Khí Vũ Trụ

Chương 406: Giết Kim Tiên. (2)

Chẳng những bọn người Lam Tiểu Bố điên cuồng nhặt các loại vật liệu, những tu sĩ khác, chỉ cần dừng việc tu luyện lại, đều đang thu thập vật liệu.
Trên đường đi, thỉnh thoảng bọn người Lam Tiểu Bố có thể nhìn thấy một vài trận pháp đơn giản bao phủ một vùng đất rộng lớn, đồng thời bên trên còn có lệnh bài trụ sở tông môn.
“Tông chủ, chúng ta có phải đã chậm chân rồi không?” Thích Hàm Phù không nhịn được hỏi một câu.”
“Không đâu.” Lam Tiểu Bố khẳng định.
Ngũ Vũ Tiên Giới vô cùng mênh mông, nhất định sẽ có rất nhiều nơi tốt, huống hồ bọn hắn cũng xem như sớm rồi.
“Thật ra ngươi đừng chỉ nhìn mấy vòng sáng kia đã nghĩ đó là trụ sở tông môn. Trên thực tế bọn họ vẫn còn đang đi tìm kiếm ở nơi khác, một khi tim được nơi tốt hơn, bọn họ sẽ lập tức bỏ nơi này.” Lam Tiểu Bố nói thêm.
“Vậy chúng ta cũng tìm vài nơi trước, đến lúc đó chọn một cái tốt nhất.” Thích Hàm Phù cảm thấy cách này không tệ.
“Chúng ta không làm như vậy được.” Lam Tiểu Bố nói, “Khai tông lập phái là một chuyện thuận theo Thiên Đạo, sau khi ngươi đã chọn một nơi làm trụ ở tông môn, nơi đó sẽ tập trung vận may của tông môn. Nếu như không duyên không cớ vứt bỏ nó, vận may tán loạn, thành tựu của tông môn trong tương lai sẽ không tốt.”
Trước đó Phục Thiên Ngấn vẫn còn chưa biết nhiều về Lam Tiểu Bố, khi hắn biết Lam Tiểu Bố đã cứu Thường Khuynh Sương và Thích Hàm Phù từ trong Khiết Phong tiên trì của Ngôn Thừa Kiếm ra, đã cảm thấy Lam Tiểu Bố không phải là người bình thường. Sau này khi Lam Tiểu Bố lấy ra Ngũ Thải Tiên Chi, hơn nữa còn không chỉ một cây, càng khiến hắn khẳng định Lam Tiểu Bố không hề tầm thường.
Loại bảo vật như Ngũ Thải Tiên Chi, quả thật nếu may mắn thì có thể lấy được. Nhưng trong Thiên Đạo này, ngươi cho rằng mấy chữ vận may tốt có được dễ dàng lắm sao?
Càng về sau, khi Lam Tiểu Bố nói đến con đường đòi lại công bằng, trong lòng Phục Thiên Ngấn đã nhận định tương lai của Lam Tiểu Bố nhất định không thể định lượng được. Là đại sư huynh của Dược Hương cốc, mặc dù hắn kém hơn những đệ tử tông môn đỉnh cấp kia, nhưng cũng có cái nhìn của mình.
Hai tháng sau, tuyên chỉ của tông môn còn chưa định ra, nhưng vật liệu thu nhặt được đã càng ngày càng nhiều, thậm chí còn lấy được rất nhiều tiên tài cấp chín.
Hôm nay Cực Hải Vân Chu bay qua một vùng núi, rõ ràng là một dãy núi hoang vu, loại dãy núi hoang vu này, trên đường bọn họ đã gặp rất nhiều. Phần lớn là bị dung hợp lại, không thích hợp làm trụ sở tông môn.
Nhưng Lam Tiểu Bố lại ngừng lại, từ sâu trong lòng hắn mơ hồ cảm nhận được nơi này rất thích hợp làm sơn môn của Đại Hoang Tiên Môn.
“Tạo dựng mô hình của nơi này.” Có ý nghĩ kia, lúc này Lam Tiểu Bố lập tức để Vũ Trụ Duy Mô xây dựng mô hình, đồng thời để mọi người bước xuống Cực Hải Vân Chu.
“Tông chủ, nơi này bình thường không có gì lạ cả, tiên linh khí cũng không nồng đậm, thua xa những nơi chúng ta đã nhìn qua trước đó.” Thích Hàm Phù nghi ngờ nói.
Trước đó bọn họ đã gặp qua rất nhiều nơi thích hợp để làm sơn môn, chẳng những có núi có nước, mà còn nồng đậm tiên linh khí. Nơi này trừ một vùng hoang vu ra, chỉ có mấy dãy núi thấp bé. CHẳng những không có núi, còn không có nước, tiên linh khí cũng không nồng đậm.
Bây giờ khắp nơi trên Ngũ Vũ Tiên Giới đều nồng đậm tiên linh khí, nơi hoang dã như thế này, thật sự không gặp được nhiều.
“Chờ một lát, ta nhìn xung quanh một chút…” Lam Tiểu Bố kiểm tra khắp nơi, Cổ Đạo bỗng nhiên kêu lên, “Bố gia, ta cảm nhận được phía trước có thứ tốt.”
“Dẫn đường, đi đến đó xem một chút.” Lam Tiểu Bố lập tức nói, Cổ Đạo khá nhạy cảm với linh vật thiên địa, đây là bản năng của phần lớn Thần thú.
Cổ Đạo nhanh chóng chạy lên phía trước, chỉ một nén nhang sau, Cổ Đạo đã ngừng lại. Trước mặt mấy người Lam Tiểu Bố là một khối tinh thiết đen nhánh nghiêng nghiêng cắm trên mặt đất, khối tinh thiết này có chu vi khoảng mười trượng.
“Đây tuyệt đối là đồ tốt.” Cảm nhận được khí lưu Hỗn Độn tản ra từ tinh thiết kia, Phục Thiên Ngấn thốt lên.
“Đây là Hỗn Độn Thiết Mẫu.” Lam Tiểu Bố âm thầm than, Hỗn Độn Thiết Mẫu chỉ xuất hiện khi hình thành nên thế giới Hỗn Độn, bây giờ lại xuất hiện ở Ngũ Vũ Tiên Giới.
“Ha ha ha…” Một giọng cười vang dội truyền đến, sau đó là một người nam tử có vóc người trung đẳng xuất hiện cách bọn người Lam Tiểu Bố không xa. ÁNh mắt hắn quét qua Hỗn Độn Thiết Mẫu, ánh mắt lóe lên tia sáng.
Sau đó ánh mắt hắn nhìn về phía Phục Thiên Ngấn, “Thấy ngươi là một Kim Tiên, ta tha cho bọn ngươi một mạng, mau dẫn người của ngươi đi đi.”
Ánh mắt Phục Thiên Ngấn nhìn về phía Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố thầm nghĩ đây chính là nguyên nhân Dược Hương cốc không bằng những tông môn khác. Dược Hương cốc là nơi trồng trọt tiên linh dược, đặc tính tiên linh dược Tiên giới như thế nào, bọn họ đều hiểu rõ hơn những người khác. Nhưng những cái khác thì rõ ràng kém hơn một chút.
Nếu như hắn là Kim Tiên, chỉ với câu này của đối phương, hắn đã ra tay rồi.
Lam Tiểu Bố không nói gì, Thất âm Kích lập tức xuất hiện trong tay. Người này cũng chỉ là một Kim Tiên hậu kỳ mà thôi, nhiều nhất cũng chỉ là Kim Tiên viên mãn, bên phía bọn hắn trừ Phục Thiên Ngấn là Kim Tiên thì còn có hai Chân Tiên, cộng thêm hắn là Địa Tiên tầng hai.
Lam Tiểu Bố khẳng định, đối phương nhất định không thèm để mắt đến hắn. Một Địa Tiên tầng hai có mạnh thế nào thì cũng sẽ không lọt vào mắt một Kim Tiên.
Tên Kim Tiên này quả thật không hề quan tâm gì đến Lam Tiểu Bố, nhưng khi hắn thấy Thất âm Kích xuất hiện trong tay Lam Tiểu Bố, hai mắt lập tức sáng lên.
Thanh trường kích tốt, đây là suy nghĩ duy nhất của hắn.
“Ra tay.” Lam Tiểu Bố vừa dứt lời, trường kích đã cuốn theo một đạo kích mang đánh ra.
Phục Thiên Ngấn giơ cây trường thương trong tay lên, trường thương huyễn hóa thành một vùng thương ảnh, khóa chặt khoảng không gian này lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận