Khí Vũ Trụ

Chương 1881 - Bị để mắt đến.

Lam Tiểu Bố nghĩ như vậy, nhưng đối thủ của hắn lại không nghĩ như thế, hắn ta nhìn Lam Tiểu Bố chằm chằm, hắn ta hoài nghi thứ Lam Tiểu Bố vừa cất đi chính là Vũ Trụ Duy Mô, thế nhưng với thực lực của hắn ta bây giờ, tuyệt đối không thể cướp được. Muốn lấy được Vũ Trụ Duy Mô, hắn ta nhất định phải bước vào tầng thứ cao hơn. Nhưng mà lúc đó, ai có thể khẳng định Vũ Trụ Duy Mô là của Lệnh Di hắn ta chứ?
“Ngươi rất mạnh, mặc dù không phải người mạnh nhất ta từng gặp, nhưng lại nằm ngoài dự đoán của ta. Nhưng mà đó là đồ của ta, tốt nhất là ngươi giữ cho kĩ, tương lai ta sẽ tìm ngươi lấy về.” Nói xong câu đó, thân hình nam tử này léo lên, chỉ chớp mắt đã biến mất.
Lam Tiểu Bố không đuổi theo, thậm chí không cảm thấy tức giận vì đối phương nói khoác mà không biết ngượng mồm. Hắn chỉ nhìn hư không mênh mông, trong lòng có chút mờ mịt.
Đừng nói là thực lực của đối phương kém hơn hắn không bao nhiêu, chính độn thuật kia, hình như cũng mạnh hơn thuấn di của hắn.
Thuấn di của hắn là cảm ngộ tại Thần Nguyên Đan Hải ở dưới vực sâu Di Thần, Thần Nguyên Đan Hải kia rất có thể là nơi của một vị Vĩnh Sinh Thánh Nhân. Lam Tiểu Bố nghi ngờ, Vĩnh Sinh Thánh Nhân kia chính là U Minh Thánh Nhân.
Mà dao động đạo vận trong thuấn di của người này, hình như đã cao cấp hơn thuấn di của hắn. Thuấn di của người ta là thay đổi đại đạo của mình, mà thuấn di của hắn là từ đại đạo của người khác mà ra.
Lam Tiểu Bố hít một hơi thật sâu, trên thực tế trước khi Trúc Khổ nói đại đạo của hắn không phải là đại đạo đỉnh cấp, hắn đã cảm thấy đại đạo của mình có chút vấn đề. Vấn đề này không phải là vấn đề về đạo, mà là đại đạo của hắn ban đầu thôi diễn ra là dựa vào Vũ Trụ Duy Mô.
Nếu như không có Vĩnh Sinh Thánh Nhân, vậy hắn ở mãi trong Đại Hoang Thần Giới cũng không phải là không thể. Chỉ khi nào rời khỏi Đại Hoang Thần Giới, tụ tập với cường giả bên ngoài, hắn tuyệt đối không thuộc về cái vòng tròn cao cấp kia.
Đứng lặng một hồi lâu, lúc này Lam Tiểu Bố mới vứt những ý niệm này sang một bên, lấy Luân Hồi Oa ra. Hắn biết, mình muốn tìm được đại đạo chân chính, tuyệt đối không thể giống như trước đó nữa, trừ Vô Căn Thần Giới chính là Đại Hoang Thần Giới. Hắn phải đi ra khỏi vùng vị diện này, đến vũ trụ càng rộng lớn hơn.
Phương vị Thái Khư Phần lại được Lam Tiểu Bố lấy ra, khiến Lam Tiểu Bố vui mừng chính là, vị trí của Thái Khư Phần thế mà lại rõ ràng hơn một chút.
Đến Thái Khư Phần trước rồi nói, xem thử có thể lấy được Thời Gian Đạo Quyển hay không. Cho dù đạo của hắn như thế nào, loại đạo quyển khai thiên như Thời Gian Đạo Quyển, nếu như có thể lấy được, vậy thì đó cũng là cơ duyên cực lớn.
Hầu như ngay khi Lam Tiểu Bố rời đi, tên nam tử trước đó đại chiến với Lam Tiểu Bố lại đột ngột xuất hiện tại vị trí Lam Tiểu Bố đứng lúc trước. Vươn tay ra, hắn ta lập tức vung ra từng đạo đạo tắc huyền ảo. Mấy canh giờ sau, sắc mặt hắn ta lại vô cùng khó coi. Vậy mà hắn ta lại không thể dò ra được tuyến đường lúc đến của Lam Tiểu Bố, rất rõ ràng, Lam Tiểu Bố thông qua một cái đường hầm hư không nào đó mà đến đây.
Nhưng mà bảo hắn ta bỏ qua cho Lam Tiểu Bố là chuyện tuyệt đối không thể nào, loại bảo vật như Vũ Trụ Duy Mô này một khi lấy được Lệnh Di hắn sẽ trở thành người đứng đầu trong hư không mênh mông. Chớ thấy rằng hắn ta nói Lam Tiểu Bố phải giữ gìn thật tốt, nhưng hắn ta cũng không muốn Lam Tiểu Bố thật sự cầm lấy Vũ Trụ Duy Mô đi xa.
Lúc đầu hắn ta muốn tìm được gốc gác của Lam Tiểu Bố trước, bây giờ không tìm được cái này, hắn ta chỉ có thể theo dõi Lam Tiểu Bố. Với năng lực của hắn ta, cho dù tốc độ Luân Hồi Oa của Lam Tiểu Bố có nhanh đến đâu, hắn ta cũng có thể bắt được quỹ tích độn hành của Lam Tiểu Bố.
Luân Hồi Oa là bảo vật đỉnh cấp, nhưng trong mắt Lệnh Di hắn ta, nó không cùng một cấp bậc với Vũ Trụ Duy Mô. Xử lý Lam Tiểu Bố lấy được Vũ Trụ Duy Mô, còn có thể thuận tay lấy được Luân Hồi Oa, sao lại không làm chứ?

Có mục tiêu rõ ràng, cho dù còn chưa biết phương hướng đại đạo của mình, Lam Tiểu Bố đã tỉnh táo lại, không còn suy nghĩ về đại đạo của mình nữa. Hắn cũng biết, đang trong quá trình phi hành, cũng không thể ổn định tinh thần mà suy nghĩ.
BÌnh tĩnh lại, Lam Tiểu Bố lập tức nghĩ đến tên gia hỏa trước đó muốn ngăn đường hắn lại, cướp đi Vũ Trụ Duy Mô của hắn.
Dựa theo tính nết bình thường của hắn, tên kia biết đến Vũ Trụ Duy Mô của hắn, còn muốn giết người cướp bóc, hắn nhất định phải đuổi theo xử lý. Sở dĩ hắn không đuổi theo, trừ là vì độn thuật không bằng đối phương, còn có một nguyên nhân nữa là do đầu óc lúc đó của hắn còn chưa tỉnh táo, bởi vì đang suy nghĩ về đại đạo, cho nên có chút hồ đồ.
Bây giờ Lam Tiểu Bố đã cảm thấy có chút không thích hợp, tên tứ chuyển Thánh Nhân kia quả thật là rất mạnh, thực lực kém hắn, nhưng mà kém cũng có hạn.
Tên kia chắc hẳn muốn cướp đi Vũ Trụ Duy Mô của hắn, chỉ là bây giờ hành động và lời nói của đối phương, hình như có chút không thích hợp.
Đối phương rõ ràng cấp thiết muốn lấy Vũ Trụ Duy Mô của hắn, vì sao chỉ bảo hắn phải giữ Vũ Trụ Duy Mô cho thật tốt? Vũ trụ rộng lớn, đối phương biết hắn là ai? Hơn nữa, hắn ta biết hắn đi phương hướng nào sao? Với thực lực của đối phương, còn chưa thể hạ ấn ký thấn niệm trên người hắn.
Nghĩ đến đây, trong lòng Lam Tiểu Bố lại càng cảm thấy nguy hiểm. Nếu như là hắn, hắn muốn lấy đồ của một người xa lạ, thậm chí hoàn toàn không biết lai lịch và hướng đi của người đó như thế nào, chẳng lẽ hắn chỉ vứt lại một câu rồi đi sao?
Tuyệt đối không thể, không hạ ấn ký thần niệm, hắn sẽ theo dõi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận