Khí Vũ Trụ

Chương 2531 - Đừng bắt nhà ta ra mà xả giận. (2)

Không đợi hắn ta hiểu ra vì sao lĩnh vực của Lam Tiểu Bố lại lợi hại như vậy, lại có một đạo lĩnh vực khác bao trùm đến, Thuyên lập tức cảm nhận được lĩnh vực của mình không những bị ngăn trở lại, mà còn có dấu hiệu bị trói buộc.
Ngay khi Thuyên dự định lấy pháp bảo ra, không gian quanh người đột ngột trở thành Hỗn Độn, hoặc có thể nói dường như hắn ta vừa rơi vào trong khu vực Hỗn Độn, vô tận khí Hỗn Độn bao trùm đến, mặc dù hắn ta còn chưa đến mức bị Hỗn Độn trói chặt, nhưng không gian có thể hoạt động được hình như đã bị hạn chế yếu đi.
Không đúng, đây là lĩnh vực Hỗn Độn? Thuyên kinh hãi, hắn ta cuối cùng cũng không màng đến mặt mũi của mình nữa, điên cuồng xé rách cái lĩnh vực Hỗn Độn này muốn lao ra ngoài. Nếu không, chỉ cần hắn ta bị cái lĩnh vực Hỗn Độn này trói buộc một giây thôi, Lam Tiểu Bố kia tuyệt đối sẽ thừa cơ mà ra tay.
KHó khăn lắm Thái Xuyên mới có được cơ hội ra tay, sao lại có thể để Thuyên có thể tránh thoát trong thời gian ngắn được chứ, càng điên cuồng mở rộng đạo tắc để tăng cường lĩnh vực Hỗn Độn của mình.
Lam Tiểu Bố đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, Trường Sinh Kích cuốn lên kích âm sát phạt ngập trời, chỉ trong nháy mắt đã bao trùm cả vùng không gian này.
Người đứng bên ngoài quan sát nhìn vào, chỉ có thể thấy một vùng huyết sắc, trong vùng huyết sắc này, trừ lĩnh vực Hỗn Độn mà thần niệm rất khó thẩm thấu vào trong, còn có vô cùng vô tận âm thanh sát phạt.
Bên trong không gian đầy huyết sắc này, người bên ngoài chỉ có thể nghe thấy sát âm gào thét, giống như có vô số tàn hồn đang giãy dụa gầm thét. TRong huyết sắc sát phạt này, tất cả mọi giãy dụa chỉ có thể run rẩy, chỉ có thể lùi bước, chỉ có thể từ bỏ…
Rõ ràng là đang ở Kim Lạc lâu, xung quanh toàn bộ là các loại cấm chế, nhưng mà giờ phút này tất cả mọi người đểu có thể cảm nhận âm thanh sát ý cuồng bạo kia.
Giác âm ra, vạn vật niết. Sát Phạt đột nhiên nổi lên, vạn lý phong hào huyết tương y, trời cao không thôi, kích ta ra lúc vạn thanh sát!
Giờ phút này Lam Tiểu Bố cũng cảm nhận được tinh thần thoải mái, cho đến hôm nay hắn mới phát hiện Giác âm Sát của mình lại cường đại như vậy. Đây mới là Giác âm Sát mà hắn muốn, chứ không phải là có lòng mà không đủ lực.
Người đứng xem đều chỉ có thể nhìn thấy trường kích cuốn lên huyết sắc sát phạt, trong không gian trường kích này, Đạo Tổ như Thuyên dường như đột nhiên biến mất, hoắc là đã bị trấn áp.
Sắc mặt Thuyên tái nhợt, hắn ta cuối cùng cũng không lo đến mặt mũi của mình nữa, điên cuồng thiêu đốt đạo vận của mình. Hắn ta không ngờ Lam Tiểu Bố và Thánh Thú của hắn liên thủ, thực lực lại cường đại đến loại tình trạng này. Giờ phút này hắn ta có chút hối hận, hối hận vì đã thi triển lĩnh vực khóa Lam Tiểu Bố và Thánh Thú của hắn lại.
Có lẽ hắn ta không động vào con Thánh Thú kia thì con Thánh Thú kia cũng sẽ không mở rộng lĩnh vực Hỗn Độn ra, lĩnh vực Hỗn Độn đó, cho dù hắn ta muốn tránh thoát, ít nhất cũng cần phải mất một giây. Hơn nữa hắn ta vô cùng hoài nghi có lĩnh vực của Lam Tiểu Bố tăng cường, cho dù mình có thiêu đốt đạo vận đại đạo, cũng chưa chắc có thể tránh thoát loại lĩnh vực Hỗn Độn này trói buộc.
Người đầu tiên cảm nhận được không ổn chính là Đế Lan, nếu như hắn ta không ra tay, Thuyên rất có thể sẽ bị phế bỏ. Thuyên chính là một thành phần quan trọng bên phía hắn ta, hắn ta sao có thể để Thuyên bị phế bỏ?
Đầu tiên Đế Lan xông về phía Lam Tiểu Bố, chỉ là Đế Lan vừa mới ra ngoài, Thất Trụ Thiên đã đánh một quyền về phía Đế Lan, “Đế Lan, vừa rồi ta đã nói rồi, nếu như đại vũ trụ đã coi trọng quy tắc trật tự bình đẳng, đương nhiên phải là một đối một, ngươi đi lên là không đúng rồi.”
“Ngươi…” Đế Lan tức muốn nôn ra máu, lúc trước hắn ta còn tưởng rằng Thất Trụ Thiên dự định để Thuyên xử lý Lam Tiểu Bố, cho nên mới đồng ý không để cho người khác nhúng tay vào đấu pháp. Bây giờ hắn ta mới hiểu rõ, Thất Trụ Thiên và Lam Tiểu Bố đã sớm kết minh, hơn nữa hắn ta biết Lam Tiểu Bố không hề sợ Thuyên.
Người hiểu rõ Đế Lan nhất cũng không phải là Thuyên, mà là Đạo Tổ Lận Kiếp của Phạm Hà thế giới, hắn ta cũng nhìn thấy Thuyên gặp nguy hiểm, hắn ta cũng ngay lúc Đế Lan ra tay mà cùng ra tay, chỉ là Đế Lan bị Thất Trụ Thiên cản lại. Ngay khi hắn ta cảm thấy mình có thể cứu được Thuyên, trong hư không đột nhiên có một chỉ đánh tới.
Một chỉ kia chỉ trong nháy mắt đã khiến hắn ta từ Đạo Tổ Thánh Nhân rơi xuống giữa phàm nhân, Lận Kiếp đâu còn dám tiếp tục quản đến chuyện của Thuyên nữa? Nhanh chóng đánh ra một quyền.
Chỉ là giờ phút này, hắn ta đã ở thế yếu. Đồng thời hắn ta cũng nhìn thấy rõ người ra tay với hắn ta là ai, chính là thanh niên trẻ tuổi mà vừa rồi Khổ Nhất Sí nói có Hỗn Độn Quy Tắc Tương kia.
Cảm nhận được không gian bị một chỉ này bao trùm, toàn thân Lận Kiếp phát lạnh, đây tuyệt đối là cường giả cấp bậc Đạo Tổ, trước một chỉ này, thế giới của hắn ta đột nhiên hóa thành nhân thế, năm tháng vô tận đều là một nắm cát vàng trong sa mạc mênh mông, tất cả đều là phàm nhân. Hắn ta tu luyện đến Đạo Tổ thì sao chứ? Sẽ vẫn theo thời gian mà hóa thành hư vô.
KHông đúng, đây là thần thông đạo tắc đỉnh cấp, ý cảnh này vậy mà lại có thể ảnh hưởng đến hắn ta? Lận Kiếp hét lớn một tiếng, đạo vận cuồng bạo đều tụ vào trong một quyền này. Đánh vào một chỉ của Mạc Vô Kỵ, hắn ta tuyệt đối không thể nào bị một chỉ này đưa vào trong nhân thế.
Phốc! Một đám sương máu nổ tung, trong nháy mắt khi Thuyên phá vỡ lĩnh vực Hỗn Độn và lĩnh vực của Lam Tiểu Bố, Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố đã đâm xuyên qua thân thể của hắn ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận