Khí Vũ Trụ

Chương 1270 - Hôm nay ta ở cùng ngươi.

Lam Tiểu Bố đi ra khỏi phòng, cảm nhận vị trí của Luân Hồi Oa một chút. Luân Hồi Oa vẫn không hề xê xích, rõ ràng không có ai nhặt đi.
Dựa theo cảm ứng của hắn, khoảng cách giữa Luân Hồi Oa và hắn cũng không gần. Lam Tiểu Bố quyết định qua một khoảng thời gian nữa rồi đi tìm Luân Hồi Oa, chờ thức hải và đan điền của hắn khôi phục một chút, cho dù thần niệm không thể sử dụng, có thể thi triển một phần thần nguyên cũng được.
Đứng bên ngoài ngôi nhà đất kia, lúc này Lam Tiểu Bố mới phát hiện ra nơi này thật đẹp.
Sơn thanh thủy tú, có một ít chim chóc không biết tên từ trên trời cao bay qua, sau đó kêu hót véo von, ở đằng xa còn có mấy người nông dân đang làm ruộng, tạo thành một bức tranh hoàn mỹ.
Lam Tiểu Bố hít một hơi thật sâu, cho dù không có tiên linh khí, cũng không có thần linh khí, cho dù là linh khí vô cùng nhạt nhòa, nhưng hắn lại cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, hài lòng.
Nếu như thật sự không có linh căn, ở mãi tại nơi này sinh hoạt cũng là một niềm hạnh phúc. Cho dù nơi này không có thần linh khí, nhưng đứng ở vị trí này, Lam Tiểu Bố cảm thấy tâm trạng của mình tốt hơn rất nhiều.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố lập tức nghĩ đến Lạc Thải Tư, hắn thở dài, cũng không biết tương lai phải đối mặt với Lạc Thải Tư như thế nào.
Quay về phòng một lần nữa, Tả Uyển âm còn đang cố gắng tu luyện. Cho dù Lam Tiểu Bố không biết công pháp của Tả Uyển âm, nhưng mà nhìn công pháp của Tả Uyển âm chắc hẳn cũng không tệ. Mặc dù từ góc nhìn của hắn, cấp bậc còn kém xa, nhưng ở một tu chân giới, có loại công pháp này cũng xem như là vô cùng lợi hại.
Trừ lần đầu tiên tu luyện liên tục hai ngày hai đêm, sau đó Tả Uyển âm đều tu luyện theo đúng giờ giấc. Mỗi lần đến giờ cơm, nàng sẽ dừng tu luyện, nấu cơm cho Lam Tiểu Bố ăn. Qua mấy ngày thì đi vào trong ruộng chăm sóc cây cỏ được gieo trồng một chút.
Lam Tiểu Bố chỉ có thể thuyết phục Tả Uyển âm không cần nấu cơm cho hắn, khi hắn muốn ăn sẽ tự mình làm. Còn rau quả trong ruộng và hai ruộng ngô kia, hắn cũng có thể giúp đỡ chăm sóc một chút.
Qua thời gian dài, Tả Uyển âm phát hiện Lam Tiểu Bố nói chính là thật. Cộng thêm nàng đang trong quá trình tu luyện, mỗi ngày đều bị cắt ngang, quả thật bị ảnh hưởng rất lớn, dứt khoát nghe theo lời Lam Tiểu Bố nói, chuyên tâm tu luyện.
Thời gian cứ như vậy trôi qua từng ngày, Tả Uyển âm tu luyện không biết ngày đêm, mà Lam Tiểu Bố không có việc gì, trừ chăm sóc hoa màu, ruộng đồng ở bên ngoài, phần lớn thời gian sẽ vòng quanh từ đầu thôn đến cuối thôn.
TRong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người trong Trường Lĩnh thôn đều biết Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố cũng phát hiện ra, loại bình thản không suy nghĩ gì, sống cuộc sống điền viên yên bình này giúp tốc độ khôi phục kinh mạch và thức hải của hắn tăng nhanh hơn rất nhiều.
Có lúc, thứ mình cần chính là dừng lại nghỉ ngơi một khoảng thời gian. Cho dù là người đang vật lộn cầu sinh trong đông đảo chúng sinh, hay là một tu sĩ tu luyện không kể ngày đêm cũng đều giống nhau.

Nguyên Hướng Tổ bị tiến độ tu luyện của mình dọa sợ ngây người, lại phát hiện sau khi mình liên tục mở được linh lạc, hắn đã ở lại đây tu luyện hơn bốn tháng.
Hơn bốn tháng qua, hắn mở được 96 đầu linh lạc, tu vi cũng đạt đến Thác Mạch tầng chín, điều này khiến hắn khó kìm nén kích động trong lòng.
Nguyên Hướng Tổ là con trai trưởng của Nguyên gia, hắn có thể khẳng định, ở đại lục Chân Khư này tuyệt đối không có ai có thể mở được hơn 90 đầu linh lạc trong vòng bốn tháng. Không chỉ như vậy, tu vi của hắn còn tăng lên bốn cấp độ, từ Thác Mạch tầng năm đến Thác Mạch tầng chín.
Mà hắn hình như vẫn chưa đến điểm cuối, nếu như hắn tiếp tục nữa, có lẽ hắn có thể mở ra đầu linh lạc thứ 97, thứ 98… Thậm chí là đầu linh lạc thứ 100.
Vừa nghĩ đến đầu linh lạc thứ 100, Nguyên Hướng Tổ vô cùng kinh sợ trước ý nghĩ của mình. Ở đại lục Chân Khư, chỉ cần mở đến đầu linh lạc thứ 99, có ai không phải là cường giả kinh tài tuyệt diễm? Chứ đừng nói là mở đầu linh lạc thứ 100.
Tuyệt đối không thể Trúc Linh nhanh như vậy được, hắn nhất định phải thử một chút, xem có thể mở được đầu linh mạch thứ 100 hay không. Cho đến giờ phút này, Nguyên Hướng Tổ mới cảm nhận được bản thân cũng xứng đáng với tổ tiên. Phụ thân vì sao đặt tên cho hắn là Nguyên Hướng Tổ? Chính là muốn hắn là người giống với tổ tiên Nguyến Chấn Nhất của hắn nhất. Nhưng mà những năm gần đây, hắn đã vứt sạch thanh danh của tổ tiên rồi.
Tư gia, ngươi đợi đó cho ta, khiến Nguyên gia ta càng ngày càng sa sút, hủy nhà của Nguyên Hướng Tổ ta, còn hại chết đại ca kết bái của ta.
Thế nhưng tại sao mình lại tu luyện nhanh như vậy? Trước đó qua mấy chục năm rồi mà chẳng thể tiến thêm chút nào, chẳng lẽ đột nhiên khai thông? Hoặc là nói ở chỗ này có gì đó đặc biệt?
Nguyên Hướng Tổ nhanh chóng xác định, tiến độ tu luyện của mình nhanh như vậy không hề liên quan gì đến nơi này. Linh khí nơi này nói chính xác thì có chút thiếu thốn, chỉ là do hắn mở nhiều linh lạc, mới có thể quét sạch linh khí trên diện tích lớn.
Vậy rốt cuộc là nguyên nhân gì mới khiến hắn đột nhiên tu luyện nhanh như vậy? Nguyên Hướng Tổ cẩn thận nghĩ lại những chuyện lúc trước, sau đó hắn đột nhiên nghĩ đến một chuyện, đó là hắn kết bái với Thiên Nhai.
Chắc là…
Nguyên Hướng Tổ đột nhiên đứng lên, chẳng lẽ là do máu của Thiên Nhai mới khiến hắn tiến bộ nhanh như vậy? Nguyên Hướng Tổ càng nghĩ càng thấy đúng. Nếu như quả thật là máu của Thiên Nhai giúp hắn thay đổi nhiều như vậy, thế thì Thiên Nhai tuyệt đối không phải là người bình thường.
Nghĩ đến đây, Nguyên Hướng Tổ cũng không thể nào tiếp tục ngồi ở đây tu luyện được nữa, hắn phải nhanh chóng quay về Lạc Tụy thành…
Nhưng mà Nguyên Hướng Tổ nhanh chóng ngừng lại, bây giờ hắn quay lại Lạc Tụy thành có tác dụng gì không? Thiên Nhai và Tả Uyển âm đã sớm được an táng rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận