Khí Vũ Trụ

Chương 591: Luyện hóa. (2)

Sau đó, hắn lập tức bắt được một đạo tàn hồn tại một nơi hẻo lánh trong Chân Linh thế giới, “Ngươi cũng biết trốn quá nhỉ, Thái Sơ Hằng Hỏa của ta cũng không đuổi kịp ngươi, lợi hại.”
“Ngươi nhất định phải chết.” Tàn hồn này hình như đã biết Lam Tiểu Bố hoàn toàn không sợ hắn uy hiếp, dứt khoát không thèm cầu xin tha thứ nữa, vẫn uy hiếp một câu.
Hỏa diễm trong tay Lam Tiểu Bố bùng lên, trực tiếp thiêu trụi tàn hồn này.
Bây giờ hắn không biết sưu hồn, cũng lười quan tâm tàn hồn này là ai.
Thân hình Lam Tiểu Bố lóe lên, xuất hiện trong Chân Linh thế giới của mình, thần niệm mở rộng ra gần 10 vạn dặm.
Đẳng cấp của Chân Linh thế giới này không tính là quá cao, chỉ có thể nói là trung đẳng mà thôi. Bên trong trồng rất nhiều tiên linh thảo, Lam Tiểu Bố phát hiện những tiên linh thảo này phần lớn là tiên linh thảo cấp bảy trở xuống.
Còn một cái động phủ vô cùng xa hoa xuất hiện trong thần niệm của Lam Tiểu Bố, bên trong đó có người sao?
Trong thế giới của mình có người khác đương nhiên là không được, Lam Tiểu Bố bước đến. Bên ngoài động phủ có cấm chế có đẳng cấp cực cao, nhưng mà Chân Linh thế giới đã là của Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố không cần đi phá cấm chế, thần niệm cuốn lên một cái, cấm chế đã hoàn toàn sụp đỏ.
Trong động phủ của một cái giường, trên giường là một nữ tử đang nằm.
Hai mắt nữ tử nhắm nghiền, trên người không có chút sinh cơ nào. Lam Tiểu Bố tìm được một cấm chế tỏa hồn trên người nàng, nữ tử này chắc hắn bị người đánh tan hồn phách, sau đó bị nhốt ở đây, không để cho hồn phách và cơ thể nàng được dung hợp, cũng không cho phép nàng được luân hồi.
Cho dù nữ tử đang nhắm nghiền hai mắt, sắc mặt tái nhợt, nhưng Lam Tiểu Bố vẫn cảm thấy nữ nhân này rất xinh đẹp. Lam Tiểu Bố xua tay, cấm chế tỏa hồn trên người lập tức biến mất. Thân thể nàng lập tức mềm nhũn, nhưng vẫn chẳng có chút sinh cơ nào.
Lam Tiểu Bố đi đến bên cạnh nữ tử, thấy bên cạnh gối đầu của nàng có nửa hạt châu.
Thần niệm tập trung lên hạt châu này, Lam Tiểu Bố lập tức biết đây là thứ gì, món pháp bảo này tên là Trạc Mục Châu. Thứ này hắn đã từng nghe nói qua, là pháp bảo của Thải Vân tiên tử.
Thải Vân tiên tử là ai, Lam Tiểu Bố lại biết rất rõ, đây là một nữ tử cực kỳ nghĩa khí, vì giúp Triệu Công Minh báo thù, cuối cùng đã bị Nguyên Thủy Thánh Nhân hủy đi Trạc Mục Châu. Cuối cùng Thải Vân tiên tử chết trong tay Na Tra, bị Na Tra đâm xuyên qua giáp trọng thương ngã xuống đất. Nhưng Na Tra này vẫn không chịu buông tay, một lần nữa dùng thương đâm chết Thải Vân tiên tử.
Lam Tiểu Bố nhìn thấy vị trí trái tim của Thải Vân tiên tử có một vết máu, biết nơi đó chính là vết thương trí mạng. Nghĩ đến trên người mình còn có Bát Quái Long Tu mạt, Lam Tiểu Bố không khỏi cảm thán, sư đồ hai người này, ra tay thật là trâu.
Nguyên Thủy Thánh Nhân cũng không có võ đức gì cả, tiểu bối chiến đấu mà hắn và Lão Quân đều nhúng tay vào. Những chuyện này hắn cũng không quản được, hắn có ấn tượng tốt với Thải Vân tiên tử. Lam Tiểu Bố lấy một viên Cửu Chuyện Độ Thần Đan thất phẩm ra bỏ vào trong miệng Thải Vân tiên tử.
Tương lai nếu như có thể tìm được một tia hồn phách đã bị mất đi của Thải Vân tiên tử, hắn có thể cứu nàng ta sống lại.
Lam Tiểu Bố biết rất rõ, Thải Vân tiên tử không được phong thần, cho nên hồn phách của nàng rất có thể không bị phong ấn trên bảng phong thần.
Lam Tiểu Bố lại bố trí thêm một cái Sinh Cơ tiên trận tại vị trí Thải Vân tiên tử đang nằm, sau đó mới rời khỏi Chân Linh thế giới. Bây giờ hắn có thể lấy đầu Tiên Linh mạch thuộc tính Thổ cực phẩm kia được rồi.
Một đầu Tiên Linh Mạch cực phẩm nửa lộ ra ngoài, đối với một tiên trận tôn cấp tám như Lam Tiểu Bố mà nói, thật sự dễ như trở bàn tay.
Tiên Linh mạch thuộc tính Thổ cực phẩm bị Lam Tiểu Bố bỏ vào trong Vũ Trụ Duy Mô, cái cây Khổ Bàn Tiên Quả kia thì được Lam Tiểu Bố cấy ghép vào trong Chân Linh thế giới của mình.
Kể từ khi Lam Tiểu Bố mất tích ở Ma Huyền Hành Đạo tiên thành, đã rõng rã hai năm trời.
Ma Huyền Hành Đạo tiên thành lúc trước phồn hoa không gì sánh được, giờ phút này cho dù là trong hay ngoài thành đều là cảnh hoang tàn, khắp nơi đều là mảnh vỡ pháp bảo và hài cốt.
Liễu Minh đứng trên Ma Huyền Hành Đạo tiên thành nhìn về Ô Đào Lâm Mạch ở phía xa, thở dài. Có phải tu vi mạnh một chút thì nhất định phải duy ngã độc tôn? Nếu như không phải chuyện thi đấu đan dược hai năm trước, Ma Huyền Hành Đạo tiên thành cũng sẽ không thành dáng vẻ như bây giờ.
Thần niệm quét khắp nơi, không ngừng có tu sĩ đi vào trong Ma Huyền Hành Đạo tiên thành, quân tu sĩ của tứ đại tiên đình cũng đã ở bên ngoài Ma Huyền Hành Đạo tiên thành, cùng hỗ trợ với những người đang canh giữ ở khắp ngóc ngách Ma Huyền Hành Đạo tiên thành.
Quảng trường lớn nhất Ma Huyền Hành Đạo tiên thành lúc trước, bây giờ đang dựng một trận pháp màn hình to lớn.
Từ một năm trước khi yêu thú Ô Đào Lâm Mạch tràn ra, trận pháp màn hình to lớn này trở thành đại biểu vinh dự nhất đối với tu sĩ Ma Huyền Tiên Vực.
Bấy kỳ một tu sĩ Ma Huyền Tiên Vực nào, chỉ cần chém giết được yêu thú trong thú triều, thì sẽ đạt được điểm cống hiến Ma Huyền. Giết được một tiên yêu thú cấp một, điểm cống hiến là một, tiên yêu thú cấp hai thì sẽ được mười điểm. Tiên yêu thú cấp ba thì được một trăm điểm, mà tiên yêu thú cấp bốn thì được một ngàn điểm cống hiến.
Có được số điểm cống hiến này, đi vào trong thương lâu Ma Huyền Cống Hiến sẽ được đổi bất cứ thứ gì ngươi cần, cho dù là Hành Vương Tiên Đan hay Tôn Ý Đan, ngươi đều có thể đổi được, điều kiện tiên quyết là ngươi có đủ điểm cống hiến.
Cho nên sau khi thú triều ở Ô Đào Lâm Mạch bộc phát, đối với đông đảo tu sĩ mà nói, cũng không phải là chuyện xấu gì. Những tán tu không nơi nương tựa kia, chỉ cần ngươi ra sức chém giết, thì sẽ có một ngày nổi danh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận