Khí Vũ Trụ

Chương 1494 - Ta không tin nàng có thể đi được. (2)

Cho nên dù chiếm thế chủ động, còn có một cái Khốn Sát Thần Trận cấp bảy, nhưng Hồ Thanh Gia vẫn không muốn ở lại nơi này mà mạo hiểm
Thanh mang từ dù xanh của Hồ Thanh Gia kích phát ra càng lúc càng dày đặc và cường bạo, khí thế lĩnh vực Hợp Thần thăng lên đến mức cực hạn.
Lam Tiểu Bố cảm thấy lĩnh vực của mình đang không ngừng bị áp chế rồi xé rách, cây dù xanh của đối phương có chút kỳ quái, khiến thần niệm của hắn bị trôi sạch, trong trận đấu pháp này luôn luôn có cảm giác lực bất tòng tâm. Giờ phút này đừng nói là tiếp tục bố trí hư không thần trận, cho dù có lấy Thất âm Kích ra cũng khó khăn. Nếu như không phải hắn còn hư không thần trận cấp sáu, thậm chí Lam Tiểu Bố đã dự định chạy đi trước.
Lam Tiểu Bố không chạy đi, Hồ Thanh Gia đã chạy đi trước. Hư Không Khốn Sát Thần Trận của Lam Tiểu Bố vẫn còn chưa hoàn toàn bộc phát ra uy lực, hoặc là nói là do thần niệm Lam Tiểu Bố bị ngăn trở, không thể nào khống chế được hư Không Khốn Sát Thần Trận cấp sáu này, thần trận cấp bảy của Hồ Thanh Gia đã khóa hư không đại điện lại.
Trước thần trận cấp bảy, hư không thần trận cấp sáu cũng xuất hiện sơ hở, thanh mang từ dù xanh nổ tung, sơ hở kia lại càng phóng đại ra, Hồ Thanh Gia thừa cơ xông ra ngoài.
Hồ Thanh Gia rời khỏi đại điện, Lam Tiểu Bố hoàn toàn nhẹ nhàng hơn, nhưng sau đó sát thế từ Khốn Sát Thần Trận cấp bảy cũng hoàn toàn khóa chặt Lam Tiểu Bố lại.
Điều này khiến Lam Tiểu Bố cảm thấy may mắn vì trước đó mình đã phá giải cái Khốn Sát Thần Trận cấp bảy này, nếu không đợi đến khi hắn ra ngoài, Đàm Khổ và Kiều Ngạo Luân cũng đã bị Hồ Thanh Gia giết chết rồi, chứ đừng nói đến chuyện cản Hồ Thanh Gia lại.
Nhưng mà bên ngoài Lam Tiểu Bố cũng đã bố trí hư không thần trận, Hồ Thanh Gia vừa ra ngoài, Lam Tiểu Bố lập tức kích phát hư không thần trận, đồng thời truyền âm bảo Kiều Ngạo Luân ra tay.
Nhìn thấy sát thế tung hoành trong đại điện, tiếng ầm vang va chạm đạo vận truyền ra, Kiều Ngạo Luân và Đàm Khổ đã sớm muốn ra tay, chỉ là Lam Tiểu Bố vẫn chưa truyền âm, hai người cũng không biết phải ra tay như thế nào mà thôi. Bây giờ nhận được truyền âm của Lam Tiểu Bố, Kiều Ngạo Luân lập tức dùng tốc độ nhanh nhất dựa theo lời nhắc nhở của Lam Tiểu Bố mà bố trí trận kì trong tay ra.
KHi Hồ Thanh Gia xông ra khỏi đại điện vẫn luôn đề phòng Lam Tiểu Bố bố trí hư không thần trận ở bên ngoài, loại hư không thần trận này, ưu thế lớn nhất chính là không có bất cứ dấu vết nào, trong tình huống bình thường hoàn toàn không thể nào cảm nhận được.
Hư không thần trận cấp sáu, chỉ cần không có Lam Tiểu Bố khống chế, Hồ Thanh Gia cho rằng mình vẫn có thể phá vỡ được trước khi Lam Tiểu Bố rời khỏi đại điện.
Cho nên khi Hồ Thanh Gia ra ngoài bị Hư Không Khốn Sát Thần Trận cấp sáu khóa lại, nàng cực kỳ tỉnh táo đánh dù xanh ra. Hôm nay chuyện này đã cảnh tỉnh nàng, đó chính là về sau không có việc gì thì cố gắng đừng nên chọc đến thần trận sư, còn nữa chính là mình nhất định phải nhanh chóng tăng trình độ trận đạo của mình lên.
Răng rắc! Mặc dù là hư không thần trận cấp sáu, nhưng không có Lam Tiểu Bố khống chế, lại ở trong thần trận cấp bảy ở phủ Thái Thượng thành chủ của nàng, Hồ Thanh Gia chỉ cần một lần đã có thể xé ra một vết rách trên hư không thần trận cấp sáu này.
Chuyện này cũng nằm trong dự liệu của nàng, cả đời nàng không biết đã trải qua bao nhiêu nguy hiểm, sở dĩ mỗi lần đều có thể thoát thân đi được, cũng là vì nàng có thủ đoạn dự đoán được nguy hiểm. Lần này cũng không ngoại lệ, nàng quả thật chính là một đại sư thần trận cấp bốn, bởi vì thực lực của nàng mạnh hơn xa Lam Tiểu Bố, cộng thêm nơi này có thần trận cấp bảy. Lúc Lam Tiểu Bố đang bị nhốt lại, nàng có thể một lần xé mở được cái hư không thần trận cấp sáu này.
Chỉ là còn chưa đợi Hồ Thanh Gia tiếp tục xé rách cái hư không thần trận cấp sáu này xông ra ngoài, trong hư không đột nhiên truyền đến tiếng vang nặng nề, vết rách lúc trước nàng xé rách trên hư không thần trận cấp sáu lúc trước cũng đột ngột biến mất.
Có người ở bên ngoài giúp đỡ Lam Tiểu Bố chủ trì thần trận này? CHỉ trong nháy mắt, Hồ Thanh Gia đã xác định, quả thật là có người giúp Lam Tiểu Bố khống chế cái Hư Không Khốn Sát Thần Trận cấp sáu này.
Có phải là người bên cạnh Lam Tiểu Bố giúp đỡ hay không, đối với Hồ Thanh Gia là không quan trọng, nàng nhất định phải rời đi khỏi nơi này trước khi Lam Tiểu Bố thoát ra ngoài.
Dù sao thì nàng cũng là một đại sư thần trận cấp bốn, cộng thêm thực lực đã là cảnh giới Hợp Thần đỉnh phong. KHi hư không thần trận cấp sáu này bị xé ra một vết rách, nàng đã dự định tiếp tục mở rộng thêm cái vết rách này. Mà đối phương mặc dù đang khống chế hư không thần trận này, nhưng lại là sử dụng trận kỳ, cũng khiến cái hư không thần trận cấp sáu này trở nên rõ ràng hơn, nàng dự đoán hoàn toàn chính xác. Cho nên Hồ Thanh Gia không hề suy nghĩ gì nhiều, trực tiếp dời sang bên cạnh ba trượng.
Chỉ là còn chưa đợi Hồ Thanh Gia lấy dù xanh ra, vô cùng vô tận Lưu Tinh Chủy cảnh đã đánh tới. Có thể nói là cái Lưu Tinh Chùy ảnh này và nàng hầu như xuất hiện cùng lúc, hoặc là nói Lưu Tinh Chùy ảnh này đang chờ nàng xuất hiện.
Hồ Thanh Gia hoảng hốt, lần này nàng hoàn toàn không có thời gian suy nghĩ, lại lần nữa chạy trốn. Bên trong cái Hư Không Khốn Sát Thần Trận này khắp nơi đều là sát thế điên cuồng, vị trí có hư không sai chỗ thậm chí nàng có thể dùng thần niệm cảm ứng được. CHo nên phương hướng nàng có thể chạy chỉ có một.
Cho dù đang chạy trốn, nhưng Hồ Thanh Gia đã mơ hồ cảm thấy không ổn. Nguyên nhân chính là mình đã lựa chọn con đường an toàn duy nhất mà trong tiềm thức nàng đưa ra, đây là không đúng.
Quả nhiên, lần này, cả người Hồ Thanh Gia còn chưa rơi xuống, sát ý đáng sợ lại bao trùm đến một lần nữa. Hồ Thanh Gia cưỡng ép cuốn thanh mang lên đánh trả về. Cho dù chỉ là một đòn tiện tay của Hồ Thanh Gia, nhưng lực lượng đạo vận cuồng bạo từ thanh mang kia không phải thứ mà Đàm Khổ có thể ngăn cản được, Đàm Khổ cảm thấy ngực mình bị dội trúng, phun ra một ngụm máu, cả người cũng bay ngược ra ngoài.
Sau khi dùng một đòn đánh bay Đàm Khổ, Hồ Thanh Gia không còn tiếp tục đuổi theo giết chết, nàng biết Lam Tiểu Bố đã thoát ra khỏi Khốn Sát Thần Trận cấp bảy của nàng rồi.
Quả nhiên một khắc sau, Hồ Thanh Gia đã nghe thấy giọng Lam Tiểu Bố nói, “Đàm huynh, ngươi tránh ra, nữ nhân này để ta đối phó, ta không tin hôm nay nàng có thể đi khỏi nơi này được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận