên người hắn đã bị vơ vét bảy tám phần rồi.
Lam Tiểu Bố vẫn tiếp tục tăng nhanh tốc độ, nửa ngày sau, hắn dừng lại tại một vùng đất hoang vu màu lam. Đất cát màu xám thì Lam Tiểu Bố đã thấy nhiều, nhưng mà màu lam thì đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy. Chỉ là bây giờ không phải lúc nghiên cứu đất cát, bởi vì tu sĩ theo dõi hắn cũng đã dừng lại.
Đây là một nữ tử mặc áo bào đạo tắc Ngũ Hành, tu vi rõ ràng đã là Tạo Hóa Thánh Nhân đỉnh phong. Mặc dù không phải là nửa bước vào bước thứ tư, nhưng nàng rõ ràng càng có tiềm lực hơn cường giả chỉ nửa bước vào bước đại đạo thứ tư. Dù sao thì chỉ nửa bước vào bước thứ tư, trong tình huống bình thường đều là người chứng bước đại đạo thứ tư thất bại, mà nữ nhân trước mắt này cho đến bây giờ vẫn chưa chứng bước đại đạo thứ tư, chắc hẳn là đang đợi thời khắc chín muồi.
“Không tệ, vậy mà đã phát hiện ra ta theo dõi ngươi.” Dung mạo của nữ tử này đẹp đẽ, giọng điệu nhẹ nhàng, vừa nói vừa nhìn Lam Tiểu Bố, thậm chí còn có một chút dịu dàng.
Lam Tiểu Bố không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm nữ nhân này, đồng thời mở rộng thần niệm ra. Cuối cùng hắn cũng xác định, đuổi theo hắn chỉ có một mình nữ nhân trước mắt này, cái này khiến hắn yên lòng
“Ngươi tìm ta có việc gì?” Vẻ mặt Lam Tiểu Bố vô cùng khó hiểu nhìn nữ tử trước mắt này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận